Sau đêm đó, Đông Phương Dật như con mãnh thú được cho ăn uống no đủ, vẻ mặt đầy thỏa mãn.
Mà ngày đó, phát hiện ba người Chân Đan Đan trong phòng làm chuyện không thể miêu tả không phải hai vệ sĩ ngoài cửa mà chính là bạn thân của Chân Đan Đan - Từ Lộ Lộ.
Ban đầu, Chân Đan Đan tính toán đưa Tô Âm hạ dược Hạ Diệc Sơ, để cho hai vệ sĩ chiếm thân thể cô, sau đó vờ như trùng hợp tiến vào phòng này mà phát hiện sự việc.
Để cho chắc chắn, hai người hẹn giờ đi vào, dù một trong hai người có bận việc khác thì vẫn còn một người có thể phát hiện ra.
Cho nên ngày đó, gần đến giờ hẹn, Lộ Lộ liền đi qua. Lộ Lộ là bạn thân của Đan Đan, vệ sĩ được dặn dò không ngăn cản, nên thông thuận mở cửa đi vào.
Không ngờ kịch bản np vẫn diễn ra tốt, chỉ có nhân vật chính là không đúng.
Từ Lộ Lộ sửng sốt, cả người đỏ bừng bừng, xem chút không nhận ra người đang lăn lộn kia là Chân Đan Đan.
Từ Lộ Lộ nhìn ba người hoan ái trầm mê, trong lòng nảy sinh một mạt khoái ý. Vốn dĩ có thể đem chuyện này giấu đi, lại cố ý náo lên, tuy rằng không làm được gì, nhưng đã có không ít người biết đến.
Tô Âm và Tô Phi Vũ bị Chân tổng nhốt vào phòng, cho người hầu gái giúp Chân Đan Đan tắm rửa. Đợi khi Chân Đan Đan tỉnh lại, đã là nửa đêm.
Cô nằm trên giường, hôn mê, hình ảnh lần lượt ùa tới trong đầu. Hình ảnh ghê tởm không ngừng xuất hiện, cảm giác bị xé rách cùng hung hăng yêu thương qua còn lưu lại dấu vết.
Chân Đan Đan tức muốn hộc máu, mắt mở to nhìn ánh đèn lờ mờ trên trần nhà, ánh mắt như châm độc, bên trong một mãnh thanh lãnh.
Tô Ninh Dao!
Nhất định không để ả này chết tử tế.
Chẳng qua, Chân Đan Đan lại không biết cô đã không còn có cơ hội đó.
- -------------------------------
Cách yến hội đã qua hai, ba ngày, tin tức của Chân Đan Đan không hề xuất hiện trên báo hay trên mạng. Hẳn là Chân gia đã dùng thủ đoạn ém chuyện này lại.
Hạ Diệc Sơ ném tờ báo sang một bên. Di động đột nhiên vang lên.
"Hạ tiểu thư, là tôi." Đầu dây bên kia truyền đến âm thanh một người đàn ông.
"Uh, tôi biết, có chuyện gì." Gần đây, gọi điện thoại cho cô chỉ có tay thám tử theo dõi Tô Phi Vũ.
Lần đó, ở bữa tiệc, không thấy Tô Phi Vũ và Tô Âm ra ngoài, Hạ Diệc Sơ đoán chừng hai người này đã bị Chân tổng giam giữ.
Hai người đó không ở ngoài, thám tử cũng không có gì làm. Hạ Diệc Sơ phân phó hắn điều tra việc khác.
"Hạ tiểu thư, đồ vật cô muốn, tôi đã có. Chúng ta tìm một chỗ gặp mặt."
"Bây giờ được không?
"Được, được."
"Nửa giờ sau, ở phố Thành Nam, gặp tại quán cà phê Chuyện Xưa Tiểu Thành." Hạ Diệc Sơ hẹn thời gian, địa điểm.
Cúp điện thoại, Hạ Diệc Sơ gom vật dụng một chút, rồi lái xe đi đến điểm hẹn.
Gặp mặt thám tử ít phút, Hạ Diệc Sơ lái xe trở lại biệt thự, bên trong túi nhiều thêm một ít đồ vật.
Di động vang lên, Hạ Diệc Sơ tấp vào lề đường, lấy điện thoại ra nghe, là Đông Phương Dật gọi tới.
"Dao Dao, anh tan tầm, quản gia nói em đang ở bên ngoài?"
Giọng nói của Đông Phương Dật vốn dễ nghe, lại cố tình ôn nhu, quả thực làm người nghe quyến luyến không quên.
Hạ Diệc Sơ không phải người thanh khống*, giờ phút này lại vì âm thanh của hắn mà mê muội.
(*Thanh khống: chỉ những người có niềm yêu thích, say mê đặc biệt với giọng nói, thích giọng nói mà họ cảm thấy dễ thương, thích thú, ấn tượng, cuốn hút, thích nghe âm thanh đó mỗi ngày.)
Chẳng qua nghĩ tới mấy ngày này, tối nào ở trên giường, hắn cũng làm một vài chuyện xấu xa. Mỗi lần xin tha hắn lại càng thâm nhập mạnh mẽ, Hạ Diệc Sơ giận sôi máu.