Khi hàng xe đến bệnh viện, bác sĩ từ trước đã được dặn dò, ngay khi thấy người lập tức cứu viện. Nét mặt Đình Khiêm sốt sắng vì lo lắng cho ông chủ của cậu vẫn chưa hề tan biến
Mộ Kình Triệt được khiêng lên xe cáng, cứ thế đẩy sâu vào phía bên trong, ngay cả hàng vệ sĩ của chính hắn cũng trở nên hoảng loạn hấp tấp vô cùng. Dãy đường vốn không đông nhưng chốc lát đều bị sự uy nghiêm náo loạn của vệ sĩ mà tránh né dường đi.
Trên xe cáng, Mộ Kình Triệt cố gắng giữ bản thân tỉnh táo, cơn đau truyền đến như muốn đem toàn bộ cơ quan trong cơ thể hắn tách rời, đau không thể tả, ngay cả thần trí mông lung cũng chẳng thể định hình nổi, đáy mắt hắn mơ màng, trước mặt hiện tại đều là ánh sáng trắng, một chút tiếng động lẫn âm thanh lọt vào tai hắn chẳng thể nào mà nghe rõ.
Trong cơn mê sảng, Mộ Kình Triệt thấy được bóng dáng nhỏ nhẵn đứng trước mặt hẳn, cô như là ánh sáng xuất hiện trong thế giới tăm tối của hắn. Ánh sáng ấy, vĩnh viễn cũng không thể nào tắt hay thay thế được.
Phải rồi, Mộ Kình Triệt còn bảo với cô gái nhỏ rằng, đợi hắn giải quyết xong sớm nhất sẽ quay về bên cô.
Muốn danh chính ngôn thuận biến cô gái nhỏ thành người của mình, đem cô vào thế giới của hắn...
Bác sĩ xung quanh ngay khi bước vào phòng phẩu thuật, nhìn nhịp tim Mộ Kình Triệt dần hạ xuống bọn họ càng hốt hoảng. Trong lúc đi qua đi lại, đã thấy bóng vị trưởng khoa đẩy cửa phòng phẩu thuật, hiện diện gấp gáp vô cùng.
Trưởng khoa tiền lại, đưa tay kiểm tra nhịp tim, đập rất yếu ớt, giống như dự đoán được vài giây sau sẽ ngừng hẳn. Tầm mắt nhìn gương mặt Mộ Kình Triệt mắt trắng dã, đôi môi màu tím, gương mặt nhợt nhạt của một người thiều dưỡng khí.
"Mau, lấy máy khử rung tim lại đây!"
Trưởng khoa gấp gáp, người đàn ông trước mặt ông ta hiện tại chính là chủ nhân của tổ chức Huyết Sát, ông cần phải đảm bảo ông chủ không thể xảy ra chuyện gì.
Nhà tang lễ.
Tất cả bàn ăn, lần lượt đều bị gom lại đưa cho cảnh sát. Mục đích nhằm kiểm tra độc tố bên trong, đồng thời tìm kiếm vật dụng gây án tẩm độc của hung thủ.
Toàn bộ người hiện diện tại tang lễ lớn lần lượt bị giam lỏng, chỉ duy Nhiếp Tần Duật lực lượng điều vệ đem theo tương đối đông, thậm chí còn áp đảo, chính vì vậy đám cảnh sát khiêm nhường buông thả người.
Mộ Thúc lẫn người phụ trách đầu bếp thực hiện phần ăn chính, đồng thời hàng loạt phục vụ bưng bê đồ ăn, tất cả đều được đưa vào diện tình nghi lớn nhất.
Sau hàng giờ liền, cảnh sát cuối cùng cũng tìm ra được loại chất độc ảnh hưởng nặng nề, vốn không hề có trong đồ ăn, hoàn toàn đều đọng lại chỉ duy nhất sót trên dụng cụ sử dụng đồ ăn của riêng Mộ Kình Triệt.
Nét mặt cảnh sát vô cùng nghiêm trọng, trên tay cầm theo mẫu báo cáo xét nghiệm từ các pháp y, đồng thời hiện tại, bên phía bệnh viện cũng có một loại xét nghiệm tương đồng.
Mộ Thúc hiển nhiên vô cùng tò mò kẻ hạ độc, hơn hết là ngạc nhiên khi nghe kết quả báo cáo lại từ phía cảnh sát sau hàng giờ liền, lúc báo cáo, gương mặt cảnh sát khi này đều vô cùng khó khăn, tựa như khi họ đối diện với một vụ án khó.
"Sau khi thực hành tra xét lượng độc nhỏ bên trên bề mặt muỗng, đồng nhất với kết quả xét nghiệm máu ngài Mộ của bên pháp y. Chúng tôi đưa ra kết luận đây chính là loại độc tố Seraphrine Venom. Từ trước đến giờ, loại độc tố nay căn bản rất hiểm gặp, cũng chưa có chính xác một ai có thể giải trừ hiệu quả. Có thể nói, đây là loại độc tố biến chứng, vốn không phải ở tự nhiên mà là hợp thành do người tạo ra nó."
"Không thể chữa trị, trừ khi người tạo ra chính loại độc đó mới có thể giải trừ. Tôi chỉ muốn nói, hiện giờ đối diện với Mộ gia tình huống này đã không thể giải quyết."
Mộ Thúc ngẩn người nghe.
Như thế là, Mộ Kình Triệt thật sự rời đi rồi?
Căn bản Mộ Thúc ông ta vẫn chưa hề ra tay, ngoại trừ việc gián tiếp đồ toàn bộ tội danh lên đầu của Mộ Kình Triệt.
Mộ Thúc căng thẳng nhận kết quả xét nghiệm, lập tức muốn di chuyển ra bên ngoài đến bệnh viện xem xét tình hình của Mộ Kình Triệt. Một lần nữa, ánh mắt dừng trên người Nhiếp Tần Duật ngồi ở phía xa, chỉ là khách mời, nhưng từ đầu đến cuối đều thoắt ẩn thoắt hiện, cảm giác thần bí không thôi.
Lần này, Nhiếp Tần Duật trực tiếp mắt đối mắt với ông ta, để rồi khóe môi kiêu ngạo khẽ nhếch lên. Đôi môi bạc tình của hắn mím lại, nhàn nhạt thốt ra vài chữ.
Chỉ qua khẩu hình miệng, Mộ Thúc lập tức đoán được nguyên văn câu nói.
Là hai từ "Chúc mừng".
"Mộ gia thay chủ".
Mộ Thúc cả kinh nhìn Nhiếp Tần Duật, là người đàn ông này ra tay với Mộ Kình Triệt, trực tiếp dọn đường sẵn cho ông ta?
Hiện tại tình huống đột ngột phát sinh, Mộ Thúc cho dù không muốn, cũng phải tin vào diễn biến trước mặt.