Mị Hậu Hí Lãnh Hoàng (Quả Phi Đợi Gả: Nịnh Hậu Đùa Lãnh Hoàn)

Chương 184

Trước Sau

break
Bữa tối bày tiệc rượu, mọi người hăng hái dâng cao, ầm ĩ mãi cho đến khi trăng treo cao, sắp đến giờ đi ngủ, đến lúc này mới có chút lưu luyến rời đi, Mạc Nhã Phi đương nhiên không đi, ở lại.

"Mạn Mạn, buổi tối muội ngủ với tẩu, được không? Giống như lúc ở cung Phượng Thần, hì hì, chúng ta trò chuyện một lúc rồi ngủ thiếp đi." Mạc Nhã Phi đi theo Lăng Tuyết Mạn về phòng ngủ, cười nói.

"Ách…" Lăng Tuyết Mạn ngẩn người, theo bản năng nhìn cái giường, nếu ngủ ở nơi này, vậy tình nhân không thể tới, nhưng lỡ như hắn không biết, vẫn tới, thì biết làm gì bây giờ?

Xuân Đường Thu Nguyệt nhíu mày thật sâu, chỉ cúi đầu không dám nói lời nào, âm thầm cầu nguyện vương phi đừng đồng ý, nếu không…

"Cái này, Nhã Phi à, đây là phòng phu quân, nếu như muội cũng ngủ ở nơi này…" Lăng Tuyết Mạn ê a, không nghĩ ra được một lý do nguyên vẹn.

Mạc Nhã Phi đợi Lăng Tuyết Mạn nửa ngày không nói tiếp, hoài nghi chớp mắt mấy cái, "Mạn Mạn, Tứ ca của muội, muội hiểu nhất, ca sẽ không so đo chuyện muội ngủ trên giường ca, mà muội cũng đã từng ngủ qua, ha ha, lần đó muội giận mẫu hậu, bỏ chạy đến chỗ Tứ ca, nằm giường ca ngủ liên tục mấy ngày, Tứ ca còn ngủ cùng muội đó. Nhưng mà…. nhưng mà ca sẽ không còn cùng muội ngủ nữa rồi…"

Mạc Nhã Phi đột ngột thương tâm, nhào lên giường, khóc thành tiếng, "Tứ ca, Nhã Nhi rất nhớ ca, rất nhớ ca, huhu… đại ca, đại ca…"

"Nhã Phi!"

Lăng Tuyết Mạn cũng khổ sở theo, đi tới, ôm lấy hai vai Mạc Nhã Phi, áy náy lại dâng lên, không khỏi nói: "Mạc Nhã Phi, đừng khóc, muội cùng ta ngủ, chúng ta cùng ngủ trên giường Tứ ca được không?"

"Ừ… Mạn Mạn, muội ngửi thấy mùi của Tứ ca, trên giường này vẫn có mùi của ca, là mùi đàn hương… Tứ ca thích đàn hương…" Mạc Nhã Phi vừa khóc vừa hít hít mũi.

Nghe vậy, Lăng Tuyết Mạn bắt đầu run tay, trong đầu hò hét loạn cả lên, tựa như nắm bắt được cái gì, lại nhanh chóng không thấy, đôi mắt mở to.

Xuân Đường Thu Nguyệt vừa nhìn vẻ mặt của Lăng Tuyết Mạn, liền kinh hãi! Xuân Đường vội vàng xen vào, "Công chúa Nhã Phi, vương phi, đàn hương này là nô tỳ đốt, hôm nay là sinh nhật chủ tử, nô tỳ hầu hạ chủ tử nhiều năm, biết chủ tử thích đàn hương, nhớ lại tình cảm chủ tớ trước đây, liền giấu vương phi đốt chút đàn hương trên đầu giường, cho nên trên giường mới có mùi này."

"Đúng vậy, phần lớn nam nhân đều thích đàn hương, có thể tĩnh tâm ngưng thần, không chỉ có chủ tử thích, mà ngay trong phủ, nhiều thị vệ cũng thích, cả quản gia cũng yêu thích đàn hương này." Thu Nguyệt cười nhẹ nói.

Ý nghĩ hỗn loạn của Lăng Tuyết Mạn lập tức lại rõ ràng, thở một hơi thật dài, thầm mắng mình suy nghĩ nhiều, thiếu chút nữa xem tình nhân là Tứ vương gia, làm sao có thể chứ? Trên người Vô Giới cũng có mùi đàn hương mà, tình nhân cho dù có sở thích giống tứ vương gia, cũng sẽ không phải là hắn! Huống chi thi thể tứ vương gia sớm đã được đưa vào mộ!

Trong lòng hiểu rõ, song lại tràn đầy cảm giác mất mát, nhưng nếu như Tứ vương gia không chết, nếu như tình nhân chính là Tứ vương gia, nàng sẽ không có bất kì áy náy bất an nào! Đáng tiếc, tạo hóa trêu ngươi!

"Ừ, đại ca cũng thích đàn hương, có điều ca cũng thích long tiên hương cùng hải đường hương." Mạc Nhã Phi thút thít khóc nhỏ, chui vào đệm giường, miễn cưỡng không muốn động.

Lăng Tuyết Mạn đè xuống phiền muộn, nhàn nhạt cười, "Xuân Đường Thu Nguyệt, chuẩn bị nước rửa mặt đi, tối nay ta ngủ với công chúa Nhã Phi. "

"Dạ, vương phi!"

Hai nha hoàn gật đầu một cái, nhíu mày đi xuống chuẩn bị.

Trong Hương Đàn Cư, Mạc Kỳ Hàn nghe Xuân Đường bẩm báo xong, chân mày cau lại, tối tăm hỏi:"Công chúa Nhã Phi ở vương phủ mấy ngày?"

"Bẩm chủ tử, nô nghe nói là hai ba ngày." Xuân Đường cúi đầu nói.

"Thôi, để cho Nhã Phi ở đi." Mạc Kỳ Hàn khẽ thở dài một cái, lại hỏi: "Vương phi vẫn còn hoài nghi sao?"

"Nô tỳ nhìn vẻ mặt của vương phi, sẽ không có chuyện gì, chỉ có chút buồn bã, thất vọng."

Mạc Kỳ Hàn gật đầu một cái, "Vậy không sao, hầu hạ khuyên giải vương phi thật tốt, đừng để cho nàng rối loạn, ngày hôm nay, xem như nàng cơ trí phản ứng mau, nếu không, với khôn khéo của hắn…"

Xuân Đường hơi nâng mắt, nhìn khuôn mặt âm trầm cùng ánh mắt lạnh lẽo âm của Mạc Kỳ Hàn, lại vội vàng cúi đầu, "Vâng, nô tỳ nhớ kỹ!"

"Đi xuống đi!"

"Nô tỳ cáo lui!"



Mạc Nhã Phi không chỉ ở hai ba ngày, mà thoáng một cái tám chín ngày đã qua, cả ngày chơi quên ăn quên ngủ, không so kiếm cùng Mạc Ly Hiên thì chính là xúm lại chơi đùa khắp nơi cùng Lăng Tuyết Mạn, buổi tối dĩ nhiên là nằm trên giường Lăng Tuyết Mạn, hưng phấn đến mức ngay cả nằm mộng cũng có thể bật cười, dĩ nhiên, ngày ngày các nàng cùng nhau vui chơi, khiến cho Mạc Nhã Phi vui vẻ như vậy, còn có thêm một người quan trọng – Lâm Mộng Thanh!

Có người vui, có kẻ buồn, à không, giờ phút này trong Hương Đàn Cư, một đôi mắt âm lạnh khác đang càn quét, bắn thẳng lên người Lâm Mộng Thanh, như muốn xé rách hắn!

"Khụ, sư huynh, huynh đừng dùng ánh mắt dọa người như vậy nhìn đệ được không?" LâmMộng Thanh nuốt nước miếng, cơ thể không tự chủ được rụt về sau một cái.

"Ngày mai không được rời khỏi Hương Đàn Cư nữa! Không cho đệ đi tạm biệt Nhã Phi!" Mạc Kỳ Hàn giận dữ nói.

Lâm Mộng Thanh buồn bực, "Sư huynh, đệ đang phát triển mối tình đầu, huynh làm đệ mất đi cơ hội này, ai biết Nhã Phi khi nào mới có thể ra khỏi cung lần nữa, chúng ta đang rất cần bồi dưỡng tình cảm, huynh không thể như vậy a!" Bạn đang đọc chuyện tại
break
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc