Cẩm Mộ Đào ngày nào cũng sẽ đến lau sạch cơ thể cho cậu, cũng như thăm bảo bối nhỏ. Cẩm Mộ Đào vẫn luôn hy vọng cậu sẽ tỉnh dậy, bảo bối nhỏ của họ rất đáng yêu, mỗi lần thấy y đều sẽ mỉm cười.
Đặc biệt đôi mắt với cái môi chúm chím giống cậu y đúc. Có thể nói là bản sao của cậu, cũng may là không giống cái gì của Tân Đồ Văn, y nghĩ vậy.
Tân Đồ Văn vẫn sinh hoạt như bình thường, ban ngày làm việc, tối về với vợ con. Lạc Châu Sa đã nhận ra từ hôm hắn trở về với toàn thân đầy máu khuôn mặt phờ phạc thì có chuyện gì đó xảy ra rồi. Nhưng cô gặng hỏi như nào hắn vẫn phớt lờ đi.
Không chuyện gì có thể giấu khỏi mấy tên săn tin. Mỗi tội câu chuyện bị bẻ cong hoàn toàn. Nào là Tử Hoa không may gặp tai nạn dẫn đến sinh non. Cẩm Mộ Đào nam nhân si tình vẫn luôn chăm sóc cậu. Lên báo chưa nổi 5 phút đã chiếm top 1 hotsearch chỉ tiếc là không thể tồn tại quá 3 tiếng. Mọi tin tức về cậu đều không còn. Hai thế lực nào đó ra tay thì ai dám phản kháng cơ chứ.
Tân Đồ Văn là một người sếp ai cũng kính nể và hâm mộ, là người cha tốt yêu thương con. Chỉ là không phải người chồng mà cô hằng ao ước, lại càng không giống trong tưởng tượng của cô. Lạc Châu Sa tỉnh mộng từ lâu rồi. Cô giờ chỉ muốn con mình khôn lớn khoẻ mạnh thế là đủ. Còn chồng sao? chỉ là cái danh cho sang chứ Tân Đồ Văn vẫn yêu Tử Hoa chết đi sống lại. Trong văn phòng đều luôn là hình ảnh của cậu. Điện thoại cũng vậy. Những lúc say thì cũng chỉ nhắc đến mỗi tên cậu. Tử Hoa là một từ cấm kị đối với hắn, không một ai được phép nhắc đến dù kể cả đó là mẹ của Tân Đồ Văn.
Cô ngồi uống trà, chắc giờ này Tử Hoa cũng sinh con và kết hôn rồi. Cậu ấy là người tốt xứng đáng được hạnh phúc. Cô có lỗi với Tử Hoa khi đã đẩy ngã cậu. Đều tại tức giận quá không thể kiểm soát được. May thay Tử Hoa không trách cứ chuyện đó.
Lạc Châu Sa của trước có lẽ sẽ rất hận Tử Hoa vì phá hỏng gia đình cô nhưng hiện tại đã khác rồi. Nếu người đàn ông ấy yêu cô thì đã không đi nɠɵạı tình. Tử Hoa không sai vì khi ấy cô với hắn chưa có kết hôn. Khi Tân Đồ Văn kết hôn Tử Hoa cũng đã chấm dứt toàn bộ rồi rời đi. Bây giờ nhìn Tân Đồ Văn như một cái xác không hồn, đây là tất cả hậu quả hắn xứng đáng gánh chịu.
[Đến lúc làm nhiệm vụ rồi kí chủ]
“Ừ, cũng 1 năm rồi”
Như thường lệ mọi ngày Cẩm Mộ Đào đang tỉ mỉ lau sạch cơ thể cho cậu xong ngồi ăn cơm cạnh Tử Hoa. Y còn kể những chuyện trong công ty cho cậu dù không biết Tử Hoa nghe được hay không. Khi y lải nhải được mấy phút thì bàn tay cậu động đậy rồi dần tỉnh lại.
Cẩm Mộ Đào quăng luôn đĩa cơm chạy nhanh ra gọi bác sĩ. Y nhìn chằm chằm từng hành động của bác sĩ với y tá khiến họ toá mồ hôi lạnh. Ai chẳng biết hậu quả nếu phạm phải sai lầm. Đây chính là bảo bối của Cẩm Tổng mà.
