Trương Hiểu Văn vươn tay muốn giành lại cái ly, nhưng vừa đứng dậy đã ngã vào người ba mình do quá say. Lúc này, nửa người của cô nằm ngang qua đùi Trương Thừa Quang, chiếc váy ngủ vốn đã ngắn cũn cỡn bị cuộn hẳn lên trên mông.
Trương Thừa Quang nhìn thấy cảnh tượng này, vì con gái không mặc qυầи ɭóŧ nên hắn có thể nhìn thấy rõ ràng chỗ riêng tư của cô, ©ôи th!t không chịu nổi nữa, giống như mãnh thú muốn phá tan xiềng xích chui ra khỏi của quần.
Trương Hiểu Văn nhìn thấy chén rượu gần trong tầm tay, vì thế hai tay cô chống người lên muốn đoạt lấy, tay phải cô vừa chống người lên, lại không ngờ tay phủ lên ©ôи th!t của Trương Thừa Quang, đây không thể nghi ngờ lại là một kí©ɧ ŧɧí©ɧ đối với Trương Thừa Quang, sau khi giật lấy ly rượu được, cô thả lỏng người, sau khi qua lại nhiều lần như vậy, hắn thật sự không thể nào chịu nổi nữa.
Hắn bế cô lên đặt lên đùi mình, Trương Hiểu Văn quỳ gối trên đùi Trương Thừa Quang, bướm của cô cũng kề sát qua lớp quần của Trương Thừa Quang.
Cứng, cứng quá, làm cho phía dưới cô cảm thấy rất khó chịu, cô đưa tay muốn đẩy vật cứng đó ra, nhưng chỉ có thể sờ được nhưng không lấy được, Trương Thừa Quang đè tay Trương Hiểu Văn, khuôn mặt vùi vào cổ cô, phát ra một giọng nói từ tính: "Đừng chạm vào đó chứ bảo bối, nó chịu không nổi nữa đâu.
Trương Hiểu Văn không hiểu cái gì mà chịu không nổi nữa, cô quỳ gối trên người ba rất khó chịu, ba lại không cho cô đẩy cái thứ đó ra, cô bắt đầu ủy khuất: "Nhưng ba, cái thứ cứng ngắt đó bên dưới con làm con khó chịu quá, Văn Văn khó chịu lắm ba ơi…”
Trương Thừa Quang nghe được tiếng khóc của con gái, ngẩng đầu muốn an ủi cô, nhưng vừa ngẩng đầu lại là một kí©ɧ ŧɧí©ɧ đối với người anh em dưới háng của hắn, trên mặt con gái hơi ửng đỏ lên, tiếng khóc thút thít làm cho hắn giống như muốn hung hăng chà đạp cô một phen.
Nhưng không! Đây là con gái của hắn, nhiều năm qua không phải là hắn không muốn đi thêm bước nữa, nhưng từ sau khi vợ của hắn qua đời, hắn không còn hứng thú với tìиɧ ɖu͙© nữa, có đôi khi thật sự khó nhịn cũng chỉ có một chút thôi, nhưng bộ dáng con gái bây giờ thật sự làm cho hắn không chịu nổi, hắn thật muốn đυ. vào bướm của con gái.
Trương Hiểu Văn thấy ba không nói gì, chính mình lắc lắc mông muốn dời vật cứng ra, nhưng xoay thế nào cũng không dời được nó ra, vì thế cô lại nóng nảy nói: “Ba ơi, con thật sự khó chịu lắm, phía dưới khó chịu lắm đó, giúp Văn Văn lấy cái thứ cứng rắn đó ra đi được không, Văn Văn thật sự chịu không nổi đâu.”
Cô thật sự rất khó chịu, nhưng dù cô có thỉnh cầu ba thế nào thì hắn cũng thờ ơ, cô nín thở muốn dùng sức vặn vẹo, cô cũng không tin không thể di chuyển được, Trương Thừa Quang đột nhiên ôm chặt lấy thân thể con gái khiến cô dừng vặn vẹo mông, thật sự là nhịn không được nữa, đều trách mình nhàn rỗi không có việc gì vì sao muốn cho cô uống rượu, cái này không phải là đang tự chuốc họa vào thân sao?
Mặt hắn lúc này vùi vào ngực Trương Hiểu Văn, ít nhất cũng phải cup C, rất lớn rất mềm đến nỗi hắn không muốn rời đi, Trương Hiểu Văn vô lực đẩy đầu ba ra, giọng nói rất dịu dàng: "Ba xấu xa quá, kính của ba cọ lên ngực con rồi này.”
Trương Thừa Quang nâng mặt lên, trầm thấp nói: "Bảo bối, giúp ba tháo kính mắt ra được không?”