Nhưng mà không ai biết, giây tiếp theo cô ta như con thỏ vùng dậy chạy trốn, nhanh như chớp liền bỏ chạy rồi.
Bộ dáng linh hoạt kia, chỗ nào giống đang mang thai?
Rõ ràng là gạt người mà!
“Xem xem cô gái đó, thật sự là lừa người, cô ta cơ bản là không có mang thai!”
“Nói không chừng mấy cái lời sắp đặt đối với cái cô chính cung kia cũng đều là giải”
“Cũng có khả năng, đúng là nhìn người biết mặt không biết lòng, cái cô ŧıểυ tam kia nhìn cũng có vẻ thanh thuần vô tội, không nghĩ trong lòng lại thâm độc như vậy. Tuy chính cung có bộ dạng hung dữ như vậy, cũng không đến nỗi xấu xa đâu”
Mấy người xung quanh ồn ào thảo luận làm Tô Kim Thư có chút cạn lời.
Những người cỏ hoang leo tường này bọn họ không cảm thấy xấu hổ sao?
Sau khi trò náo nhiệt kết thúc, Lâm Thúy Vân đi vào nhà vệ sinh.
Vừa rồi trong lúc lôi kéo, cả thân cô ấy cũng toàn là bánh ngọt.
Mà Trình Triết này, Tô Kim Thư cũng có quen biết.
Lúc trước học đại học, có nghe nói anh ta theo đuổi Thúy Vân rất lâu.
Thời điểm theo đuổi, còn làm một trận kinh thiên động địa.
Bây giờ đính hôn rồi, liền lộ nguyên hình?
Tô Kim Thư có chút lo lắng, bèn đến cửa nhà vệ sinh chờ.
Đợi thật lâu cũng không thấy người đi ra.
Lâm Thúy Vân tuy rằng tính tình có tuỳ hưng không đến mức mà vì chuyện nghĩ quẩn trong lòng.
Cô không yên tâm liền gõ cửa: “Thúy Vân cậu có sao không?”
“Kim Thư, cậu chờ mình một tí, lúc nãy đánh nhau mình có ghi hình lại, lúc này gửi cho Trình Triết để lấy phí tổn thất tinh thần!”
*..Xuất sắc” Tô Kim Thư yên lặng giơ ngón cái lên.
Mấy phút sau, Lâm Thúy Vân đẩy cửa đi ra ngoài.
Vừa may ngay lúc này, tiếng “tính toong” của điện thoại di động vang lên “Một tỷ tới tay!” Lâm Thúy Vân dương dương đắc ý quơ quơ chiếc điện thoại di động lên, khoác cánh tay của Tô Kim Thư: “Kim Thư, hôm nay cậu giúp tôi một chuyện lớn, đi, hai chúng ta đi trung tâm mua sắm mua túi xách đi!”
Xa cách bao nhiêu năm như vậy, sau khi cùng một chỗ trải qua chuyện khôi hài khi nấy, hai người giống như trở về năm đó, không có chút hiềm khích.
Cảm giác có bạn bè, thật là tốt!
“Thúy Vân, nếu như mình nhớ không lầm, thì nhà cậu không phải rất có tiền sao?” Tô Kim Thư hoài nghỉ hỏi.
Thậm chí, lúc lấy được một tỷ đó, cảm giác hưng phấn đó dường như là xuất phát từ đáy lòng.
Lâm Thúy Vân hừ lạnh: “Nhà mình mà có tiền còn để ý đến một tỷ này sao?”
“Vậy cậu…”
Lâm Thúy Vân nhíu mày: “ Trình Triết cái đầu heo đó lúc trước hao tốn tâm tư theo đuổi mình, mình còn rất cảm động, ai biết được sau khi đính hôn thì liền hiện ra nguyên hình, lúc trước quỳ liếʍ đều là vì tiền. Mấy năm gần đây nếu như không phải bởi vì gia đình mình giúp đỡ, sự nghiệp nhà họ Trình cũng không có khởi sắc lớn đến như vậy, nhà bọn họ vốn dĩ không ổn định, cứ mỗi lần có rắc rối tai hoạ là mình đòi tiền, cứ như vậy mỗi lần số tiền càng nhiều hơn, vào thời điểm bọn học vực dậy không nổi, cứ như vậy, cho dù mình không muốn thoái hôn, bọn họ cũng mở miệng?”
“Thật sự là…lợi hại!” Tô Kim Thư giơ ngón cái lên.
Lâm Thúy Vân lại dương dương tự đắc hừ lạnh: “Bãng không thì? Mình ở trong mắt nhà họ Trình là một cục thịt mỡ lớn, không khôn ngoan ra tay, bọn họ có thể buông tha cho mình sao, mình không muốn dư luận xôn xao, tốt nhất là cho bọn họ tự mình từ hôn Không nói về mình nữa, mấy năm này…cậu như thế nào rồi?”
“Mẹ, con biết mẹ ở nơi này mài”
Một âm thanh non nớt lanh lẻo vang lên.
Lâm Thúy Vân vừa quay đầu lại liền nhìn thấy hai cái phấn điêu ngọc mài, đứa nhỏ vô cùng xinh đẹp hướng về phía này chạy tới Cô gái nhỏ cứ như vậy mà chui vào lồng ngực của Tô Kim Thư, còn gọi cô ấy là mẹ!
