Người đàn ông nuông chiều không có điểm dừng, sắp cưng bé gái đến vô pháp vô thiên. Lục Hoài Dữ vội đi công tác, sang năm bị triệu tập về thủ đô nên phải xử lí một đống lớn công việc cho tốt.
Thẩm Minh Duyệt gần đây ở ký túc xá, lâu lâu mới về nhà một lần, Lục Hoài Dữ mỗi khi tóm được nàng thì chà đạp một trận cho đã, ngày hôm sau đi học nhưng mắt không thể mở nổi, ăn vạ trên giường không chịu đứng dậy.
Người đàn ông đã nghẹn một tuần, tối hôm qua ở phòng sách đem nàng lăn qua lộn lại một hồi lâu, lúc này tâm tình cực tốt, hôn bé gái đang buồn bực trong chăn.
“Duyệt Duyệt ngoan, chú đưa em đến trường.”
“Ô… Buồn ngủ quá…”
Thẩm Minh Duyệt rầm rì, từ dưới chăn bò ra, tối hôm qua bị chú đè trên bàn làm việc làm rất nhiều lần, cũng không biết ngủ khi nào.
Nàng không dám để hắn nghẹn lâu như vậy nữa, tinh lực toàn thân đều dùng hết trên người nàng, nghĩ lại muốn rùng mình, nếu ở hẳn trong ký túc xá chờ thi đại học xong mới trở về? Làm vậy sẽ càng thảm hơn.
Lục Hoài Dữ nắm tay cô gái nhỏ, tay còn lại thay nàng cầm balo, cô gái nhỏ đi theo phía sau hắn vừa xoa mắt vừa ngáp, một bộ dáng chưa tỉnh ngủ.
Bé gái mới vừa ngáp xong, đôi mắt to nhập nhèm óng ánh nước, khuôn mặt nhỏ có chút ngốc nhưng rất đáng yêu.
Lục Hoài Dữ cúi đầu hôn môi nàng một cái, bị người vào thang máy nhìn thấy, trùng hợp là đôi cha con lần trước gặp ở trong thang máy.
Ba của cậu con trai nhìn thấy một màn như vậy, kinh ngạc trừng lớn mắt, người ba này mặc dù có yêu con gái mình cỡ nào cũng không nên hôn môi con gái chứ, cô gái nhỏ đã trưởng thành, mặc dù là ba nhưng cũng nên có kiêng kị nam nữ mới phải.
Nhưng chuyện nhà người ta nên ông cũng không dám nói thêm gì, xấu hổ lên tiếng chào hỏi, “Chào anh, ha ha…”
Lục Hoài Dữ biết ông vì sao kinh ngạc, cũng không giải thích, cười cười nói, “Chào anh.”
Sâu ngủ Thẩm Minh Duyệt lập tức bị cưỡng chế tỉnh giấc, nàng không thể bình tĩnh được như chú vậy, xấu hổ tránh sau lưng hắn không ra mặt.
Mãi đến khi ngồi trên xe mặt vẫn còn hồng, bụm mặt nhỏ giọng lẩm bẩm, “Dọa chết người ta.”
Lục Hoài Dữ đánh tay lái, nghe thấy cô gái nhỏ nói, “Dọa người nào, ba ba đưa con đi học không vui à?”
Người đàn ông này da mặt dày thật sự, đương nhiên không cảm thấy mất mặt, hiện tại thật đúng là đóng tròn vai ba của nàng.
Mà có người ba nào như hắn, xoa ngực con gái còn hút núm vú con gái, còn xâm lấn tiểu huyệt muốn nàng sinh đứa nhỏ cho hắn.
Khuôn mặt nhỏ của Thẩm Minh Duyệt đỏ bừng, “Ba ba tối hôm qua làm con đau quá.”
Lục Hoài Dữ cười nhẹ, cô gái nhỏ không vừa, phối hợp đùa lại hắn.
“Làm đau cục cưng của ba hả, lần sau ba ba sẽ nhẹ hơn, ngày nghỉ về nhà nhớ báo ba để ba ba chuẩn bị cho tốt?”
Nàng nhỏ giọng đáp được.
