Minh Tinh Nhỏ Bị Lừa Đóng Cảnh Nóng

Chương 1

Trước Sau

break

Bối ŧıểυ Huyên chỉ là một nữ diễn viên tuyến mười tám vô danh. Từ nhỏ đến lớn, bất kể là dung mạo, vóc dáng hay tài nghệ, cô đều được gia đình dốc lòng bồi dưỡng, thành tích luôn vượt trội, chưa từng khiến ai thất vọng. Nhưng khi bước chân vào giới giải trí, xung quanh toàn là mỹ nhân và soái ca có hậu thuẫn vững chắc, còn cô không có bất kỳ quan hệ hay chỗ dựa nào. Bởi vậy, cô chỉ có thể thỉnh thoảng đóng những vai quần chúng mờ nhạt, không ai nhớ mặt, lay lắt qua ngày.

“Cứ thế này thì biết làm sao bây giờ… Bao giờ mình mới có thể được đóng nữ chính đây? Hâm mộ những nghệ sĩ tỏa sáng trên màn ảnh rộng kia quá, họ có biết bao người hâm mộ, thù lao lại cao ngất. So với họ, mình thật sự…”

Vừa mới hoàn thành vai cung nữ nhỏ nhoi trong một bộ phim, trên người còn chưa kịp thay trang phục, Bối ŧıểυ Huyên đã ngồi nhìn lễ trao giải liên hoan phim phát trên màn hình di động, ánh mắt chứa đầy ai oán và khao khát.

“Em gái à, sao vậy? Trông em như có tâm sự vậy đấy.”

Một người đàn ông trung niên đeo kính đen tiến lại gần cô. Trên người hắn toát ra khí chất nho nhã, nụ cười mỉm điểm trên môi, giọng nói trầm ấm đầy từ tính cất lên hỏi han.

“Chú, chú là ai vậy?”

“C… Chú á? Tôi đâu già đến thế! Gọi tôi là anh đi! Chẳng lẽ em không biết tôi là ai sao? Tôi chính là người đại diện nổi tiếng, dưới trướng từng đưa ra biết bao ngôi sao lẫy lừng đấy!”

Vừa nói, hắn vừa rút từ trong túi ra mấy tấm ảnh chụp cùng minh tinh, đưa cho Bối ŧıểυ Huyên xem. Nhìn thấy những gương mặt quen thuộc trong ảnh, cô tròn xoe mắt vì kinh ngạc, song trong lòng vẫn còn hoài nghi thân phận người trước mặt.

“Chú… Chú thật sự từng quản lý những tiền bối này sao? Sao tôi chưa từng nghe nói đến chú nhỉ?”

“Tất nhiên rồi, tôi lừa em làm gì. Nhưng tôi quen làm việc khiêm tốn, không ồn ào phô trương, em không biết cũng là chuyện thường thôi. Nhìn em thế này, tôi đoán em cũng mong một ngày được trở thành ngôi sao như họ đúng không?”

“Đúng! Đúng vậy! Đó chính là giấc mơ của tôi, dù có nằm mơ cũng mong được như thế!”

Lời hắn chạm đến nỗi niềm thầm kín trong lòng khiến cảm xúc của Bối ŧıểυ Huyên bùng nổ, không kìm được mà nói ra.

“Tôi có rất nhiều kinh nghiệm trong chuyện này. Em có muốn tôi huấn luyện, dìu dắt em không?”

“Muốn chứ… nhưng mà, tôi không có tiền…”

Cô gái ngượng ngùng thú nhận tình cảnh khó khăn của mình. Nếu như hắn thật sự có thể đào tạo ra bao ngôi sao lớn, thì phí tổn chắc chắn không phải cô có thể gánh nổi.

“Tôi sẽ không lấy tiền của em. Do tôi thấy em đáng thương, nên tôi thuận tay giúp một phen thôi, nào, gọi tôi là anh đi.”

Cô cũng đổi xưng hô: “Thật sao? Từ nhỏ đến lớn, mơ ước lớn nhất của em chính là trở thành minh tinh. Thế mà bây giờ chỉ có thể đi đóng vai quần chúng thôi…”

“Không sao cả. Chỉ cần qua sự rèn giũa của tôi thì em nhất định sẽ khác. Khuôn mặt và vóc dáng của em đều không tồi. Em biết ca hát hay múa không?”

Người đàn ông vừa quan sát vừa nhận định. Khuôn mặt cô tinh xảo, quần áo cung nữ che giấu bớt thân hình, nhưng đường cong nơi ngực vẫn phảng phất lộ ra, từng cử chỉ vô tình cũng toát lên khí chất thanh tú. Tất cả đủ để khiến hắn nhận ra: đây là một hạt giống cực phẩm.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc