Lăng Tuyết Mạn cắn răng một cái, như hạ quyết định trọng đại, khí thế hừng hực nói: "Được! Người đến là khách, Lâm Mộng Thanh, ngươi đã chọn quản gia và công chúa, ta liền theo ngươi, ta cùng tiểu Vương gia, Xuân Đường, Thu Nguyệt, sau đó chúng ta đều tự chọn người, một đội tính cả thủ môn mười một người, cá hai trăm lượng bạc!"
"Vậy trước nộp phí tham gia cho ta!" Lăng Tuyết Mạn rất là khôn khéo xòe lòng bàn tay.
Lâm Mộng Thanh thở dài một hơi, âm thầm khinh bỉ, không cam tâm tình nguyện đưa ngân phiếu, trong lòng an ủi mình, dù sao bạc này cũng là lấy từ chỗ nam nhân của nàng, cùng lắm thì hôm nay lại trả về, không sao!
Lăng Tuyết Mạn ngây ngất thu ngân phiếu, dâm tặc đáng chết, dám lừa bạc của nàng, nàng phải tay làm hàm nhai, tự lực cánh sinh, thu hồi tổn thất!
"Ly Hiên, Xuân Đường Thu Nguyệt, còn có A Phúc, A Thái các ngươi tất cả mọi người nghe kỹ cho ta! Chỉ cho phép thắng không được thua, nếu thắng, hai trăm lượng bạc ta lấy một trăm lượng, còn lại một trăm lượng chín nô tài các ngươi chia đều! Tiểu Vương gia có tiền liền đứng sang một bên! Nếu như thua-"
Lăng Tuyết Mạn cúi đầu, sờ sờ cái trán Mạc Ly Hiên, cười cực kỳ xán lạn, "Hì hì, tiểu Vương gia con, nếu bị thua, hai trăm lượng con trả nhé!"
"Ách!" Toàn thể chín thành viên té xỉu!
Mạc Ly Hiên lại tươi cười tỏa nắng, rất độ lượng nói: "Mẫu thân, chỉ cần ngài vui vẻ là được rồi, đừng lo lắng chuyện tiền bạc!"
"Con! Con chính là đứa con ngoan của ta, quá tuyệt vời!" Lăng Tuyết Mạn kích động ôm một cái, Mạc Ly Hiên đỏ bừng mặt, nhỏ giọng nói: "Mẫu thân, hạ nhân đang nhìn."
"Hì hì, ta ôm con ta thôi, không sợ!" Lăng Tuyết Mạn coi là đương nhiên, tươi cười.
Lâm Mộng Thanh cùng đồng đội của hắn bàn luận chiến thuật, liếc về bên này, không khỏi run run một trận, cũng may sư huynh hắn không thấy, nếu không… haiz!
Nhã Phi nghe xong, cau mày nói: "Ta nói trước, đây là lần đầu tiên ta đá, không có kinh nghiệm, nếu không đá được, không ai được trách ta!"