Anh cúi xuống hôn lên cổ, lên xương quai xanh và dái tai cô, anh chậm rãi hôn môi cô, cô vội vàng ôm lấy cổ anh, tìm thấy môi anh, vui vẻ quấn lấy lưỡi anh như cá gặp nước, mυ"ŧ lấy gốc lưỡi anh, lưỡi gà vui đùa móc lưỡi anh, cô chơi đùa với nó.
Cô dạng chân ra để đón nhận những cú thúc nhanh và mạnh của anh.
“Em nghĩ sao?” Ngón tay anh nhẹ nhàng dạo chơi khắp cơ thể cô, làn da mịn màng khiến anh hưng phấn, anh ôm giữ đôi chân đang dạng mở của cô, gậy th*t to khủng của anh chạm vào hoa huy*t ấm áp.
“A ~ anh hư ghê~” Cô cắn chặt đôi môi đỏ mọng, nâng mông lên và ậm ừ: “Ông già kia, anh chỉ biết bắt nạt em thôi ~”
Tần Mộ Đông ôm mông cô, dùng người anh em mạnh mẽ to lớn của mình tung ra một đòn tấn công mới, khóe miệng mỉm cười: “Sao lại bắt nạt em? Không phải em đang sung sướиɠ tới mức bảo anh làm nhanh hơn à?”
“A ~ ưm ~ a ~ đồ xấu xa~” Lời buộc tội của Diệp Sơ Thần giống như một tiếng rêи ɾỉ hơn, cô yếu ớt ôm anh, mυ"ŧ cổ anh, tạo ra các dấu dâu tây nhỏ, miệng oán trách: “Vậy sao lúc ông nội em nói với anh là em đang yêu đương với Lâm Đông Thăng, anh không nói là anh với em đang ở bên nhau?”
Lực va chạm của Tần Mộ Đông dịu đi, mật dịch từ hang động kín của cô chảy ra càng ngày càng nhiều, anh không khỏi suy nghĩ.
Anh đưa tay xoa bóp bầu ngực của anh, đưa đỉnh tuyết hoa vào miệng mυ"ŧ, một lúc sau, tuyết hoa hồng hồng cứng lại, cô luồn tay vào tóc anh, cầu xin anh: “Đừng thúc vào em nữa ~ khó chịu quá ~em muốn làm nhanh lên.” ~”
Anh thúc mười mấy nhịp nhanh thật nhanh rồi dừng lại: “Anh tưởng em không cần anh nữa.”
Anh tưởng em không cần anh nữa.
Chỉ mới nói mấy câu nhưng tâm trí Diệp Sơ Thần dường như bị đứt rời, mất đi khả năng suy nghĩ.
Lòng bàn tay anh tát vào cặp mông xinh đẹp của cô, gậy th*t cứng của anh đột nhiên thọc vào trong âm đ*o trơn trượt, cô không nhịn được kêu lớn: “A ~ nhanh quá ~ Tần Mộ Đông ~ Tần Mộ Đông ~”
Câu nói “Anh tưởng em không cần anh nữa” luôn quanh quẩn trong tâm trí cô.
Trái tim mềm mại, cô ôm đầu anh thì thầm, ngữ điệu của những người yêu nhau, cô dùng giọng quyến rũ nói: “Em thích được anh làm em ~ cây gậy đó của anh vừa dài vừa to thô, huyệt nhỏ của em ăn không hết ~ ư... ư..anh tuyệt vời quá...”
Nói xong, toàn thân cô run rẩy trong giây lát, thành âm đ*o căng cứng kẹp lấy gậy th*t của anh, bao bọc nó bằng hơi ấm, quy đầu có cảm giác tê dại khi mυ"ŧ, cộng thêm lời nói của cô, một cảm giác tê dại ập vào xương cụt của cô, anh suýt chút không kiềm được chỗ bắn tinh.
Anh khiêu khích liếʍ từng tấc cơ thể cô, thả chậm tốc độ lại, cắn môi cô, thở hổn hển: “Em thích đến mức nào?”
