Tay của hắn tà tứ hướng mật huyệt ướt át của nàng đẩy vào thật sâu, hắn có thể cảm nhận được nàng đã động tình, cánh hoa run rẩy không ngừng, hoa huyệt mê người cũng bởi vì ngón tay hắn xâm nhập mà hưng phấn chảy ra càng nhiều mật hoa trong suốt hơn nữa.
Theo động tác ngón tay càng lúc càng mau của hắn, Song Hỷ cảm giác mình gần như bị một luồng điện tê dại từ hạ thân truyền đến làm cho không thở nổi.
"Không muốn...... Van cầu ngươi......" Nàng vươn tay, nắm lấy bàn tay không ngừng xâm nhập thật sâu vào thân thể mình từ phía sau, muốn ngăn cản loại hành hạ làm nàng không cách nào nhịn được này.
Hắn đem thân thể nhỏ xinh của nàng ôm vào lòng, để cho nàng đưa lưng về phía ngực của hắn, hắn một tay cầm vυ" của nàng, một tay kia vẫn không ngừng vuốt ve ma sát giữa hai chân nàng, làm nàng thở gấp liên tiếp, cả người vô lực xụi lơ ở trên người hắn.
Phản kháng của nàng rốt cuộc bị đánh bại, nguyên nhân bị thua không chỉ bởi riêng khí lực của nàng đánh không lại hắn, còn có vấn đề của chính bản thân nàng.
Bởi vì hắn không ngừng trêu chọc tình cảm cùng phản ứng chôn ở chỗ sâu nhất trong cơ thể nàng.
"Nàng rốt cuộc là hạng người gì? Là tiên nữ thiện lương hay là yêu tinh mị hoặc lòng người? Là muốn đến để hủy diệt ta, hay là có thể cứu vớt linh hồn bị nguyền rủa của ta? Nếu như thật sự muốn cứu vớt ta, tại sao nàng còn phải hành hạ ta như vậy?"
"Ta không có."
"Nếu như không có thì liền cho ta, cam tâm tình nguyện cho ta, để cho ta biết tâm tư tình cảm của nàng."
"Ngươi không thể bá đa͙σ như vậy."
Tay của hắn nhẹ nhàng vuốt nhè nhẹ lên bộ ngực mềm mại của nàng, sử dụng ngón trỏ cùng ngón cái nắm lấy đầu vυ" nhỏ xinh đã biến thành màu đỏ tươi.
Khi nàng thở gấp cầu khẩn hắn, nàng cảm thấy một trận hưng phấn mãnh liệt hơn nhanh chóng len lỏi toàn thân, cái loại sướиɠ khoái tê dại đó, làm cho nàng đạt tới cao trào trước nay chưa từng có.
Cả người Song Hỷ như quả cầu da bị xì hơi, xụi lơ, rốt cuộc cũng vô lực phản kháng hắn.
Hắn thừa dịp Song Hỷ hoảng hốt, đang đắm chìm trong dư vị của cao trào, đem thân thể của nàng điều chỉnh lại cho thuận lợi hơn. Để vật cứng nóng nam tính của mình đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu đặt ở trước mật huyệt ướt át của nàng, chậm rãi, kiên quyết, đâm vào mạnh mẽ.
"A!" Nàng hung hăng thở hốc vì kinh ngạc, cảm giác được trong cơ thể bị cực lớn của hắn tràn đầy.
Đau đớn chưa từng trải qua làm nước mắt của nàng lập tức từ khóe mắt lăn xuống, thân thể mềm mại của nàng bị hắn ôm lấy ngồi ở trên người của hắn, để cho hắn có thể càng thêm xâm nhập thật sâu vào nàng.
Song Hỷ vội vàng ôm lấy cổ của hắn, nghẹn ngào thỉnh cầu, "Nhẹ một chút."
Vốn là hắn định không quan tâm đến cầu khẩn khốn khổ của nàng bởi vì kích tình mãnh liệt làm thần trí hắn đã bắt đầu điên cuồng, nhưng bị từng tiếng khóc hoảng sợ sụt sùi đó của nàng không ngừng nhéo vào tim của hắn, làm cho sự phẫn nộ của hắn từ từ biến mất.
Một khi tức giận biến mất, còn ở lại chính là trái tim tràn đầy tình yêu.
Hắn không muốn cưỡng bách nàng như vậy, hắn muốn hấp dẫn nàng, để cho nàng cam tâm tình nguyện cùng hắn cùng hưởng cá nước thân mật với nhau.
"Mai Đan Thanh, ta hận ngươi." Xấu hổ, nước mắt không ngừng rơi xuống, nhưng trong miệng Song Hỷ cũng không tự chủ được phát ra hỗn hợp tiếng rêи ɾỉ thống khổ cùng vui thích.
Hắn sửng sốt một chút, sau đó mặt không hề có chút biểu tình nói: "Hận đi!"
Không để ý tới hận ý mãnh liệt của nàng, hắn nghĩ, muốn hận thì hận đi! Hắn không cần.
Tay của hắn vuốt ve bộ ngực tuyết nộn của nàng, trêu chọc đầu vυ" nho nhỏ nhạy cảm của nàng, làm trong cơ thể nàng có thể tiết ra càng nhiều mật dịch hơn, làm dịu bớt sự đau đớn nơi ŧıểυ huyệt mềm mại của nàng bị hắn tấn công mãnh liệt như dã thú, giảm bớt một chút đau đớn cùng khó chịu của lần đầu của nàng.
Nàng đã là nữ nhân của hắn, đây là sự thật không thay đổi được nữa.
Song Hỷ không ngừng khóc thút thít, thân thể nhỏ xinh không ngăn cản được hắn giày xéo, chỉ có thể mặc cho thân thể mình theo nhịp điệu lay động mạnh mẽ của hắn đung đưa.