Mị Hậu Hí Lãnh Hoàng (Quả Phi Đợi Gả: Nịnh Hậu Đùa Lãnh Hoàn)

Chương 216

Trước Sau

break
Cùng một thời gian, ở Tứ Vương phủ, trong Hương Đàn Cư.

Lâm Mộng Thanh đã sẵn sàng, chỉ chờ Mạc Kỳ Hàn ra lệnh.

Vô Cực tiến đến, vui sướng chắp tay nói: "Chủ tử, có chuyện tốt, Tam Vương gia đã rời Tam Vương phủ đi vào cung, thám tử báo, xem sắc mặt của Tam Vương, có vẻ như không có bệnh nặng, hắn chỉ dẫn theo bốn thị vệ, một người trong đó chính là Mặc Thanh mà Lâm công tử sẽ dịch dung thành."

"Sao? Hừ, như thế rất tốt." Mạc Kỳ Hàn lạnh lùng nhếch môi, nhìn về phía Lâm Mộng Thanh mặc quần áo thị vệ của Tam Vương gia, cùng gương mặt đã thay đổi, gật đầu, nói: "Mộng Thanh, làm việc cẩn thận, chỉ cần vừa lấy đến thư trao đổi giữa Mạc Kỳ Minh cùng Bạch Tĩnh An, Hạ Chi Tín, liền lập tức lui về, an toàn là trên hết."

"Ừ, đệ đã biết, đệ rất quý trọng cái mạng nhỏ của đệ." Lâm Mộng Thanh thoải mái cười nói.

"Được, Vô Cực ngươi đi tiếp ứng Mộng Thanh!"

"Vâng, chủ tử!"

Hai bóng đen lấy tốc độ cực nhanh phóng đi, ở nơi cách Tam Vương phủ năm trượng, Vô Cực nhảy ra sau bức tường, tránh thị vệ đi tuần tra, lẻn vào Tam Vương phủ, phóng lên phía trên một nóc nhà, mà phòng này đương nhiên là thư phòng của Mạc Kỳ Minh.

Lâm Mộng Thanh quang minh chính đại từ cổng lớn Tam Vương phủ mà vào, sau đó đi đến thư phòng, đứng trước cửa thư phòng, có hai gã thị vệ hỏi, "Mặc đại nhân, không phải ngài đi cùng Vương gia rồi sao?"

"Chủ tử phái ta trở về lấy đồ, các ngươi canh giữ ở bên ngoài là được." Lâm Mộng Thanh theo tư thái thường ngày, lạnh lùng đáp một câu, sau đó đi vào thư phòng.

Mấy vật quan trọng, theo tính cách giảo hoạt của Mạc Kỳ Minh, đương nhiên không có khả năng giấu ở ngoài sáng, ở bên trong thư phòng này nhất định dấu diếm cơ quan, nhưng sẽ ở nơi nào đây?

Lâm Mộng Thanh nhanh chóng quét mắt xung quanh, tìm kiếm-

Mà lúc này ở trong ngự hoa viên hoàng cung, vẫn là náo nhiệt vui cười.

"Hiên nhi, con thật là hư! Từ khi nhận nha đầu kia làm mẫu thân, con đá sạch các hoàng thúc rồi!" Mạc Kỳ Lâm tiếp lời Mạc Kỳ Diễn, cười nói.

"Không có, các hoàng thúc hiểu lầm, Hiên nhi chỉ là muốn mang mẫu thân đi chơi mà thôi, không có ý tứ gì khác." Mạc Ly Hiên tươi cười thật hồn nhiên, nhẹ chớp mắt, mang bộ dáng không có chút tâm cơ.

Lăng Tuyết Mạn vừa nhìn câu đố trên đèn lồng, vừa nghe lời nói khác thường của Mạc Ly Hiên, nghe tiếp lời nói của Mạc Kỳ Diễn cùng Mạc Kỳ Lâm, có vẻ như… Mạc Ly Hiên đang ám chỉ cho nàng đáp án là cái gì!

Mùa hè, trong hồ, sẽ có gì chứ? Cá? Không có khả năng, không phù hợp với hai câu trên câu đố, tôm? Cũng không khả năng! Con cua?

Trong đầu chợt lóe, Lăng Tuyết Mạn cực độ hưng phấn, mắt trong veo sáng lấp lánh, lộng lẫy loá mắt, nhìn quét quá mấy người Mạc Kỳ Diễn, cười vạn phần tà ác, "Hiên nhi của chúng ta làm sao hư chứ? Nó là đứa con đáng yêu nhất trên đời này, ha ha! Bốn người các ngài chậm rãi thiếu nợ đánh bạc đi, cẩn thận ta ngày mai sẽ gõ từng cánh cổng đòi tiền đó!"

"Tứ tẩu, nhìn vẻ mặt này của ngươi, ngươi biết?" Mạc Kỳ Dục bồn chồn hỏi.

"Tất nhiên, đầu óc của ta sao có thể đần như ngươi chứ?" Lăng Tuyết Mạn đắc ý cười nói.

Mạc Kỳ Dục lại tức đỏ mặt, tay nắm chặt, cắn răng nghiến lợi nói: "Ngươi không có Hiên nhi nhắc nhở thì làm sao biết được?"

"Vậy cũng hay hơn ngươi, Hiên nhi nhắc ngươi cũng nghe, vậy ngươi đoán đi!" Lăng Tuyết Mạn không phục nói.

Mạc Kỳ Dục chán nản, mới định phản bác, giọng của Mạc Kỳ Minh đột nhiên vang lên-

"Tiểu Thất, các ngươi làm gì đó?"
break
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc