Cậu muốn vùng vẫy rời đi nhưng Chu Nam Y chẳng những không buông tay, thậm chí duỗi tay sờ sờ, rồi sau đó trở mình toàn bộ đè ở Mạc Tử Hoa trên người, tiến đến không có lúc nào là không hề dụ dỗ chính mình trắng nõn cổ chỗ ngửi ngửi, rất thơm.
Vừa mới ôm người liền nhanh chóng cư*ng cứng c*n thịt càng ng ạng
Chu Nam Y thân hình to lớn đem Mạc Tử Hoa hoàn chỉnh đè ở dưới thân, cao thẳng mũi kề sát Mạc Tử Hoa cổ lại cọ lại nghe, "Sao ngươi lại thơm như vậy”
"Ngô...... đấy mùi tự nhiên."
"Hoàng thượng......"
"Ân?"
"Đừng…."
"A."
Làm lơ dưới thân người bất mãn hừ hừ thanh âm, Chu Nam Y dùng mũi cọ cọ vào hai lỗ tai của cậu, mới há mồm đem phấn nộn vành tai vào trong miệng, đầu lưỡi khiêu khích đánh vòng.
"Ân......! hoàng thượng......"
Chu Nam Y thấp ừ một tiếng tính làm đáp lại, nâng lên tay trái Mạc Tử Hoa, nhàn rỗi tay phải tắc duỗi đến hạ thân, điều chỉnh hạ tư thế sau, đem c*n thịt của hai người cùng nắm tiến trong tay xoa bóp.
"Ân hừ......" Mạc Tử Hoa thoải mái hừ nhẹ, căng chặt thân thể cơ hồ là nháy mắt mềm xuống dưới.
Bên tai mềm mại rêи ɾỉ thật sự gần, Chu Nam Y đối với trong miệng vành tai nhẹ nhàng cắn , khẽ nâng đầu nhìn về phía Mạc Tử Hoa ửng đỏ mặt, tầm mắt ở cặp kia mê ly thủy nhuận đôi mắt thượng dừng lại vài giây, cảm thấy hẳn là đã thân mềm, liền duỗi tay đi lấy đặt ở tủ đầu giường dịch bôi trơn do nước láng giếng đem tặng.
Nhưng muốn đóng lại cái lọ nhất định phải đến đằng ra tay phải, Chu Nam Y mới vừa buông lỏng tay liền thu được bất mãn hừ hừ thanh âm của cậu, hắn không tiếng động cười cười, cúi đầu hôn lấy Mạc Tử Hoa môi, đầu lưỡi tiến quân thần tốc.
Dịch bôi trơn trong suốt nhanh chóng tễ đến tay phải thượng, Chu Nam Y dùng chân đem Mạc Tử Hoa đặt xuống giường, từ từ tách chân ra, ngồi quỳ ở giữa hai chân của cậu, bàn tay dính đầy dịch bôi trơn sờ soạng ở kẽ mông nhục huy*t, không chút do dự hướng trong tham nhập một ngón tay.
ȶᏂασ, hảo khẩn.
"Ngô --! Ngô ngô......"
Cảm giác được Mạc Tử Hoa căng chặt, Chu Nam Y vội dùng tay trái nắm lấy kia ŧıểυ c*n thịt của cậu, tỉ mỉ trấn an hầu hạ, môi lưỡi cũng không nhàn rỗi
Bị quấn lên eo Chu Nan Y giờ này khắc này liền một cái cảm giác, chỉ muốn ngay lâp tức đè cậu ra mà ȶᏂασ nát.
Ghi chú các loại yếu điểm đều ở nháy mắt bị vứt đến sau đầu, giờ phút này duy nhất còn dừng lại ở Chu Nam Y trong đầu cũng chỉ dư lại một chút, phải hảo hảo làm khuếch trương, bằng không sẽ bị thương.
Chu Nam Y ngón tay trường thả khớp xương rõ ràng, mỗi khi khớp xương chạm vào chỗ mẫn cảm khi, đều sẽ cấp Mạc Tử Hoa mang đi chí mạng khoái xảm.
"Ân ha...... Kia, nơi đó......"
Chu Nam lập tức cúi người nhìn về phía ánh mắt mê ly tan rã Mạc Tử Hoa, ách thanh hỏi, "Nơi nào?"
"Ngô ân...!"
Rõ ràng, Chu Nam Y hô hấp lại thô nặng rất nhiều, hắn thậm chí có chút nghiến răng nghiến lợi khom lưng ở Mạc Tử Hoa trên mặt không nhẹ không nặng cắn khẩu, mơ hồ không rõ nỉ non, "Yêu tinh."