Viên Vũ không thể khống chế được thân thể mình, ngón tay vừa đi vào liền đâm thọc lên, cô hơi khó chịu vặn vẹo, vừa vặn đúng lúc ngón tay chọc đúng điểm mẫn cảm, cô nhất thời run lập cập, Hàng Dục lại ngậm vành tai cô hỏi: "Chỗ này thoải mái à?"
Viên Vũ nói không nên lời, chỉ bóp vai anh, thở phì phò kêu: "Hàng Dục, anh đừng chọc......"
Hàng Dục lại thêm vào một ngón tay, hai đốt ngón tay chọc vào bắt đầu moi đào, Viên Vũ vô ý thức kẹp chặt chân, giọng nói ô ô a a, một lát sau ôm cổ anh run rẩy khóc kêu, một dòng lại một dòng dâm thủy dọc theo chân tâm phun ra ngoài.
Hàng Dục nghiêng đầu hôn môi cô, lấp kín tiếng rêи ɾỉ, một bàn tay cách lớp vải mỏng xoa xoa núm vυ" đang cương cứng, anh cúi đầu hôn cắn dọc theo làn da trên cần cổ, nhớ đến ngày mai cô phải đến phòng phát sóng, dùng lực nhẹ nhàng hơn, chỉ liếʍ rồi hôn qua, sau đó theo lớp vải dệt cắn lên viên núm vυ".
Anh cũng không đi vào, liền dọc theo hoa môi một trên một dưới cọ xát, quy đầu cực lớn đỉnh cô đến sưng đỏ, cái cán thô cứng đẩy ra hoa môi ướt dầm dề, nước dâm chảy ra theo cây gật ướt nhẹp cả tinh hoàn.
"Tự em ngồi xuống đi." Tay Hàng Dục dính nước dâm "Bang" một cái tát vào mông cô, tét đến Viên Vũ run rẩy, cô kẹp chặt chân, đưa mắt nhìn cự vật đang vận sức chờ phát động, vừa to vừa dài, ngồi xuống như vậy, cô có cảm giác phải bị chọc xuyên.
Hàng Dục dùng sức xoa xoa đôi mông, mυ"ŧ hôn cánh môi cô: "Cục cưng, em mặc cái này, rất...gợi cảm."
Không biết có phải những lời này lấy lòng được Viên Vũ hay không, trong người vừa thẹn vừa vui vẻ, đỡ cây gậy thịt kia, chậm rãi đi xuống ngồi, nước tiết ra đã đủ, cô không dám ngồi vào tận gốc, quy đầu quá lớn, cô cắm một chút lại một chút, chậm rãi căng cửa mình, mới thử ấn sâu ngồi xuống.
Hàng Dục bị cô làm cho dục hỏa đốt người, thật vất vả chỉ nuốt được quy đầu, anh đỉnh hông một cái, trực tiếp cả gốc rễ tiến vào.
"Ha a......" Viên Vũ bóp bờ vai anh kịch liệt run rẩy, còn chưa hoãn lại, mông đã ăn một cái tét, giọng nói Hàng Dục vừa ách vừa mang theo dục hỏa:
"Hàng Dục......" Cô sắp đến rồi, lại chậm chạp đến không được, hốc mắt nóng lên, cô ôm cổ anh, ô a kêu loạn: "Hàng Dục......'
Váy ngắn màu hồng phấn làm cô giống một tinh linh trong đêm khuya, cô ngồi trên người anh nhẹ nhàng lắc lư như múa, mái tóc hỗn độn vuốt ra sau đầu, hàm răng trắng cắn môi dưới đỏ bừng, cần cổ thon dài ưỡn lên cao cao, tiếng rêи ɾỉ từ kẽ răng câu người.
Hình ảnh dâm dục sắc tình.
"Muốn anh làm em không?" Bàn tay rộng của anh bắt lấy bên mông thịt dùng sức xoa nắn, mặt đè thấp, cách lớp vải dệt mỏng manh liếʍ mυ"ŧ núm vυ".
"Muốn......" Cô sắp khóc, thân thể bị làm cho thẳng run.
Hàng Dục cười nhẹ một tiếng, một tay chế trụ vòng eo, dưới bụng dùng sức nẩy lên trên điên cuồng đỉnh mấy chục cái, Viên Vũ bị làm khóc lóc kêu rên, cô lắc đầu lung tung như điên rồi, bóp sống lưng anh run rẩy không ngừng, có tiếng tí tách trào ra từ trong lỗ nhỏ.
Hai mắt cô thất thần dựa vào cổ anh, hé miệng to thở dốc.
"Viên miu miu" Anh liếʍ vành tai, giọng nói dỗ dành, anh ách:
"Anh còn chưa bắn."
"A?" Viên Vũ không nghe rõ.
Một tay Hàng Dục bế cô lên, ôm người thay đổi tư thế khác, mặt hướng về phía TV, hình ảnh phòng khách phản chiếu trên màn hình, Viên Vũ thấy rõ trên TV chiếu ra bóng dáng hai người.
Cô ngồi trên người Hàng Dục, một tay người đàn ông nắm lấy bên vυ", cằm đặt ở cổ, liếʍ hôn cổ cô.