Máy lạnh trong phòng ngủ chỉnh lên mức rất cao, toàn thân Minh Châu toát đầy mồ hôi, Cảnh Dực đã tháo bao ra, anh nhào đến hôn cô, một tay xoa nắn bầu vυ" vểnh cao, dùng ngón tay mân mê núm vυ" cứng rắn.
Trong khoang mũi của Minh Châu phát ra tiếng rêи ɾỉ mê người, khiến Cảnh Dực nghe xong lại cứng lên, anh hôn cô càng mạnh bạo hơn, gậy thịt chọc vào giữa háng cô, miệng gậy đã tiết ra chất dịch nhờn, anh cúi đầu nâng bầu vυ" mềm mại, há miệng gặm cắn, mυ"ŧ mát đầu vυ" nhỏ nhắn xinh đẹp kia.
Ngoài cửa thấp thoáng truyền đến tiếng động Triệu Đại Chí dẫn Triệu Đại Lạc lên tầng, Minh Châu hoảng sợ, cô ngồi bật dậy muốn đẩy Cảnh Dực ra, thì anh thuận thế giúp cô đổi tư thế, ngồi vắt ngang trên đùi anh.
Sau khi đeo bao vào, anh bóp eo cô rồi nhấc lên, để cô từ từ ngồi xuống.
Cái tư thế này sẽ giúp anh cắm vào sâu hơn, Minh Châu trướng đến mức không thể chịu nổi, cả cơ thể mềm oặt trong lòng anh, cô bị Cảnh Dực ôm lấy mông cắm nông vài cái, trong cổ họng bắt đầu nhẹ nhàng rêи ɾỉ thành tiếng.
“Đại ca!” Triệu Đại Lạc gọi anh, “Anh, đại ca đâu rồi ạ?”
Triệu Đại Chí đứng ngoài cửa gọi anh, “Anh Cảnh? Làm gì đấy?”
Cảnh Dực không thèm quan tâm động tĩnh ở bên ngoài, anh bấu vào eo của Minh Châu mạnh mẽ nhấp sâu một cái, gậy thịt cắm thẳng vào nơi sâu nhất, bên trong thịt non giống như có vô số cái lỗ nhỏ đang điên cuồng cắn mυ"ŧ lấy thân gậy thô to, anh vô cùng sung sướиɠ, càng lúc càng đâm sâu hơn.
Minh Châu bịt chặt miệng, nước mắt đã chảy đầy mặt, sau lưng cô không ngừng run lẩy bẩy, anh xoa nắn bầu vυ" của cô sau đó cúi người ngậm lấy, một tay giữ chặt mông cô đè mạnh xuống.
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Triệu Đại Chí hỏi, “Anh, anh có ở bên trong không?”
Toàn thân Minh Châu mềm nhũn, anh đang giữ lấy mông điên cuồng cắm rút, cô phải cắn chặt răng mới không phát ra tiếng, nhưng thân thể lại nhạy cảm đến mức cao trào, đường hành lang điên cuồng co thắt, kẹp chặt Cảnh Dực khiến gân xanh trên trán anh nhảy bần bật, anh dùng sức giữ chặt hai bờ mông đầy đặn rồi nhấc lên cao, tiếp đó thở dốc hét ra ngoài cửa bằng giọng khàn khàn, “Cút…”
Đại Chí đứng bên ngoài lờ mờ nghe thấy âm thanh ván giường va vào nhau, dường như đã đoán ra gì đó, cậu ta chửi “Đệt”, rồi nhanh nhẹn bịt tai Triệu Đại Lạc dẫn cậu nhóc xuống tầng, “Đi thôi, đi thôi.”
Người vừa đi, Cảnh Dực lập tức ôm lấy Minh Châu đổi tư thế, để cô nằm sấp trên giường, còn mình thì cắm vào từ phía sau, Minh Châu mềm oặt không còn chút hơi sức nào, anh còn cắm mạnh như thế, cả khuôn mặt cô chôn hẳn vào ga trải giường, eo cũng lún sâu xuống giường.
Cảnh Dực nhấc eo cô lên, luồn một tay về phía trước, nắm một bên vυ", lòng bàn tay hơi siết chặt, vùng háng bắt đầu đâm vào trong.
Từ phía sau, anh phủ người xuống một tay giữ chặt cằm cô, bẻ mặt cô xoay qua sau đó ngậm lấy môi lưỡi của cô mà hôn hít, vùng háng hung hăng giã vào trong cơ thể cô.
Minh Châu chịu không nổi, cô bật khóc, “Huhu…anh Cảnh…”
Gậy thịt cắm vào quá sâu, mỗi một lần giống như muốn xuyên thủng cô.
Anh hôn cánh môi của cô xong lại ngậm lấy vành tai của cô liếʍ mυ"ŧ, giọng nói khàn đặc, mang theo tiếng thở dốc gợi cảm, “Lát nữa sẽ ổn thôi.”
Ngoài miệng thì nói lát nữa sẽ ổn, nhưng anh làm Minh Châu phải cao trào tận ba lần, anh chỉ mới cắn mυ"ŧ xương sau gáy của cô thôi mà đã gầm lên bắn tinh.
Khắp căn phòng ngập tràn mùi tanh nồng đậm đặc, Cảnh Dực cởi bao ra, lần nữa nhào đến hôn cô, Minh Châu tránh né không cho anh hôn.
Anh cười khẽ, “Sao vậy em.”
Giọng nói vừa khàn vừa ham muốn.
Minh Châu chôn mặt vào gối đầu, hàng mi run rẩy, giọng nói khàn đặc mềm mại, “…Em sợ anh hôn thì lại muốn cái kia.”
Cảnh Dực phì cười, anh vươn tay sửa sang mái tóc ướt đẫm của cô, cúi đầu hôn lên mặt cô nói, “Lần sau anh sẽ làm nhanh hơn.”
Minh Châu đỏ mặt vội ngoảnh đầu đi không nhìn anh, chẳng mấy chốc anh kéo cô vào lòng, rồi cúi đầu tìm kiếm môi cô, tỉ mỉ hôn hít, xương ngón tay mân mê trên vòng eo thon gọn của cô.
Qua mấy ngày nữa là Minh Bảo đi học lại, Cảnh Dực đã nói với Đại Chí, sau này để cho Minh Bảo ở lại nhà của Đại Chí, cùng Triệu Đại Lạc đi học về nhà, còn Minh Châu…
Cô phải quay về tiếp tục học đại học, cách thời gian xuất phát chỉ còn chưa tới ba ngày.