“Rất thích.” Cô cười duyên dáng đáng yêu, anh không nhịn được mà thúc một cú thật mạnh trả lại cho cô.
“A~ Anh xấu xa quá mà ~ Anh chỉ biết dùng gậy lớn để bắt nạt em ~ Hừ hừ ~” Cô ôm cổ anh, nhẹ nhàng cắn vào tai anh, “Ôi ~ eo em đau quá ~ mỗi lần anh ghen là anh sẽ chơi em rất mạnh, anh giày vò em.”
Tần Mộ Đông đưa bàn tay với lòng bàn tay rộng rãi xoa mông cô, dùng sức đẩy vào: “Không phải em thích anh hành hạ em như thế này sao?”
Anh đưa tay chạm vào cơ thể cô, ga trải giường đã thấm đẫm mật dịch.
Khi thủy triều tình yêu ập đến, mật dịch tình yêu liên tục chảy ra, tiếng nước lép nhép khi đẩy vào nghe thật da^ʍ đãиɠ và vui tai.
Anh véo ngực cô thật mạnh, sau đó dùng miệng cắn nhẹ đỉnh nhũ hoa hồng hào và mềm mại của cô.
Cô rùng mình và rêи ɾỉ, âm đ*o co thắt của cô quấn chặt và xoắn siết vật nam tính, cùng lúc đó cô nâng hông lên để đón nhận cú va chạm nhanh và mạnh của anh.
“Hmm~ah~hmm~ tê quá ~ thích được anh trai có gậy th*t to dày vò em như thế này ~ sướиɠ quá ~ anh trai cơ bắp to dùng gậy th*t khủng chơi em ~ cắm vào em ~ dày vò em ~ ư ~ a~”
Động tác của anh nhanh hơn, dữ dội hơn, sức cũng mạnh hơn, anh liên tục rút ra và đưa vào không ngừng, gậy th*t cương cứng nghểnh cao ra ra vào vào lung tung trong hoa huy*t cô, thúc mạnh vào vách thịt mà cô vừa đạt cực khoái.
“A~anh~ anh Mộ Đông~ ưm ~ đừng~ em muốn được anh yêu~ sắp ŧıểυ ~ ưm ~ a ~” Cô ngẩng đầu lên và rêи ɾỉ không chịu nổi. Anh nắm lấy tay cô, mười đầu ngón tay của họ đan vào nhau, lúc anh ngừng đóng cọc, hai chân cô run rẩy cực mạnh.
“Anh được nghỉ phép một tháng.” Anh nói.
Diệp Sơ Thần nhắm mắt lại, hô hấp dồn dập, sự trống rỗng trong lòng không thể lấp đầy, lúc này cô không muốn nghe những lời nghiêm túc nào cả, cô chỉ muốn nghe anh nói mấy câu thô tục như anh muốn chơi chết em, đồ da^ʍ đãиɠ.
“Ngày nào cũng làm em, chơi chết em ha. Tần Mộ Đông, anh nói mấy câu hư hỏng cho em nghe đi, em thấy khó chịu quá, em sắp lên đỉnh rồi ~ còn thiếu chút nữa thôi ~”cô cầu xin.
“Ngày nào anh cũng sẽ cắm vào em như thế này, thỏa mãn em, chơi tới khi nào em phun nước ŧıểυ, có phải gần đây nhớ anh lắm không? đệm giường đều bị nước chảy từ người em làm ướt hết cả rồi.”
Khi anh nói, ngón tay của anh đưa vào huyệt nhỏ của cô, cô run rẩy ôm lấy cánh tay anh, huyệt nhỏ của cô ướt đẫm, mật dịch của cô vương vãi khắp ga trải giường.
“Tần Mộ Đông ~ Anh càng nói bậy, em càng ướt ~ Em cứ thế bị anh chơi cho chết luôn đi.” Cô nhìn anh với ánh mắt tràn đầy yêu thương, siết chặt bụng nhỏ và mυ"ŧ thật chặt gậy th*t của anh.
Tần Mộ Đông ngừng nói và dùng hành động thực tế để chứng minh rằng anh thực sự có ý định chơi cô đến chết.
