Sau khi Tô Minh cúp điện thoại.
Từ Trường Thắng cũng vội vàng nắm bắt thời cơ, lập tức thuật lại sự việc trong tai nghe. "Có vấn đề!" "Tiểu Minh vừa câu được một manh mối, một nhà máy nhựa Hằng Tố bỏ hoang ở ngoại ô khu Đông Ninh, phù hợp với địa chỉ liên lạc mà bộ kỹ thuật khóa chặt!"
"Ba tên tội phạm truy nã cấp A nguy hiểm này, nơi ẩn náu nằm ở bên cạnh khu Đông Ninh."
"Ta sẽ lập tức thông báo cho Lâm Cục Trưởng, để nhân viên đội điều tra hình sự khu Đông Ninh đến hỗ trợ chúng ta!" Nói đến đây.
Từ Trường Thắng đột nhiên nhíu mày, vội vàng ấn vào chiếc tai nghe thu nhỏ.
"A Kỳ, Lão Lâm, con cá mà các ngươi đang theo dõi đã chuẩn bị rời đi chưa?"
"Gì? Tên đó đã chuẩn bị rời đi rồi sao?"
"Hai ngươi ở lại chú ý an toàn, quan sát hắn đi theo hướng nào, có phải hướng ngoại ô khu Đông Ninh không."
"Nếu hướng đi sai, các ngươi đi theo từ xa, nhất định không được lộ diện, tránh bị phát hiện!" "Hiểu chưa." "Rõ." "Lão Trần, Tiểu Lý, các ngươi mang Xương Cẩu về đội, lập tức quay lại tập hợp với chúng ta."
"Tên Xương Cẩu này cũng có gì để thẩm vấn, cộng thêm lần này tang chứng vật chứng đều bắt được, nhốt trong đồn chờ tòa án xét xử rồi." "Còn mọi người." "Chuẩn bị trang bị, thay đồng phục cảnh sát, bắt đầu một cuộc truy bắt nguy hiểm!!!"...
Đội điều tra hình sự, khu Hoài Hải.
Lâm Thiên ban đầu đang nghiên cứu vụ án chặt xác 5. 13 tại văn phòng, khi nghe điện thoại của Từ Trường Thắng thuật lại.
Lập tức đứng bật dậy, vẻ mặt nghiêm túc, mệnh lệnh dứt khoát
không thể bàn cãi. "Tiểu Từ." "Tuyệt đối không được kinh động những tên tội phạm truy nã này, tránh gây thương vong không cần thiết cho người dân xung quanh!"
"Bọn tội phạm này ở trong tuyệt cảnh, có thể sẽ liều mạng kéo thêm người chết chung, vụ bắt giữ lần này cực kỳ nguy hiểm!" "Hiểu chưa." "Nhớ lấy, ngươi chỉ huy cuộc hành động lần này, cho dù đã điều phối sự giúp đỡ của cảnh sát Đông Ninh, cũng nên chuẩn bị tâm lý bắn hạ những tội phạm này nếu tình hình mất kiểm soát!"
"Chỉ cần xác định là tội phạm truy nã cấp A, trong tình huống nguy cấp bắt buộc phải rút súng, tuyệt đối không được liều lĩnh hành động!" "Ta chờ tin từ các ngươi, đến lúc đó mới bàn thưởng phạt!" Cúp máy.
Lâm Thiên ném ống nghe xuống bàn, dựa vào ghế thở dài nói. "Tiểu Minh này có chút bất thường." "Chẳng lẽ này là thiên phú ư? Hay là may mắn thôi? Thực tập sinh mới vào đã lập
công lao lớn như vậy..."
"Theo như lời Tiểu Từ nói, lần này phần lớn là nhờ Tiểu Minh xác định được danh tính tội phạm truy nã, nếu không phát hiện thêm hai tên ẩn nấp kia, không biết sẽ ra sao nữa."
"Chậc chậc, chắn chắn là từ thực tập sinh chuyển thành chính thức rồi, thật đáng nể!"...
Theo lệnh bắt giữ được đưa ra.
Đội điều tra hình sự Khu Hoài Hải và Đội điều tra hình sự Khu Đông Ninh lập tức hành động.
Do tính chất nguy hiểm cực độ của ba tên tội phạm truy nã cấp A này.
Đơn vị cảnh sát đặc nhiệm toàn vũ trang, đã trang bị đầy đủ quân phục, ngăn chặn mọi sơ suất có thể xảy ra. Hơn nữa.
Còn cử đến hai chuyên gia bắn tỉa, sẽ ẩn nấp ở chỗ cao để yểm trợ khi cần thiết.
Giám sát xung quanh hoàn toàn mở ra, có người liên tục tra cứu hướng di chuyển cụ thể.
Trong xe cảnh sát.
Từ Trường Thắng thay bộ đồng phục cảnh sát, đang chuẩn bị tỉ mỉ, rút khẩu súng ngắn cảnh sát ở thắt lưng, kiểm tra kỹ lưỡng hai lần.
Nhìn sang Tô Minh và Vương Hổ bên cạnh, lắc đầu thở dài nói.
"Lần đầu tiên dẫn các ngươi đi làm nhiệm vụ, không ngờ lại gặp cuộc hành động truy bắt quy mô lớn như vậy, thật không biết là may mắn hay là gì nữa."
"Không sao."
"Vừa rồi ta đã nói chuyện với Lâm Cục Trưởng, lần này bắt được ba tên tội phạm truy nã cấp A này, các ngươi đóng vai trò then chốt, đặc biệt là Tô Minh."
"Có thể nói, gần như chỉ dựa vào một mình, đã bắt được ba tên tội phạm truy nã này, chắn chắn sẽ có thưởng, ước tính ít nhất là không cần làm thực tập sinh nữa."
Cái gọi là thưởng.
Tô Minh hoàn toàn không màng đến, trái lại cứ suy nghĩ mãi...
Nếu đổi vị trí với ba tên tội phạm kia, hắn sẽ phải làm thế nào mới có thể hoàn thành tội ác một cách hoàn hảo.
Dù có suy nghĩ thế nào đi chăng nữa.
Ngay cả khi có hàng vạn lần mô phỏng phạm tội, Tô Minh cũng không tìm được giải pháp thích hợp.
Bởi vì.
Từ khoảnh khắc bị cảnh sát Cát Tỉnh truy nã.
Vụ phạm tội lần này đã không thể gọi là hoàn hảo, dù có chạy trốn thế nào, cũng có nguy cơ bị bắt.
Tội phạm thực sự hoàn hảo, đáng lý phải chuẩn bị từ giây phút bắt đầu hành động, không để lộ một kẽ hở nào.
Trong lúc Tô Minh suy nghĩ không ngừng.
Vương Hổ thì nhìn chằm chằm vào khẩu súng ngắn của Từ Trường Thắng, ánh mắt đầy hy vọng và chờ mong. Rất rõ ràng.
Xem như một cái thực tập sinh cảnh sát không thiếu tiền, thứ Vương Hổ mong đợi nhất chính là...
Sở hữu súng ngắn cảnh sát riêng.
Từ Trường Thắng nhận ra vẻ mặt của Vương Hổ, mỉm cười không nói thêm gì nữa.
Súng ngắn cảnh sát.
Không chỉ là vinh dự và lực lượng, mà còn là trách nhiệm vô cùng lớn, quan trọng hơn là cả mạng sống!... Lúc này.
Bên trong nhà máy Hằng Tố bỏ hoang ngoại ô khu Đông Ninh.
La Trấn, tên tội phạm truy nã thân hình cao lớn vừa quay lại, cầm một thanh đao róc xương dài bằng cánh tay, liên tục mài trên đá. Bên cạnh hắn.
Một tên tội phạm truy nã đầu cạo trọc, lộ ra hình xăm rồng trên vai, quấn băng vải quanh trên nắm tay, phòng khi vung đao bị trượt tay bị đâm ngược lại.
Sau khi quấn xong băng vải.