Cẩm Mộ Đào chỉ hận không thể khoe cho cả thế giới khi cậu tỉnh dậy. Tử Hoa mỉm cười nhìn y chạy nhảy vui vẻ khắp bệnh viện. Chẳng cần biết có quen nhau không Cẩm Mộ Đào vẫn khoe cục cưng của y đã tỉnh. Giống như Bác Nhã khi khoe hai người họ kết hôn vậy. Tử Hoa mỉm cười hôn lên trán Cẩm Mộ Đào. Khuôn mặt y vẫn bỡ ngỡ không biết thật giả.
Hôm nay là một trong những ngày đẹp nhất, Tử Hoa yêu dấu của y cuối cùng cũng tỉnh dậy.
[Độ hảo cảm của Cẩm Mộ Đào: 93]
“Cảm ơn vì đã đợi em” Tử Hoa không kìm được mà rơi lệ. Suốt 1 năm qua y vẫn luôn chăm sóc cậu với bảo bối nhỏ. Cẩm Mộ Đào học cách thay tã, tắm, dỗ trẻ con rồi tự mình làm tất cả. Y không thuê một bảo mẫu nào cả. Đi làm thì sẽ bế theo bảo bối nhỏ. Trong văn phòng xuất hiện một chiếc cũi trắng đáng yêu. Thư ký của y rất thích bảo bối nhỏ, vẻ ngoài đáng yêu này ai cũng muốn ôm lấy bảo bối nhỏ.
Cẩm Mộ Đào cũng khá thoải mái, có thể chơi cùng với bảo bối nhỏ nếu bé còn đang thức. Còn ngủ rồi thì tuyệt nhiên không ai được gây ra tiếng động nào.
Thư ký lúc ấy tới đi còn phải bỏ giày đi chân trần vào.
Tử Hoa không nỡ rời thế giới này, cậu lưu luyến sự ôn nhu của Cẩm Mộ Đào.
“Cảm ơn vì đã đến bên cạnh anh” Không một lời tỏ tình, không một lời cầu hôn cả hai đều cảm nhận được tình yêu của đối phương. Như vậy, thật tốt biết bao.
“Đợi anh bế nhóc con đến” Dường như có sợi giây liên kết giữa hai người, đứa nhỏ vừa nhìn thấy cậu thì đã khóc nháo đòi ôm. Tử Hoa vỡ oà ôm lấy con. Bảo bối nhỏ của cậu. Miệng của bé cưng chu chu rồi cười tươi.
“Em tính đặt tên con là gì?” Cẩm Mộ Đào ôm lấy eo cậu. Cảnh tượng gia đình 3 người ấm áp vô cùng. Mấy y tá đứng nhìn trộm ở ngoài nhanh chóng chụp ảnh lại.
“Cẩm Mộ Khiết” Cẩm Mộ Đào ôm lấy cậu. Tử Hoa hạnh phúc dựa vào người y. Tân Kiến Vĩ đứng ở ngoài quan sát. Kiếp này anh với cậu không có duyên với nhau rồi. Y chờ đợi nhưng vẫn không được cậu đáp trả lại tình cảm. Cũng có lẽ nên quen đi tình yêu này rồi.
Nhưng đối với anh chỉ cần Tử Hoa hạnh phúc, vậy là đủ. Tân Kiến Vĩ đuổi mấy cô y tá lắm chuyện đi. Y thay đồ rồi lái xe trên tuyến đường cao tốc, dừng lại ở một bãi biển không bóng người. Làm bạn cũng được, kiếp sau nhất định anh sẽ tới sớm hơn, Tử Hoa sẽ không bị tổn thương nữa. Tân Kiến Vĩ thấy rõ tình yêu mà Tử Hoa dành cho Cẩm Mộ Đào và ngược lại.
Anh đồng ý đầu hàng, chắc có lẽ anh không được may mắn rồi.
Tân Kiến Vĩ ngắm nhìn lại chiếc vòng cổ trái tim luôn mang bên mìn. Bên trong là hình ảnh của Tử Hoa đang đọc sách. Anh mỉm cười hôn lên ảnh rồi ném đi thật xa về phía biển xanh. Để những cơn sóng cuốn trôi đi tình cảm này….hẹn em kiếp sau Tử Hoa.
___________________________________
Hôn lễ của cậu với Cẩm Mộ Đào tổ chức ở bãi biển. Khách đến đông vô cùng. Nhà báo cũng không thể thiếu trong hôm nay. Tử Hoa mặc âu phục trắng kề với Cẩm Mộ Đào.
