Liếm quần lót ướt đẫm của nàng, nhấm nháp hỗn hợp ngọt ngào động tình thơm tho của thiếu nữ Đầu vú nho nhỏ được hắn đối xử tận tình, ăn đến khi ướt dầm dề đổi qua màu hồng đậm, đến nỗi sắp hòa tan trong miệng hắn.
Một tay Thẩm Minh Duyệt đỡ bầu vú, ngửa cổ ra sau, dâng toàn bộ hai bầu vú về phía trước, miệng nhỏ tràn ra tiếng rên nức nở mềm mại khó nhịn.
Hắn sức lực lớn, núm vú nhỏ non mềm bị hắn lấy răng day đến phát đau lại còn lấy tay niết chặt, cứ như vậy, khả năng lưu lại vết hồng rất nhanh.
Mỗi lần bị chú quần xong, ngày hôm sau toàn thân nàng toàn màu xanh tím, đặc biệt hai nơi gồm ngực và bắp đùi, toàn là dấu tay của hắn, vừa gặm vừa cắn, giống như mãnh thú không biết thoả mãn, quả thực xem nàng là món ngon đầy mỹ vị.
“Núm vú nhỏ của cục cưng vừa mềm lại vừa ngon.”
Lục Hoài Dữ dùng đầu lưỡi chơi đùa đầu vú nhòn nhọn bị hắn ăn đến sưng đau, lại ngậm lấy mút vào, lấy răng cắn, mài núm vú nhỏ đến phát run, bé gái nức nở càng thêm thê thảm.
“Đỡ bên kia lại đây.”
Ăn xong bên vú này, cũng không quên bên kia bị vắng vẻ hồi lâu, khuôn mặt nhỏ của Thẩm Minh Duyệt hồng hồng, đỡ bên kia nhét vào trong khuôn miệng khẽ nhếch của người đàn ông.
Đuôi mắt hắn mang ý cười, có một hai nếp nhăn mờ, trông khoé mắt như được kéo dài, mang theo dấu vết của năm tháng lắng đọng, ý cười có vẻ nghiền ngẫm không lộ thanh sắc, mắt đen thâm thúy trước sau nhìn chăm chú vào nàng.
“Ya… Chú…..”
Tay nàng phát run, đầu vú bị hắn ngậm trong miệng mút đến phát run, hắn mút rất có tâm, nàng không nhịn được rung động từng hồi, người nôn nao như nổi trống.
Cả người muốn rúc vào trong lòng ngực hắn, để hắn ôm, dỗ ngọt.
Bàn tay mang lửa nóng dọc theo eo nàng lưu luyến lần đến giữa chân nàng, mò tới tiểu huyệt của nàng, móng tay khều quần lót của nàng, cảm giác được sự ướt át rõ ràng.
Cô gái nhỏ xấu hổ buồn bực không thôi, kiêu ngạo quay đầu đi, nhưng lại mặc hai chân để đó cho hắn sờ.
Lục Hoài Dữ cách lớp quần lót sờ soạng tiểu huyệt mềm mại của nàng một chút, nàng ăn đau hừ một tiếng, không dám lại lộn xộn.
Cách lớp quần lót sờ soạng tiểu huyệt của nàng, nụ hoa múp míp dán sát quần lót, hai cánh hoa môi đầy đặn, ngón tay hơi hơi nhấn nhẹ một cái đã lún vào trong, khai phá lối vào ở giữa, có thể cảm nhận được dòng nước rõ hơn.
Tiểu huyệt non mềm của cô gái nhỏ run bần bật trong tay hắn, quần lót càng ngày càng ướt, nước nhiều đến mức lộ rõ ra hình dạng như thế nào.
Hai nơi mẫn cảm bị hắn khống chế, từng đợt khoái cảm nhè nhẹ càng tụ càng nhiều, bụng nhỏ nàng căng chặt, đầu ngón chân cuộn tròn lại, muốn co chân lên, thì bị hai tay hắn chế trụ bắp đùi.
Lục Hoài Dữ há mồm nhả ra núm vú đã bị gặm cắn đến hồng thấu, tách hai chân thon của nàng ra, cúi đầu nhìn, nơi chính giữa chân đã ướt đẫm, một gồ thịt hơi hơi phình lên, bày ra vòng tròn xinh đẹp.