Khóe miệng Lục Hoài Dữ cong lên càng cao, nuôi con gái thật tốt, giữ ở bên người trêu đùa vài câu thì tâm tình sẽ tốt lên không ít.
Giống như phụ huynh đưa con trẻ nhà mình đến trường đi học, chẳng qua người đàn ông này còn bonus đè cô gái nhỏ trong ngực, bắt lấy môi nhỏ của nàng mút mát một hồi lâu mới chịu buông nàng ra.
Thẩm Minh Duyệt bị hắn hôn đến thở hồng hộc, che miệng cầm lấy balo hoang mang rối loạn vội vàng chạy đi, nếu còn hôn tiếp chú sẽ cho thứ đồ kia đi vào trong nàng mất, vừa rồi nàng có thể cảm nhận được nó ở trong lòng bàn tay nàng trướng lớn.
Sau đó, Thẩm Minh Duyệt một tuần không về, Lục Hoài Dữ tuy rằng hiểu cho nàng, nhưng lâu như vậy không gặp bé gái cũng có chút muốn.
Người đàn ông đích thân đến tận trường học để đón nàng về, đến nơi gọi điện nói chuyện với nàng, “Duyệt Duyệt, ba ba đang ở trước cửa trường đợi con”
Gương mặt Thẩm Minh Duyệt ửng đỏ, “Chú, sao vậy?”
Người đàn ông này thú vị đến cực kỳ, ở trên giường cũng muốn nàng gọi ba ba, nàng ngoan ngoãn gọi thì hắn càng làm càng hăng, làm đến khi nàng mềm nhũn mới ngừng lại.
Lục Hoài Dữ gần đây luôn để ý đến tin tức trên báo chí về chuyện học sinh cuối cấp ba bởi vì cận kề ngày thi đại học, áp lực quá lớn dễ dẫn đến lo âu.
Anh chị nhà hắn cũng có mấy đứa nhỏ, nhưng đều lớn hơn so với Thẩm Minh Duyệt, ngay cả cháu trai nhỏ nhất là Tiểu Viễn cũng đã vào đại học.
Vừa lúc biết trong nhà Lý bộ trưởng trong cục có hai đứa nhỏ, một đứa mới tốt nghiệp cấp hai, một đứa giống Thẩm Minh Duyệt năm nay học năm cuối cấp ba. Một ngày kia sau khi kết thúc hội nghị, Lục Hoài Dữ giữ lại Lý bộ trưởng, mọi người liếc mắt nhìn nhau một cái, nhìn Lục thư ký ngồi trên tòa lạnh mặt, sôi nổi cúi đầu, lo lắng đề phòng đi ra ngoài, đành phải cầu phúc cho Lý bộ trưởng bị giữ lại có thể tự bảo vệ mình khỏi phiền phức.
Bọn họ không biết, tất nhiên Lý bộ trưởng cũng không biết Lục thư ký giữ ông lại hỏi chuyện thế mà lại hỏi làm sao để giảm áp lực cho con nhỏ chuẩn bị thi đại học.
Ngây người đến nửa tiếng, Lý bộ trưởng mới tỉnh lại, lúc nãy khẩn trương đến đầy một đầu mồ hôi, cũng không dám duỗi tay lau, hiện tại rốt cuộc mới dám lau một xíu, đứng một chỗ ngẫm nghĩ, Lục thư ký có con sao? Nhưng chưa từng nghe thấy người nào nói Lục thư kí có đứa con lớn như vậy.
Lục Hoài Dữ nghe xong kinh nghiệm của Lý bộ trưởng, mỗi bữa cơm yêu cầu dì giúp việc nấu nướng thật ngon, sau đó để Tiểu Dương lái xe đưa đồ ăn cho Thẩm Minh Duyệt.
Còn khai thông cho Thẩm Minh Duyệt, không cần khẩn trương, thi không tốt cũng không sao, chờ thi xong chú dẫn nàng đi chơi, nghĩ muốn gì chú cũng mua cho nàng.
Thật sự giống như phụ huynh nhọc lòng lo lắng cho con, chiếu cố săn sóc sinh hoạt của nàng một cách cẩn thận, tỉ mỉ.
Người đàn ông nuông chiều không có điểm dừng, sắp cưng bé gái đến vô pháp vô thiên.