Tên tội phạm truy nã đầu cạo trọc liếc nhìn tên tội phạm gầy guộc đang hút ma túy bên cạnh, nhíu mày lạnh lùng nói. "Đừng hút nữa." "Đối phương sắp tới rồi, ngươi cứ ở đây hút, chờ bị chém à?"
"Đừng có làm rối thêm cho ta, hai khối heroin chuẩn, xong vụ này đủ cho ba người
chúng ta sống được được vài năm."
"Đến lúc đó gió yên sóng lặng, quay lại Cát Tỉnh rồi làm gì cũng không muộn!!!"
Vừa nghe tiếng quát.
Dù tên tội phạm gầy guộc rõ ràng không hài lòng, nhưng vẫn không dám phản bác tên đầu cạo trọc.
Đặt lại năm khối heroin mà tên tội phạm cao to vừa mang về sang một bên, cầm lấy một cái rìu, có phần bực bội nói.
"Đạt ca, lần này chắn chắn thành công chứ?"
"Tên Xương Cẩu kia thật sự vì hai cú điện thoại kia, mang hai khối heroin trắng tới giao dịch à?"
"Ta cảm thấy có gì đó không ổn, theo lý mà nói, tên Xương Cẩu này phải là dạng rất nhát gan, rất sợ chết mới..." Chưa kịp nói hết câu.
"Cộp cộp cộp—————"
Bên ngoài cổng sắt của nhà máy bỏ hoang, vang lên tiếng gõ cửa mạnh mẽ, gấp gáp.
Tên cạo trọc liếc nhìn, gật gật ra hiệu về phía cổng sắt.
"Đấy, không phải đã tới rồi sao?"
"Dù Xương Cẩu có nhát gan đến mấy, có tiền hắn cũng không bỏ qua cơ hội kiếm chác đâu, huống hồ là khoản lớn như thế này." "Mở, mở cổng ra." "Cho dù bao nhiêu người tới, tao hô lên là chém chết ba đứa trước đã."
Thấy có người gõ cửa.
Tên tội phạm gầy guộc vừa hút ma túy rõ ràng hưng phấn hẳn lên, nhảy tót tới cổng sắt.
Nhưng.
Đúng lúc nó sắp mở then cửa. "Rầm!!!" Một tiếng đá mạnh vang lên.
Cánh cổng sắt cũ bị đá sập xuống, đè lên người tên tội phạm gầy guộc khiến hắn bất tỉnh.
Tiếp theo.
Hai quả lựu đạn hơi cay bắn ra khói trắng, từ bên ngoài cửa bay thẳng vào trong nhà máy.
Tình huống bất ngờ này.
Khiến tên đầu cạo trọc sững sờ, vội hoảng hốt la lên. "Thảo, A Chấn, cảnh sát tới rồi!" "Khụ khụ, chạy nhanh lên, cầm dao chém chết mấy người, đổi một mạng cảnh sát cũng được!!!"
Hít phải lựu đạn hơi cay.
Tên cạo trọc bị nghẹn bật nước mắt, đang định cầm cây đao lên chém.
"Bùm!!!"
Tiếng súng bắn tỉa vang lên đanh thép.
Cánh tay của tên cạo trọc tức thì nổ tung, cơn đau dữ dội khiến hắn quỵ xuống kêu la không dứt.
Tên tội phạm khỏe mạnh lao ra chiến đấu, đã bị vài cảnh sát đặc nhiệm đội mũ chống đạn, cầm khiên chống nổ ập lên, đè cổ xuống sàn, đầu bị dí súng trường 45 mm.
Từ Trường Thắng theo sát sau đơn vị cảnh sát đặc nhiệm xông vào.
Nhìn thấy ba tên đã bị khống chế hoàn toàn, lập tức ấn vào tai
nghe thu nhỏ.
"Hành động bắt giữ thành công tuyệt đối."
"Cho đội cứu thương vào ngay, hai tên tội phạm bị thương nặng do chống cự."
"Mọi người vất vả rồi, thu đội!!!"