Dân chúng vây xem quá nhiều, cản trở đường sống của Lăng Tuyết Mạn. Mới chạy hai bước khuỷu tay đã bị Liễu Thiếu Bạch bắt lấy!
"Muốn chạy? Ngươi không phải rất có can đảm sao?"
Liễu Thiếu Bạch cười âm hiểm, cố ý đem tiểu bạch heo trong lòng đưa đến gần mặt Lăng Tuyết Mạn!
"A a a, các ngươi cút xa một chút cho ta!" Dáng vẻ kiêu ngạo bệ vệ của Lăng Tuyết Mạn suy giảm, kêu thảm, thân dời về sau, bàn tay vung loạn ở trước miệng heo, sợ miệng heo ghê tởm kia thật sự đụng lên mặt nàng.
A… A… Nếu nàng bị heo hôn, thế nào cũng phải kêu dâm tặc giết con heo này! Cùng với tên nam nhân họ Liễu!
"Đại ca đừng dọa người ta, nhanh buông tay!" Liễu tiểu muội cau mày kéo Liễu Thiếu Bạch.
"Đúng đúng đúng, ngươi không buông tay, ta liền kêu con ta lại đây!" Lăng Tuyết Mạn vội lấy Mạc Ly Hiên ra hù dọa.
Nghe vậy, Liễu Thiếu Bạch đầu tiên là sợ run hai giây, sau đó cười lên ha hả!
"Ngươi… ngươi cười cái gì? Đầu óc bị nước vào sao?" Lăng Tuyết Mạn giận quá thành thẹn quát.
Dân chúng vây xem phấn khích, người người hứng thú không giảm mở to hai mắt giống như xem diễn, thậm chí không biết nam nhân đáng chết nào kêu một tiếng "Hay!", những người khác vỗ tay ào ào.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lăng Tuyết Mạn co quắp, Liễu Thiếu Bạch cùng Liễu tiểu muội cũng vậy!
Ba người nhất trí trừng mắt, nhưng không người nào để ý lửa giận của bọn họ, ngược lại càng vỗ tay nhiệt liệt!
Lăng Tuyết Mạn không còn gì để nói, mắt lại trừng hướng bàn tay đang giữ khuỷu tay nàng, nuốt nước miếng nói: "Ta cảnh cáo tiểu nhân ôm heo nhà ngươi một lần cuối, ngươi rốt cuộc buông tay không?"
Liễu Thiếu Bạch choáng váng suýt không thở nổi, suy nghĩ hắn một đời anh minh lại bị một nữ nhân không biết từ đâu xuất hiện, trước mặt nhiều người như vậy nhiều lần gọi hắn là tiểu nhân. Sợ là không tới ngày mai, cả kinh thành này liền biết danh Liễu đại công tử của hắn!
"Nữ nhân! Nếu ngươi thu hồi xưng hô đáng chết này, bản công tử liền suy xét thả ngươi!"
Là sĩ có thể nhẫn nhưng không thể nhục!
Lăng Tuyết Mạn ngây ngô cười một tiếng, cuối cùng nói: "Lời nói ra như hắt nước đi, thu hồi là không có khả năng. Hơn nữa ta thật sự nghĩ rằng ngươi là tiểu nhân ôm heo!"
"Ngươi lặp lại lần nữa!" Mắt Liễu Thiếu Bạch lộ ra hung quang!
"Khụ khụ, ta… ta kêu người đó!" Lăng Tuyết Mạn run một cái, trong đầu nhảy ra bốn chữ "giết người diệt khẩu", vội hô xé cổ họng: "Ly Hiên"