Cảnh báo: có chứa nội dung nhạy cảm cân nhắc trước khi đọc truyện. cảm ơn
Lần đầu hắn liếʍ huy*t cho người khác nhưng động tác của Trầm Lăng dần dần thuần thục, đầu lưỡi không ngừng liếʍ m út nhục huy*t vách tường, phối hợp loát động c*n thịt của cậu, đem cậu th ao lộng a a lãng kêu, mông giống như đã phát lũ lụt, xôn xao chảy d*m dịch.
Trầm Lăng rút ra đầu lưỡi, hơi dồn dập đem thơm ngọt d*m thuỷ hút vào trong miệng, thanh âm khàn khàn, "Bé con, khát không khát?"
Cậu đung đưa mông, rầm rì không ngừng lắc đầu, "Không, không khát...... Ô ô...... Còn muốn......"
"Chảy như vậy nhiều thuỷ, như thế nào sẽ không khát?" hắn cúi đầu ở kia mềm như bông mông thịt gặm cắn, thanh âm mơ hồ không rõ hỏi, "Bé con muốn cái gì? Nói rõ ràng, bằng không tôi không biết."
Tử Hoa bị cảm giác hư không tra tấn ở trong thân thể tra tấn khiến cậu hận không thể duỗi tay tự mình ȶᏂασ. Cậu khóc thút thít lắc mông kêu, "Muốn liếʍ, ô ô ô...... Mông ngứa, cậu mau liếʍ liếʍ a......"
Trầm Lăng hít vào một hơi thật sâu, hắn áp xuống cảm giác kêu gào muốn đem cậu th ao ch*t ở trên giường, hơi có chút nghiến răng nghiến lợi dùng lực độ thịt đùi trong của cậu.
Đáp lại cho hắn lại là một tiếng mềm mại sảng khoái r ên ɾỉ.
Trầm Lăng liếʍ liếʍ ở chỗ dấu răng vừa bị hắn cắn chảy máu, một lần nữa vùi đầu tiến kẽ mông, đầu lưỡi liếʍ hút d*m dịch nhục huy*t
Đầu lưỡi rốt cuộc vẫn là quá mềm và ngắn, không thể chạm vào chỗ sâu bên trong, Mạc Tử Hoa bất mãn, Trầm Lăng cuối cùng liếʍ liếʍ d*m dịch rồi đưa ngón tay thon dài có vết chai do cầm bút nhiều vào bên trong hậu huy*t của cậu.
"Được, cúi người qua đi, đem đầu lưỡi vươn tới, tôi muốn ăn."
Mạc Tử Hoa ngoan ngoãn vươn đầu lưỡi, chờ Trầm Lăng đầu lưỡi quấn lên tới hôn môi, không thể tránh khỏi nếm tới rồi chính mình d*m thuỷ hương vị, có một tia ngọt, nhưng…nhưng ăn chính mình d*m thuỷ thì cũng quá xẩu hổ rồi. Tử Hoa hai má phiếm hồng quay mặt ra chỗ khác
"Ngô ngô --"
Trầm Lăng đè nặng cậu không cho cái kia mềm lưỡi đào tẩu, cắm tại h ậu huy*t mấy ngón tay cũng đột nhiên tăng tốc độ th ao làm nhanh hơn.
Mạc Tử Hoa liền ô ô giãy giụa, ở nam nhân trong tay bắn ra t inh dịch, h ậu huy*t cũng xoắn chặt mấy ngón tay, sảng đến phun ra từng luồng d*m thuỷ.
Trầm Lăng nhẹ nhàng cắn cắn cậu đầu lưỡi, nhìn cặp kia sảng xinh đẹp đôi mắt, cười nhẹ nói: "Bé con thật là bảo bối , còn có thể phun nước, tôi uống bé con thủy đều uống no rồi."
Tử Hoa còn lâm vào cao trào nên vô pháp nói chuyện, cậu không thể đáp lại, cũng may Trầm Lăng cũng không cần cậu đáp lại, cười đem người từ mặt đất bế lên tới cẩn thân bọc cậu lại trong áo khoác lớn rồi đem lên xe rời đi.
“Hôm nay tha cho em, lần sau sẽ không có chuyện đấy xảy ra đâu”
[Ting! Hảo cảm : 15]
“Mệt quá” Mạc Tử Hoa như mèo con rúc đầu vào lòng ngực của hắn. Trầm Lăng nhìn con người lấy trước còn kiêu ngạo giờ lại ngoan ngoãn như vậy. Cảm giác tự hào khi bản thân mình thu phục được một con mèo hoang.