Anh đẩy người anh em to lớn của mình ngày càng nhanh hơn, như một cơn bão.
Bên trong hang động của cô không ngừng co thắt, hơi ấm chảy dọc theo vật nam tính gần như mềm mại.
Cô ngã xuống giường ngẩng mặt lên, anh cúi đầu hôn cô, nhẹ nhàng hỏi: “Đã đến kỳ an toàn chưa?”
Tần Mộ Đông rút món đồ chơi đã mềm của mình ra, cô ôm lấy anh không chịu buông, cô nhỏ giọng rì rầm: “Đừng mà ~ Em muốn ôm ~ Em thấy hơi nhớ anh.”
Anh im lặng, cô tưởng anh giận cô vì đã ép anh xuất tinh, cô mở mắt, đảo đảo đôi mắt to tròn rồi ngây thơ lên tiếng: “Hôm qua em vừa hết kì kinh, em muốn thử cảm giác xuất tinh như thế nào. “
Anh giơ tay lên để tránh đè lên cô, trong lúc ân ái, cả hai đều đổ mồ hôi đầm đìa, anh dịu dàng hôn lên trán cô: “Cảm giác thế nào?”
“Không thể diễn tả bằng lời, nhưng nó khá thoải mái.” Cô nháy mắt tinh nghịch và kẹp ngón tay vào cây gậy đang từ dưới nửa người anh ngẩng đầu lên, “Sao lại cứng nữa rồi? Ham muốn của anh mạnh như vậy, lúc gấp gáp có ra ngoài tìm bạn nữ không đấy?”
Tần Mộ Đông cười nói: “Lúc gấp gáp anh sẽ về 'làm' em.”
Diệp Sở Thần chớp mắt nhìn anh, trong mắt gần như có nước chảy ra: “Đừng giả vờ nữa, em biết anh còn chưa thỏa mãn.”
Nửa người phía dưới của Tần Mộ Đông bị cô trêu chọc trở nên cương cứng, cực kỳ ngạo nghễ, anh véo bầu ngực cô thật mạnh.
Cô cười ngây ngốc: “Anh thẹn quá hóa giận à?”
Tần Mộ Đông trầm mặt xuống: “Em không muốn giải thích gì sao?”
Diệp Sơ Thần hôn trái cổ của anh, càng cười vui vẻ hơn: “Em đã giải thích rồi đó, anh không tin à? Lẽ nào em còn lén lút sau lưng anh có mối quan hệ với cậu ta?”
Ngón tay của Tần Mộ Đông lướt trên người cô, dừng lại ở rìa hoa huy*t ướt át, cô thở hổn hển bên tai anh: “Em còn muốn một chút.”
Anh nhét món đồ nam tính cương cứng của mình khe hẹp ướt át của cô và nói: “Ngày mai đi gặp ông nội em chung với anh nhé.”
Nhịp tim cô đập như trống, cô giả vờ bối rối: “Tìm ông nội em làm gì chứ, bàn chuyện đại sự cả đời giữa anh với cô út em à?”
Tần Mộ Đông tóm lấy hai bầu ngực của cô, nhào nặn như trừng phạt, đẩy eo nhét cả gậy th*t to vào trong vách thịt ướt át, nhào nặn mạnh hơn, giọng trầm khàn nói: “Nếu em đã không biết thì mình cứ 'chơi' cho tới khi nào em biết anh muốn làm gì.”
“Em nhớ anh rất nhiều ~ Từ ngày bốn tháng sáu sau khi gặp nhau, ngày nào em cũng nhớ anh, nhớ lúc em với anh yêu đương, lúc em và anh ân ái, muốn được anh làm, em nhớ anh ~ em nhớ anh nhiều lắm ~ Em với Lâm Đông Thăng thật sự không có gì cả ~ Tần Mộ Đông, em yêu anh.”
