Mị Hậu Hí Lãnh Hoàng (Quả Phi Đợi Gả: Nịnh Hậu Đùa Lãnh Hoàn)

Chương 302

Trước Sau

break
Chiếu thư truyền ngôi đã hạ ba ngày, mà lúc cả nước khiếp sợ, Tứ Vương phủ vẫn đang gác cổng nghiêm ngặt, vô số đại nội thị vệ trong gác ba tầng ngoài ba tầng, không cho phép bất luận kẻ nào ra vào!

Mà Lăng Tuyết Mạn ở trong Vương phủ, ở Cúc Thủy Viên, không để ý đến chuyện bên ngoài, sơ với ngoại giới mà nói, Tứ Vương phủ đã trở thành thế ngoại đào nguyên, nàng không biết chuyện thiên hạ, không biết sự quân vương!

Tình nhân quả nhiên không tới nữa, nàng không biết là hắn tức giận vì lời nói ngạo khí lỗ mãng của nàng, hay là hắn thật sự bện không đến được, tóm lại, chỉ có đêm hôm đó liều chết triền miên, chỉ có đêm hôm đó ôm nhau mà ngủ hạnh phúc, bọn họ một lần nữa về tới cuộc sống chia lìa, hắn là hắn, nàng vẫn là nàng!

Thiên Cơ lão nhân cùng Hoa Mai bà bà đều ở lại Tứ Vương phủ chưa rời đi, mỗi ngày nói giỡn chọc cười nàng vui vẻ, nhưng, nàng chỉ có thể gượng cười!

Rốt cục, ở đêm thứ năm, Mạc Kỳ Hàn đến!

Nến sớm tắt, Lăng Tuyết Mạn không ngủ, ngẩn người nhìn nóc nhà, thẳng đến một đôi tay lạnh buốt xoa cái trán của nàng, cảm giác mát lan nhè nhẹ tận xương, nàng bừng tỉnh, lại chỉ mấp máy môi không nói gì.

"Đang suy nghĩ gì? Đã trễ thế này sao còn chưa ngủ?" Mạc Kỳ Hàn mềm nhẹ hỏi, ngồi xuống giường, cởi áo ngoài nằm ở bên cạnh Lăng Tuyết Mạn, ôm nàng vào lòng, vò rối tóc trên trán nàng, nở nụ cười nói: "Tính khí thật lớn a, cư nhiên không quan tâm tới bản công tử!"

Lăng Tuyết Mạn nháy mắt một cái, lật người lại đưa lưng về phía Mạc Kỳ Hàn, vẫn không nói.

"Hả?" Mạc Kỳ Hàn nhíu mày, chi ngồi dậy từ phía sau lưng ôm lấy Lăng Tuyết Mạn, dán lên gương mặt nàng, cười hỏi: "Như thế nào? Còn đang tức giận à? Không tức được không?"

Mặt Lăng Tuyết Mạn nằm nghiêng, cách Mạc Kỳ Hàn một khoảng, nhắm hai mắt lại.

"Mạn Mạn…" Trong mắt Mạc Kỳ Hàn nảy lên cô đơn, thì thầm một tiếng, mạnh mẽ giữ mặt Lăng Tuyết Mạn nhìn thẳng hắn, buồn rầu nói, "Mạn Mạn, đừng như vậy, ta biết lừa gạt nàng là ta sai,cái tên Lăng Hàn Sương kia thật là ta nói cho qua chuyện với nàng, nhưng ta không có hoàn toàn lừa nàng, thật sự có một chữ là tên của ta, ta nghĩ muốn cùng nàng bạch phát tề mi, cho nên mới để lại câu thơ hứa hẹn cho nàng."

Lăng Tuyết Mạn không nói gì, đôi mắt nhắm sâu, nàng ngóng trông hắn đến, hắn đến nàng lại tức lên không muốn để ý hắn. Bạn đang đọc chuyện tại
break
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc