Mẹ của Trương Hiểu Văn đã qua đời được mười chín năm, mẹ cô qua đời vì khó sinh, cho nên ba cô đảm đương luôn việc chăm sóc con gái. Mẹ Trương Hiểu Văn qua đời đúng và lúc Trương Thừa Quang gặp khó khăn trong việc xây dựng sự nghiệp, những ngày đó đối với hắn mà nói cực kỳ trắc trở, vừa xử lý tang sự của vợ, vừa chăm con, vừa xử lý việc công ty, những ngày khổ nhất cũng chỉ có hắn và con gái sống nương tựa vào nhau, cũng may Trương Thừa Quang đã kiên trì được.
Bây giờ, Trương Hiểu Văn đã mười chín tuổi là một cô gái yêu kiều duyên dáng, hôm nay là ngày cô được nghỉ hè, Trương Hiểu Văn kích động gọi video cho ba ba, đầy bên kia là một người đàn ông trung niên bốn mươi tuổi. Tuy nói bốn mươi tuổi, nhưng bộ âu phục màu đen bó sát người kia hoàn toàn triển lộ vóc người hoàn mỹ của hắn, ngũ quan lập thể tuấn mỹ, Trương Thừa Quang thấy con gái gọi, thì tháo kính ra buông văn kiện trong tay xuống, cười đầy sủng nịch.
“Ba ba, ngày mai con về rồi, ba ba có nhớ con không?”
Trương Hiểu Văn vui vẻ nói.
“Nhớ, bảo bối về muốn ăn gì, ba ba tự xuống bếp nấu cho con.”
Âm thanh từ tính vang lên.
Bạn cùng phòng của Trương Hiểu Văn nghe thấy cô đang gọi điện thoại với một người đàn ông lập tức sáp lại gần nói.
“Văn Văn, không nhìn ra nha, cậu lại có bạn trai đẹp trai như vậy.”
Trương Hiểu Văn lập tức phản bác nói:
“Cậu nói bừa cái gì đấy, đây là cha của tớ.”
Bạn cùng phòng lại nhìn người đàn ông trong video, ngại quá nhìn thế nào cũng không giống bốn mươi tuổi.
“Xin lỗi Văn Văn, cha cậu đẹp trai quá!”
Trương Hiểu Văn đẩy bạn cùng phòng đi, trong lòng nghĩ không biết ba ba có nghe thấy câu nói kai không, cô càng ngượng ngùng không dám đối mặt với người trong video.
Hiển nhiên là Trương Thừa Quang nghe thấy được, hắn cũng chỉ nghĩ là mấy đứa trẻ đang vui đùa, lại cười sủng nịch nói:
“Có muốn mai ba ba đi đón con không?”
Trương Hiểu Văn không nghĩ ngợi gì lập tức nói:
“Muốn!”
Trương Thừa Quang hơi kinh ngạc.
“Nhớ ba ba như vậy sao, chờ con về, ba ba nấu đồ ăn ngon cho con.”
“Vâng.”
Trương Hiểu Văn vui vẻ gật đầu.
Ngày hôm sau.
Trương Thừa Quang mở một chiếc Maybach ra lái xe đến cửa trường Trương Hiểu Văn rồi dừng lại. Hôm nay, hắn mặc một bộ đồ vận động hưu nhàn, đứng ở xa chờ con gái ra ngoài, mị lực của Trương Thừa Quang quá lớn, mấy cô gái đi tới đi lui đều không nhịn được liếc nhìn hắn một cái, dù sao thì có ai không thích mấy chú đẹp trai nhiều tiền chứ. Trương Hiểu Văn lôi va li đi ra, liếc mắt một cái lập tức nhìn thấy Trương Thừa Quang, cô lập tức chạy ra ôm lấy cánh tay hắn.
"Ba có nhớ con không?”
Bây giờ tháng bảy. đang là mùa nóng bức, làn da Trương Hiểu Văn vốn đã rất trắng, cô lại mặc một cái áo crotop và váy xếp ly, nhìn từ chiều cao 187 của Trương Thừa Quang vừa vặn có thể nhìn thấy rãnh ngực sâu của con gái, thân dưới của anh hắn lại bắt đầu có một chút phản ứng.
Sau đó, hắn cởi áo khoác của mình ra rồi khoác lên cơ thể con gái mình, khẽ nhíu mày nói: “Không được phép mặc như vậy, mặc kín một chút chứ.”
Trương Hiểu Văn đương nhiên kháng cự lại, ý bảo không cần, cô kéo cánh tay ba làm nũng nói: "Không cần đâu ba ba, trời nóng như vậy còn bảo con mặc kín thì làm sao con chịu nổi đây.” Trương Thừa Quang mặc áo cộc tay cho nên cảm nhận được rõ ràng con gái mình không mặc áo ngực!