Cô túng quẫn quay mặt đi, di động trên mặt bàn có tin nhắn mới, là ảnh Trì Hiểu Lôi gửi đến, ảnh chụp trong quán bar, đoàn người ngồi đầy ba ghế sô pha dài, trước mặt đủ loại rượu màu sắc rực rỡ, còn có mấy đĩa trái cây và đồ ăn vặt.
Ngón tay trỏ cô giật giật, không nhắn lại, hỏi Hàng Dục: "Sao cậu không cùng họ đi quán bar chơi?"
"Dạ dày bị cắt, không uống được rượu." Hàng Dục nói.
Viên Vũ mở to mắt, không dám tin nhìn về phía bụng anh: "Dạ dày ,dạ dày, dạ dày bị cắt?!"
"Vậy em cũng tin?" Anh cười ra tiếng, ánh mắt đào hoa sáng lấp lánh, môi mỏng nhếch lên, vẻ mặt đùa bỡn.
Viên Vũ: "......"
Cô không thèm để ý đến anh, cầm quyển sổ tùy tiện đặt trên bàn trà, tiện tay lật qua, thấy Hàng Dục viết một dãy số: 0627.
Là ngày hôm nay.
Ngày cô và Kỷ Văn Bác chia tay.
Còn đối với Hàng Dục, ngày này... là ngày anh thổ lộ.
Viên Vũ khép quyển sổ đặt về bàn, mặt buồn bực, nhớ đến Kỷ Văn Bác, tâm trạng của cô luôn bị down xuống đáy cốc.
"Muốn đi tiệm nét không?" Hàng Dục đem khăn lông khô ném trên đầu cô, nhẹ nhàng xoa xoa hai cái: "Dù sao đêm nay em cũng không ngủ được."
Viên Vũ không muốn di chuyển, nhưng bị hàng Dục kéo ra cửa, lần đầu tiên bước vào tiệm net dưới khu chung cư, mấy tháng trước hình như đã được sửa chữa, bên trong đồ đạc đều rất mới, đi vào còn có một quầy bar, trước quầy là một cậu nhóc tóc vàng hoe, quầy bên cạnh là trà sữa, bên trong còn có hamburger và khoai tây chiên, một tên nhóc tóc đỏ đẩy xe đồ vào, cầm tờ hai mười đồng vứt trên quầy bar, nói với tóc vàng: "Hai mươi đồng thêm hai giờ."
Hàng Dục vừa vào, hai tên đó hô lên với anh: "Anh Hàng đến."
Thoáng nhìn Viên Vũ bên người anh, tóc vàng nhếch miệng cười: "Chắc đây là chị dâu nhỉ?"
Viên Vũ: "......"
Cô đã nghe ra đây là tiếng tên nhóc đã nghe điện thoại của Hàng Dục.
"A chào chị dâu!" tên nhóc tóc đỏ chắc chỉ vừa mới lớn, chào Viên Vũ, sau đó đẩy xe về phía cô:
"Chị dâu muốn ăn gì, tự lấy đi."
"Hai đứa làm việc đi." Hàng Dục kéo Viên Vũ vào phía trong, trực tiếp vào một phòng máy, bên trong chỉ có hai chiếc máy tính đặt cạnh nhau, vừa nhìn thấy hai chiếc máy tính này cùng phía ngoài không giống nhau, anh vừa vào đã bật điều hòa, ngồi xuống nghế, thấy Viên Vũ còn đang đứng, anh nhếch mày hỏi:
"Muốn ngồi trong lòng anh?"
Viên Vũ vô ngữ liếc mắt nhìn anh một cái, nhỏ giọng hỏi: "Sao bọn họ đều quen cậu?"
"Em vào đây ở mấy ngày, bọn họ đều quen em." Hàng Dục thuận miệng nói.
"À." Viên Vũ không hỏi nữa, ngồi bên cạnh anh, mở máy tính ra tùy tiện chọn phim.
Cô cho rằng địa chỉ trang web có sẵn chắc sẽ có phim để xem, ai biết vừa click mở, trên trong ập vào màn hình là đôi vυ" trắng nõn cùng cây gậy thịt đen nhánh.
Viên Vũ: "......"
Hàng Dục vừa vặn nhìn sang, thấy một màn này, anh quét mắt lên mặt Viên Vũ: "Vừa nãy trên đường em nói muốn xem phim, là muốn xem cái này?"
"Cậu nên xem lại mình đi!" Viên Vũ nghẹn đến mức cả gương mặt đỏ bừng: "Đây rõ ràng là máy cậu thường xuyên dùng, còn không biết ai mỗi ngày đều xem cái này đâu."
"Anh còn chưa nói không xem."
Viên Vũ: "...... Đồ thối không biết xấu hổ!"
"Lại mắng?" Anh dựa vào ghế, cằm hất lên, hàm dưới đường cong hầu kết lên xuống, con ngươi nhìn thẳng tắp vào cô, bên trong có ánh sáng như con báo sắp hành động, chờ thời cơ thích hợp, sẽ nhào lên cắn cổ cô.
Viên Vũ quẫn bách, quay đầu xóa bỏ trang web đen kia.
"Ê" Hàng dục quay ghế dựa đến trước mặt cô, hỏi: "Muốn xem cùng nhau không?"
Viên Vũ không chống đỡ được: "Mẹ nó, cậu có bệnh à!!!"