Anh siết chặt cơ bụng tăng nhanh tốc độ ra vào, ánh mắt giễu cợt, cười giễu cợt: “Mới có hơn một tháng thôi mà em đã không chịu nổi rồi?”
hoa huy*t của Diệp Sơ Thần bắt đầu co giật, bên trong vách thịt co rút rất mạnh, kẹp chặt quy đầu lớn, bao bọc lấy vật nam tính trong khi nó vẫn còn đang đấu đá lung tung.
Khi lên cao trào, cô luôn thích thân mật với anh, hôn anh, ôm anh, nếu anh hôn cô và ép cô hôn cô một cách cưỡng bức, lực co rút trong âm đ*o của cô dường như sẽ bóp chặt anh hơn.
Diệp Sơ Thần lên đỉnh, nước ŧıểυ chảy xuống chân Tần Mộ Đông.
Anh mυ"ŧ lưỡi cô nuốt nước bọt, nước ŧıểυ ấm nóng nhỏ xuống chân anh, hơi lạnh.
Diệp Sơ Thần biết anh còn chưa bắn, hẳn là chưa lên đỉnh, cô có chút ngượng ngùng nhìn chằm chằm nước ŧıểυ trên mặt đất: “Em ŧıểυ ra rồi.”
gậy th*t cương cứng của Tần Mộ Đông mềm đi một nửa, ánh mắt dịu dàng: “Ừ, em đã thấy vui chưa?”
Diệp Sơ Thần ngượng ngùng cúi đầu, bĩu đôi môi nhỏ xinh, đỏ mặt thì thầm: “Trên mặt đất phải làm sao bây giờ? Có khi nào sẽ có mùi nước ŧıểυ không?”
Trong lòng Tần Mộ Đông chợt run lên, anh thờ ơ nói: “Có mùi hả, để anh ngửi thử?”
Anh làm động tác hít vào bên tai cô: “Không có, mũi anh chỉ ngửi thấy mùi thơm của thiếu nữ, ngửi thấy là muốn làm ngay.”
Khi một người đàn ông trở nên da^ʍ đãиɠ, một người phụ nữ chắc chắn không có đối thủ, cô ngẩng khuôn mặt đỏ bừng sau khi lên đỉnh, nhìn anh bằng đôi mắt tràn đầy ngây thơ, Tần Mộ Đông đột nhiên cảm thấy mình thực sự là đồ cầm thú, non tơ thế này mà anh cũng rat tay cho được.
Tần Mộ Đông hiếm khi ở trước mặt cô nói chuyện thẳng thắn, thế nên Diệp Sơ Thần nhân cơ hội, nhảy lên ôm lấy anh: “Anh làm người em bẩn như thế này, hết thơm rồi, sao em còn quyến rũ anh được nữa?”
Giọng điệu nghiêm túc của anh khiến cô bật cười, cô đưa tay chạm vào khuôn mặt anh, ánh mắt tràn đầy đam mê: “Ngày mai anh trình bày thẳng thắn với ông nội, liệu anh có bị ông nội mắng không?”
“Ừ, có.”
“Chúng ta nên làm gì?”
“La mắng vài câu cũng không chết.”
“Sao hôm nay anh không nói?”
Im lặng hồi lâu, mãi đến khi cô nằm trên giường, nép mình trong vòng tay anh, cô mới hiểu ra.
Cô chơi đùa với núm vυ" nhỏ của anh, hôn lên vai anh, dùng giọng rất nhẹ nhàng nói: “Hôm nay anh định tìm em và trình bày với ông nội hả? Kết quả là em và Lâm Đông Thăng đã đi ra ngoài, anh nghĩ là em chẳng có quyết tâm đến với anh, có đúng không?”
Cô bày tỏ suy đoán của mình.
Anh giơ tay tắt đèn, trong bóng tối, nhịp thở đều đặn, cô nghe thấy giọng nói của anh khi cô sắp chìm vào giấc ngủ: “Em có quyết tâm không?”
Nếu không phải cô mệt mỏi rã rời, cô nhất định sẽ lật người lại cưỡi lên người anh, vừa chơi anh vừa dày vò anh -- Mẹ nó, bà đây nếu không có quyết tâm thì sao còn nằm đây với anh?