Mê Vợ Không Lối Về

Chương 444

Trước Sau

break

Chương 444:

 

Hà Thụy Trạch hơi hoảng loạn chốc lát, sau đó liền ổn định lại tinh thần, kéo Lâm Tử Lạp ôm vào trong lòng: “Có phải khó chịu lắm không, còn tức giận đến mức này luôn à?”

 

Anh giải thích với những người đang nhìn bọn họ: “Xin lỗi đã làm ồn đến mọi người, cô ấy là bạn gái của tôi, tôi với cô ấy đang có xích mích.”

 

Một trận khóc thút thít vang lên, có người còn tự cho là đang làm chuyện tốt, đi lên khuyên Lâm Tử Lạp: “Cô gái à, không được tùy hứng như vậy nữa, chỗ này nhiều người như vậy, cãi nhau ầm ĩ với bạn trai, bạn trai của cô sẽ rất mất mặt đó nha.”

 

Lâm Tử Lạp liều mạng lắc đầu: “Tôi thật sự không phải bạn gái của anh ta, tôi không quen biết gì anh ta cả…”

 

“Anh sai rồi, Ngôn Ngôn anh sai rồi, sau này anh sẽ không làm em tức giận nữa, không cãi nhau nữa được không, đi cùng anh về nhà.”

 

Hà Thụy Trạch ôm ngang eo cô bế lên, bế ra bên ngoài.

 

Biết hai người họ là ‘Người yêu cãi nhau’ cũng không có ai lên giúp đỡ.

 

Ngược lại còn có rất nhiều người ra giúp Hà Thụy Trạch, cảm thấy Lâm Tử Lạp không hiểu chuyện cãi lộn ầm ĩ, ở ngoài đường tranh cãi kịch liệt với đàn ông, không quan tâm đến mặt mũi của bạn trai.

 

Không có ai giúp cô, Lâm Tử Lạp siết chặt hai tay, trong lòng nghĩ, cô chợt buông lỏng người xuống, trong quá trình Hà Thụy Trạch ôm cô, cô tóm lấy cánh tay anh cắn một phát.

 

Hà Thụy Trạch bị đau, sức lực ở tay cũng nới lỏng đi một chút, Lâm Tử Lạp nhân cơ hội thoát khỏi sự khống chế của anh, lúc cô đang muốn chạy thì liền bị người nào đó nắm chặt lấy cánh tay, cô quay đầu nhìn lại thì ra lại là một người xa lạ.

 

“Đừng tùy hứng như thế, cô xem bạn trai của cô bị cô cắn đau đến mức nào kìa?”

 

“Tôi không phải bạn gái của anh ta!” Từng từ từng chữ cô gầm thét rất mạnh mẽ.

 

Người đó ngây người một chút, buông tay ra, dường như bị sự phẫn nộ của Lâm Tử Lạp làm dao động.

 

“Ngôn Ngôn…” Hà Thụy Trạch đưa tay bắt lấy tay của cô.

 

“Buông cô ấy ra!” Lúc này tài xế lái xe từ bên kia chạy nhanh tới, Hà Thụy Trạch thấy không ổn nên buông Lâm Tử Lạp ra, nhanh chóng chạy mất.

 

Tài xế muốn đuổi theo, Lâm Tử Lạp gọi anh lại: “Không cần đuổi theo đâu, nơi này nhiều người như vậy, trốn bất cứ chỗ nào anh cũng không tìm thấy đâu.”

 

Tài xế đi đến trước mặt Lâm Tử Lạp: “Cô không sao chứ?”

 

Lâm Tử Lạp lắc đầu: “Chúng ta đi thôi.”

 

“Cô thật sự không phải bạn gái của anh ấy à?” Người vừa mới giúp Hà Thụy Trạch bắt cô lại ngây ngốc người đứng im tại chỗ, lẽ ra là trong lòng anh thực sự muốn giúp đỡ, kết quả, sự thật không giống như vậy.

 

Lâm Tử Lạp lạnh lùng quay đầu liếc nhìn anh một cái không nói gì.

 

Là Hà Thụy Trạch mặt dày không biết xấu hổ, nói hai người là người yêu của nhau nên mới làm những người kia hiểu lầm, đồng thời nhìn về phía anh nói.

 

Không phải tài xế đến kịp thời, cô cũng không biết có thể chạy thoát được hay không nữa.

 

Tài xế nửa bước cũng không rời lái xe đưa cô rời khỏi trung tâm thương mại, ngồi lên xe giây thần kinh căng thẳng của Lâm Tử Lạp mới dần dần thả lỏng, trong lòng vẫn còn khiếp sợ chuyện vừa nãy.

 

Hà Thụy Trạch có phải luôn ở trong bóng tối âm thầm theo dõi cô hay không? Chỉ cần có cơ hội là sẽ lao ra?

 

Cô không biết, sâu trong đáy lòng có rất nhiều suy đoán, cũng cảm thấy vô cùng bất an, cô không biết lần tới anh sẽ xuất hiện lúc nào.

 

Sự tồn tại của Hà Thụy Trạch giống như một quả bom, một quả bom không hẹn giờ vậy, không biết lúc nào sẽ phát nổ, đe dọa cô mọi lúc mọi nơi.

 

Trong quá trình cô suy nghĩ về sự việc, xe đã quay về khách sạn.

 

Tài xế mở của xe cho cô: “Đến nơi rồi thưa cô Lâm.”

 

Là giọng nói của tài xế kéo lại tinh thần cho cô, cô khom người xuống xe, không khỏi quay đầu nhìn một cái, không biết có phải trong lòng nghĩ nhiều hay không mà luôn cảm giác Hà Thụy Trạch đang trốn ở một góc nào đó lén nhìn trộm cô.

 

“Nơi này là địa bàn của chúng ta, anh ta không dám tùy tiện xuất hiện đâu.” Tài xế nói.

 

Lâm Tử Lạp gật đầu một cái, xách đồ đi vào khách sạn.

 

Chặng đường đi từ sảnh lớn lên lầu, cô không tự chủ nhìn ngó xung quanh, rõ ràng biết xung quanh đều là người Tông Triển Bạch sắp xếp, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy lo lắng.

 

Cô không kiểm soát được bản thân.

 

Tiếng thang máy dừng lại ting một tiếng, cô đi ra.

break
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc