Trương thị định nói thêm, nhưng nhìn vẻ mặt kiên quyết của Tiền Thiển, cũng chỉ đành thở dài, cho nàng đi. Nghĩ lại, lời của con gái cũng không sai, trước mắt lo nuôi sống bản thân mới là quan trọng nhất.
Thấy Trương thị đã xiêu lòng, Tiền Thiển liền bàn với bà đi tìm Vương Thuận hỏi xem có công việc gì phù hợp không. Trương thị quản không nổi nàng, đành đồng ý, nhưng dặn đi dặn lại rằng mọi công việc phải được bà đồng ý thì Tiền Thiển mới được làm. Tiền Thiển gật đầu hứa, rồi vội thúc giục Trương thị qua chỗ Lý đại nương xem có nhận thêm việc may vá không.
Chờ Trương thị ra khỏi nhà, Tiền Thiển cũng nhanh chân chạy đi. Nàng định đến Trạng Nguyên Lâu để thăm dò địa hình trước.
Trạng Nguyên Lâu nằm trên đường Chu Tước ở phía bắc khu chợ, là nơi sầm uất nhất của cả kinh thành. Dọc con đường đó tập trung vô số tửu lâu, nhà hàng sang trọng, cùng những cửa tiệm cao cấp bán đồ xa xỉ như vàng bạc, lụa là. Quả thực là nơi phồn hoa, chỉ nhìn thôi cũng đủ choáng ngợp.
Trên con đường lớn, ngựa xe đông đúc, cảnh tượng náo nhiệt vô cùng. Người qua lại đều khoác trên mình gấm vóc lụa là, trang sức tinh xảo, từ công tử đến các tiểu thư, ngay cả gã sai vặt hay nha hoàn cũng ăn mặc đẹp đẽ.
Tiền Thiển không khỏi ngạc nhiên nhìn quanh, quả nhiên nơi này là trung tâm phồn hoa của thế giới cổ đại, rất xứng danh là khu phố sầm uất bậc nhất. Biết rõ đây là xã hội phân chia giai cấp, nàng cũng không dám đi lung tung, tránh gây phiền phức cho mình, lỡ mà đắc tội với quý tộc thì có khi mất mạng như chơi.
Trạng Nguyên Lâu chính là tửu lầu lớn nhất, sang trọng nhất trên đường Chu Tước. Khách khứa ra vào đều là những người khoác gấm mặc lụa, được tùy tùng đi theo rầm rập, hoặc là các tiểu thư quý tộc che khăn kín mặt, dẫn theo nha hoàn bà tử vây quanh. Tiền Thiển đứng gần đó, tranh thủ hỏi thăm một người bán đường hồ lô bên đường. Người bán hàng vừa nói vừa phấn khích đến mức nước bọt bay tung tóe.
Nghe nói ba chữ “Trạng Nguyên Lâu” là do tiên hoàng tự tay viết. Nghe nói mỗi lần có tân Trạng Nguyên, triều đình đều tổ chức yến tiệc tại đây để các tân khoa tạ ơn thầy dạy. Nghe nói Tam công chúa mê nhất món bánh hoa quế ở Trạng Nguyên Lâu. Nghe nói hoàng đế đương triều, khi còn là thái tử, đã gặp gỡ ái nữ của Thái phó ở chính Trạng Nguyên Lâu, và từ cái nhìn đầu tiên đã si mê nàng, chính là Hoàng Hậu hiện tại. Thậm chí còn nghe nói rằng ngay cả đám tiểu nhị ở Trạng Nguyên Lâu cũng phải “văn võ song toàn, hiểu biết chữ nghĩa”…
Tiền Thiển nghe xong mà dở khóc dở cười: Cái chỗ gì thế này chứ ┑( ̄Д ̄)┍, xem ra làm tiểu nhị ở Trạng Nguyên Lâu còn khó hơn làm giám đốc đại đường ở khách sạn 5 sao nữa (ㄒoㄒ)
Với những thông tin vừa thu thập được, Tiền Thiển suy tính rằng, nếu nàng cứ chạy đến Trạng Nguyên Lâu xin việc thì e là chẳng có hy vọng gì. Nàng không có kỹ năng chuyên nghiệp, không có kinh nghiệm làm việc, càng không có quen biết ai. Trạng Nguyên Lâu mà nhận nàng thì chỉ có phép màu mới giải thích nổi.
Nghĩ đến tương lai mịt mờ, Tiền Thiển suýt nữa lo đến bạc đầu. Nàng không nhịn được mà oán trách 7788: “Ngươi nói xem, sao lại đưa ta vào cái chỗ cao cấp như thế này để làm tiểu nhị chứ? Giờ phải làm sao đây, đến cửa Trạng Nguyên Lâu còn chưa được sờ vào!”
7788 tỏ vẻ oan ức: “Tiền Thiển, thật sự không phải lỗi của ta đâu! Đây vốn là nơi dành cho nam nữ chính, ngươi thử nghĩ mà xem, một người là hoàng tử, một người là thứ nữ của thượng thư, chẳng lẽ lại đến mấy quán nhỏ để ăn sao?”