“Kim Thư, đây là..” Lâm Thúy Vân sợ ngây người.
Tô Kim Thư ôm lấy Tô Mỹ Chị, bất đắc dĩ cười: “Kể ra thì rất dài!”
“Vậy thì nói ngắn gọn thôi”
“Nói cách khác hai đứa nhỏ không phải là cậu mang thai nhân tạo…sao”
Ánh mắt Lâm Thúy Vân nháy hai cái mắt đột nhiên trở nên đỏ.
Cô ấy ôm Tô Kim Thư: “Thực xin lỗi, mình không biết cậu vài năm trở lại đây lại chịu nhiều uỷ khuất như vậy, nếu mình mà biết Mộng Ngân châm ngòi ly gián mặc như thế nào đi nữa, mình cũng sẽ không rời cậu mà đi”
Hốc mắt của Tô Kim Thư cũng đỏ lên theo.
“Chẳng qua…mình cảm thấy có chút kì quái!”
Tô Kim Thư: “Cái gì?”
Lâm Thúy Vân ngoái đầu nhìn về phía hai đứa nhỏ đang ăn bánh ngọt ở phía cửa sổ: “Cậu xem bọn nhỏ lớn lên đẹp như vậy, nhan sắc tuyệt đối là hạng một hạng hai, thật sự là con của cái gì họ Vương kia? Chẳng lẽ cậu không từng hoài nghỉ sao?”
Buổi tối hôm đó Tô Kim Thư bị bỏ thuốc, hơn nữa ở trong bóng đêm, Tô Kim Thư cơ bản không thấy rõ hình bóng của người đàn ông đó.
Cô cũng từng lúc nhìn qua hình của Vương Tiến Phát.
Thật sự đúng là bộ dáng vừa già vừa xấu vừa mỡ trong truyền thuyết.
Chẳng kẽ gen của cô thật sự mạnh đến vậy, đem toàn bộ mấy cái gen xấu xí của Vương Tiến Phát che chắn hết?
“Có lẽ…sẽ không sai” Tô Kim Thư nói thầm.
“Vậy cậu có từng nghĩ tới, nếu như không có sai, vậy tại sao Tô Bích Xuân vẫn không có gả cho Vương Tiến Phát?”
Những lời này của Lâm Thúy Vân thật ra là đang hỏi Tô Kim Thư.
Thấy biểu cảm rối rằm của Tô Kim Thư, Lâm Thúy Vân không tiếp tục xoản xuýt hỏi đến vấn đề như vậy nữa: “Cậu bây giờ mang theo hai đứa nhỏ, có từng nghĩ qua sẽ tìm cha cho bọn trẻ không? Nếu không bọn nhỏ lại lên cái trang web tìm bạn trăm năm đăng kí bài post xem mắt, xem cuộc sống của những bạn nam trẻ tu * Dì Thúy Vân, cái gì gọi là khí đại sống tốt?”
Một âm thanh lanh lẻo non nớt vang lên.
“Phụt!” Một ngụm trà sữa từ Thúy Vân trực tiếp văng ra ngoài. Khụ Khụ, khí đại sống tốt chính là một kỹ năng sống tốt, Mỹ Chi thông minh đáng yêu như vậy, sau này nhất định sẽ gặp được một khí đa͙σ sống tốt”
Tô Kim Thư trở nên gắt gỏng: “ Lâm Thúy Vân, con gái của tôi làm gì sai mà cậu muốn làm dơ đầu óc nó vậy chứ!”
Ăn xong đồ ăn xong xuôi, Lâm Thúy Vân huênh hoang lái chiếc xe Porsche màu đỏ đưa bọn họ về nhà.
Chuẩn bị xuống xe, cô ấy lắc mông đi đến trước mặt Tô Duy Hưng, mân mê cái môi đỏ chót muốn hôn: “Duy Hưng, dì rất là thích con nha, cho dì hôn một cái được không?”
Mắt thấy đôi môi đỏ mọng nhiệt tình đưa gần sát đến mặt mình, Duy Hưng lạnh lùng tắt cái Ipad.
Bẹp!
Lâm Thúy Vân hôn lên cái máy tính bảng, nhất thời bất mãn bĩu môi.
Tô Duy Hưng cao lãnh đi về phía trước: “Ngốc cũng sẽ lây bệnh”
Ngụ ý trong lời nói là bị Lâm Thúy Vân hôn sẽ trở nên ngốc nghếch.
“Duy Hưng, không được bất lịch sự!” Tô Kim Thư bất thình linh mở miệng quát lớn, quay đầu nhìn Lâm Thúy Vân đang có một bộ dạng mê trai.
* Mới có bốn tuổi mà lại có khí chất tổng tài bá đa͙σ rồi. Làm sao bây giờ, tôi thích quá đi mất!”
Tô Kim Thư: ”..Lâm Thúy Vân, cậu cách xa con của mình một tí!”
Biệt thự núi Ngự Cảnh.
Lục Anh Khoa đẩy cửa tiến vào thư phòng liền nhìn thấy một người đàn ông sắc mặt trầm lặng ngồi sau cái bàn làm việc.
“Cậu chủ, có tư liệu liên quan đến anh trai của mợ chủ, đã điều tra rõ ràng rồi!”