Hai đùi Thẩm Minh Duyệt bị chú tách ra, hắn vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm phía dưới nàng, giống như mãnh thú đang vận sức chờ phát động, Thẩm Minh Duyệt bị hắn càng nhìn càng xấu hổ, hai cánh hoa môi phía dưới mấp máy, lại trào thêm ra một đợt sóng mật dịch.
Nàng gấp đến độ vội vàng che lại, “Chú, đừng nhìn.”
Người đàn ông sành đời liếm liếm môi, ánh mắt nóng cháy, “Cục cưng ngoan, bày tiểu huyệt lẳng lơ ra đây.”
Thẩm Minh Duyệt ở bên hắn đã lâu như vậy, đương nhiên biết chú muốn làm gì kế tiếp, bé gái chỉ mới tưởng tượng đã e lệ không thôi, ngượng ngùng xoắn xít buông tay, bị hắn bắt cởi quần lót.
Yết hầu Lục Hoài Dữ lăn lộn, cúi đầu liếm quần lót ướt đẫm của nàng, nhấm nháp một chút hỗn hợp ngọt ngào động tình thơm tho của thiếu nữ. Thẩm Minh Duyệt run rẩy, “A……”
Hắn khó dằn nổi lòng mà liếm quần lót, làm ướt sạch quần lót của nàng, cũng không biết là do nước của nàng hay là nước miếng của hắn.
Còn thêm cắn nhẹ, cô gái nhỏ run lên, ưm lớn tiếng hơn nữa.
Lục Hoài Dữ ngẩng đầu, cởi quần lót nàng, ném đại vào ống đựng bút của hắn, thuận tay cầm lấy một cây bút ký tên.
Hai cánh hoa môi màu mỡ kín mít dính vào nhau, trắng trẻo mập mạp, giống như bánh bao trắng ngần mới ra lò, mặt ngoài bao bởi một màn nước, trắng nõn trong suốt.
“Tiểu huyệt của Duyệt Duyệt đẹp quá.”
Cực kỳ giống tiểu huyệt của một bé gái, trơn bóng no đủ, trắng hồng non mềm, mùi vị lại ngon, hơn nữa chỉ cho một mình hắn hưởng.
Lục Hoài Dữ dùng đầu nắp bút chọc vào cánh hoa non mềm của nàng, tách hai cánh hoa dính sát vào nhau, tìm ra một lỗ nhỏ non mềm màu đỏ ngập nước, còn có hai cánh hoa môi và âm hạch nhô cao đầu.
Nơi riêng tư bí ẩn của cô gái nhỏ không thể che giấu hiện ra trước mặt hắn.
Thẩm Minh Duyệt chống hai tay lên mặt bàn, mở rộng chân, nghiêng đầu tùy ý chú dâm loạn phía dưới của nàng.
Lục Hoài Dữ chọc múi thịt mềm vài lần, bơi lội trong khe huyệt, một hồi lại ấn ấn hạt đậu đỏ bừng, gảy gảy hai cánh môi âm hộ.
Khe thịt lầy lội nhả ra một sợi dâm dịch trong suốt, Lục Hoài Dữ lấy bút ký tên dính dâm thủy của nàng, xoay tròn bút trước khe thịt rồi cắm dần vào huyệt nàng.
“Chú?”
Nắp bút góc cạnh, cọ xát vào vách thịt non nớt của nàng, phía dưới bị đồ vật kỳ quái cắm vào, tiểu huyệt buộc chặt trong nháy mắt, ngăn cản nó đi vào.
Thẩm Minh Duyệt vốn tưởng rằng là ngón tay của chú, vừa nhìn xuống dưới, thì thấy tiểu huyệt bị cắm bởi một cây bút.
Lục Hoài Dữ lấy bút thụt huyệt nàng, dùng nó tiếp xúc với vách thịt mềm xốp, chỉnh cho cây bút cắm sâu vào huyệt nàng, chỉ chừa ra một xíu ngòi bút.
Cảm giác này cực kỳ kỳ quái, Thẩm Minh Duyệt nhíu mày, thít bụng muốn nhổ nó ra, tiểu huyệt đầy nước trơn tuột, bị nàng nhả ra một nửa, Lục Hoài Dữ cố tình đè lại, nhét nó trở vào, lần này cắm hết toàn bộ vào bên trong nàng, một chút cũng không chừa.