Động tác Thương Triệt rất nhẹ, chỉ cần cậu muốn, không ai có thể phát hiện hành động của cậu. Không tiếng động hạ xuống đất.
Sau khi nhìn rõ chuyện trước mắt, hai mắt Thương Triệt trừng lớn.
Trong rừng cây, một thân cây nhỏ bởi vì bị tác động mà không ngừng lay động, rõ ràng có thể nghe thấy tiếng hô hấp dồn dập, chỗ Thương Triệt đứng vừa vặn nhìn thấy lưng bọn họ.
Hai người, một người vóc dáng tương đối cường tráng gắt gao đặt người còn lại lên thân cây, người còn lại kia đưa lưng về phía người vóc dáng cường tráng, hai tay ôm cây làm điểm chống đỡ, theo động tác người phía sau mà không ngừng rên rỉ.
Thương Triệt sắc mặt bối rối đứng đó, ngay lập tức hiểu được mình gặp phải cái gì, vừa định rời đi lại nghe người vóc dáng cường tráng lớn tiếng nói: “Tiểu An, gọi anh…”
Thương Triệt như bị sét đánh, đây là…anh em?
Người phía dưới thanh âm thật thấp, mang theo chút khàn khàn: “Anh.”
Thanh âm này giống như cổ vũ to lớn đối với người vóc dáng cường tráng, động tác nháy mắt nhanh hơn, chỉ chốc lát sau, trong không khí tràn ngập một mùi. (tg ko để mùi gì, nhưng ta nghĩ ai cũng hiểu hén