Hoắc Kỳ Xuyên và Đới Thần Tuấn đi theo phía sau Nghiên Vũ, chẳng nhìn thấy gương mặt méo mó vừa hưng phấn vừa ghen ghét của cô ta. Họ đi lên lầu, vào một căn phòng trống, bên trong mọi thứ dường như tối đen, chỉ có thứ ánh sáng heo hắt từ ngoài cửa sổ vọng vào. Cánh cửa dần đóng lại, chẳng ai hay biết bên trong xảy ra chuyện gì nữa.
Chẳng biết bao lâu sau, một đoàn người bước chân nhanh chóng tiến thẳng đến căn phòng kia. Trên tay họ đều chuẩn bị kỹ càng máy ảnh để tác nghiệp. Lần này Nghiên Vũ thật sự chơi một cú quá lớn.
Một trong số người đó có sẵn chìa khóa, hưng phấn mở cửa phòng, thầm mong mình sẽ là người bắt được tin tức gây sốc đầu tiên. Ánh sáng dần lọt vào bên trong. Ở trên giường, một người con gái bị kẹp giữa hai người đàn ông, đang chìm đắm trong khoái lạc.
Nghiên Vũ hết hôn người ở phía sau, thì lại bị người đàn ông phía trước nắm cằm kéo lại. Cô ta rên rỉ mất kiểm soát, bên dưới đồng thời tiếp nhận ở cả hai lối vào nhưng trông cô ta chẳng có gì là khó chịu, ngược lại vô cùng tận hưởng điều đó.
- Nghiên tiểu thư đang cùng Adam tổng và Hoắc tổng ân ái. Mau chụp lấy!
Người đi đầu la lớn, cố gắng đảo hướng dư luận của các tay săn ảnh phía sau. Những ánh đèn lóa lên liên tục cũng không ngăn được ba người trên giường quấn lấy nhau.
- Hình như đó không phải...
Một tay săn ảnh nhíu mày, tay bấm chụp nhưng cảm giác có gì đó không đúng.
Lúc này, cánh cửa phòng bên cạnh mở ra. Đới Thần Tuấn và Hoắc Kỳ Xuyên đi ra với vẻ bình tĩnh và chẳng bị hề hấn gì. Một tốp vệ sĩ cũng nhanh chóng chặn lối ra của tầng sảnh khiến đám phóng viên run rẩy.
- Có vẽ mấy người không có được tin mấy người muốn rồi nhỉ? Những ai có mặt ở đây đều sẽ được tôi gửi thư khởi kiện. Ráng xem thử nên bào chữa như thế nào đi.
Đám phóng viên cũng chỉ là con tốt thí được báo tin tới, nhưng quả thật họ nhận được tin tức Nghiên Vũ, Adam tổng và Hoắc tổng chơi trò cảm giác mạnh. Vì thế dù đó là chuyện riêng tư thì họ vẫn bất chấp. Thế mà lần này họ đã đi sai một bước.
- Á! Các người là ai?
Tiếng hét vang vọng của Nghiên Vũ càng khiến tình hình càng thêm trầm trọng. Cô ta nhìn hai tên đàn ông vốn phải là những kẻ đánh thuốc Adam tổng và Hoắc tổng nhưng lại làm loạn trên cơ thể mình mà trở nên mơ hồ. Từ nãy đến giờ, cô ta đã vui vẻ sai người rồi sao?
Cố lấy chăn trùm người mình lại, Nghiên Vũ nhìn ra bên ngoài, không ngừng hét lớn để đám phóng viên ngừng chụp. Khi thấy Đới Thần Tuấn và Hoắc Kỳ Xuyên ở bên ngoài, cô ta há hốc mồm:
- Tại... tại sao... rõ ràng người ở cạnh em phải là...
Hoăc Kỳ Xuyên cười mỉa:
- Cô nghĩ chỉ mình cô biết tính kế người khác?
Cô ta lắc đầu, siết chặt tấm chăn:
- Không... không thể nào... hai người phải chịu trách nhiệm với em. Rõ ràng em vào phòng cùng hai người nhưng tại sao lại thành hai kẻ kia chứ?
Chịu trách nhiệm? Nói như cô thì hàng tá người ngủ với cô lúc trước đều phải chịu trách nhiệm sao?Anh... anh nói vậy là sao...Nghiên Vũ lắp bắp, cố che giấu sự kinh hoàng
Từ lâu, Đới Thần Tuấn và Hoắc Kỳ Xuyên đã điều tra được đời sống phóng túng của Nghiên Vũ, cũng chẳng đếm được cô ta đã ngủ với bao nhiêu người. Tên quản lý sale cũ và người lái xe muốn đâm chết Đới Mẫn Giai là một trong những người bị ả quyến rũ. Chỉ có thể nói rằng ả quá mức ngu ngốc.
Đới Thần Tuấn không phải người tốt, anh ta luôn có thù tất trả. Anh ta sẽ không bỏ qua cho người muốn lấy mạng em gái của mình. Vì thế sau khi nắm rõ được kế hoạch của Nghiên Vũ, anh ta cùng Hoắc Kỳ Xuyên tương kế tựu kế, khiến cô ta tự rơi vào cái bẫy của chính mình.
Đới Thần Tuấn móc ra thêm một xấp hình dày cọc, quăng tất cả vào mặt Nghiên Vũ. Những tờ giấy rơi xuống tán loạn, in rõ nét các cảnh giường chiếu của cô ta và những người đàn ông khác. Có người đã có gia đình, có người bằng tuổi cả bố cô ta, có người thân thế chẳng ra gì. Chỉ cần cô ta muốn giải quyết nhu cầu, cô ta đều chấp nhận hết.
- Không! Không được xem!
Nghiên Vũ gào thét trong bất lực. Những sự đen tối của cô ta đều bị vạch trần. Gia đình cô ta đã cố gắng che giấu, biến cô ta thành một vị tiểu thư đoan trang và cố gắng gả cô ta vào gia đình giàu có. Nhưng có vẻ lần này mọi chuyện đã không còn theo ý họ.
Nghiên Vũ cầm lấy từng tấm hình rồi xé nát. Cô ta trừng mắt nhìn hai người đàn ông mà mình nhắm tới, sau đó cười lớn:
- Không sao cả! Hiện tại Đới Mẫn Giai cũng giống như tôi thôi. Ngủ cùng với cha của người mình yêu.