Sau khi vụ cậu với Tân Đồ Văn nổi lên Tử Hoa đã kéo được một lượng fan hùng hổ vì khuôn mặt xinh đẹp cùng tính cách thân thiện. Trên weibo khi biết tin cậu kết hôn người chúc mừng rất nhiều. Tử Hoa đã dành một ngày để rep cảm ơn. Cẩm Mộ Đào mặc âu phục đen, hai tay vẫn còn run run vì hồi hộp.
Không chờ cha sứ nói xong Cẩm Mộ Đào đã không nhịn được mà đeo nhẫn rồi lao đến ôm lấy hôn cậu. Tử Hoa híp mắt hạnh phúc.
“Anh yêu em Tử Hoa”
“Em cũng yêu anh”
[Độ hảo cảm của Cẩm Mộ Đào: 100
Nhiệm vụ hoàn thành]
Khoảng khắc hai người ôm lấy nhau, mặt đối mặt, ánh mắt hiện rõ tình yêu dành cho người kia đã được các nhà báo chụp lại. Hình ảnh sắc nét đẹp đến thần hồn điên đảo. Hai nhan sắc cực phẩm đứng cạnh nhau, quả thật xứng đôi.
Tân Kiến Vĩ trước khi sang Mỹ đã chúc cậu hạnh phúc, còn dặn dò nếu Cẩm Mộ Đào làm cậu khóc Tử Hoa chỉ cần gọi anh sẽ có mặt. Tử Hoa cảm nhận được tình cảm ấy nhưng cậu không đáp lại được.
Tân Đồ Văn mặc âu phục đứng từ xa, hắn thấy cậu hạnh phúc bên cạnh Cẩm Mộ Đào, nở nụ cười mà ở bên cạnh hắn vĩnh viễn không thấy. Trên tay còn ẵm con, hai người họ vui vẻ bao nhiêu thì Tân Đồ Văn đau khổ bấy nhiêu.
Biết trước là như vậy nhưng hắn không chấp nhận được sự thật. Cậu có vô tình nhìn thấy hắn. Tân Đồ Văn mỉm cười. Hắn nói gì đó rồi rời đi để tránh có người phát hiện. Hắn nói rất dài nên cậu chẳng thể đọc kịp khẩu miệng. Tử Hoa thấy rõ đôi mắt đỏ hoe.
“Bạch kim hắn nói gì thế?”
“Tôi buông tha cho em, đấy là tất cả những gì tôi có thể làm. Tử Hoa…tôi yêu em và con”
Tử Hoa bất ngờ không nghĩ hắn thế mà biết Cẩm Mộ Khiết là con hắn. Nhưng Tân Đồ Văn làm gì còn mặt mũi để nhận bảo bối nhỏ là con cơ chứ. Sau từng ấy chuyện như vậy là đủ.
Tử Hoa nhìn bóng lưng Tân Đồ Văn mà lòng dâng lên cảm xúc khó tả. Nam nhân ấy yêu cậu nhưng lại không nhận ra điều đó. Nếu Tân Đồ Văn được cảm nhận thứ gọi là “tình yêu” thì đã sớm nhận ra bản thân mình yêu cậu đến mức nào.
Tử Hoa cùng Cẩm Mộ Đào định cư bên Mỹ, hai người mua một că biệt thự siêu to rồi chung sống hạnh phúc đến già, sau đó hai người còn có với nhau tận 3 đứa nữa. Tử Hoa mỉm cười nắm tay y. Cẩm Mộ Đào biết mình không còn nhiều thời gian nữa.
“Tử Hoa đáng yêu của anh, kiếp sau anh sẽ lại tìm em tiếp nhé” Cẩm Mộ Đào mang theo bao câu hỏi của cậu nhắm mắt xuôi tay. Tử Hoa nằm xuống cạnh y.
“Rời khỏi thế giới này đi Bạch Kim”
[Bắt đầu rời khỏi thế giới 5…4…3…2…1]
Tân Đồ Văn suốt bao năm vẫn luôn theo dõi cậu. Tử Hoa đã rời đi rồi, hắn cũng chẳng lưu luyến gì nữa. Một phát súng hắn nằm gục xuống mặt đất. Đám tang của ba người được tổ chức cùng lúc.
Mối tình ấy vẫn được nhiều người nhắc đến về sau. Ai cũng mong muốn có một người yêu mình giống cách Cẩm Mộ Đào yêu Tử Hoa, không gì có thể tách rời hai người.