Mạt Thế: Trà Xanh Ác Độc Là Bạch Nguyệt Quang

Chương 11: Phong Hàm, nhẹ một chút (hơi H)

Trước Sau

break

Tất cả mọi người trong căn cứ nhỏ này đều bị biến dị nên ŧıểυ đội không lưu tình dùng dị năng hệ mộc lót nền để dị năng hệ hỏa thiêu đốt.
Còn người cá biến dị trong nước cũng bị Phong Hàm đông lạnh thành khối rồi vỡ vụn.
Buổi tối ŧıểυ đội tìm một biệt thự thoạt nhìn rất xa hoa, sau khi dọn dẹp từ trong ra ngoài thì mọi người cùng tiến vào, hai thành viên thay phiên gác đêm.
Tất nhiên Phong Hàm cùng ngủ với Lục Tri Ý.
Trên giường, Lục Tri Ý bị lột sạch quần áo để lộ thân mình kiều nộn, cô nghiêng đầu cắn gối rêи ɾỉ khóc.
Phong Hàm vẫn giữ gương mặt xinh đẹp lãnh đạm của mình nhưng hành động lại trái ngược hoàn toàn khuôn mặt ấy.
Đại gia hỏa của hắn để ở miệng huyệt cọ xát, đâm đến mức cô rùng mình, nụ hoa mẫn cảm chảy nước.
Miệng hắn ngậm đầu vυ", giống như trẻ con hút sữa, vừa mổ vừa hút, làm cho núm vυ" của cô biến thành màu đỏ tươi sưng đỏ đứng thẳng.
“A a a~ Phong Hàm, nhẹ một chút ~” Lục Tri Ý đỏ mặt đẩy đẩy đầu hắn.
Phong Hàm nghe vậy ngẩng đầu rồi lại đổi sang bên kia.
Núm vυ" bị ngậm rung động, Lục Tri Ý thẹn thùng không thôi, sướиɠ đến mức rêи ɾỉ kiều khí.
Phong Hàm đột nhiên hỏi: “Em với Đinh Lâm kia có quan hệ gì vậy?”
Cái đầu đang mơ mơ màng màng của Lục Tri thanh tỉnh hơn mấy phần nhưng cô ấp a ấp úng không trả lời.
Quan hệ giữa người thích và người được thích? Quan hệ giữa rắn và nông dân?
Dường như cái nào cũng sẽ làm Phong Hàm bực bội, hơn nữa còn phá hỏng hình tượng của cô trong lòng hắn.
Cô quá rõ ràng Phong Hàm là cha mẹ, là bát cơm ở mạt thế của mình, là Bồ tát cứu mạng.
Có ai nguyện ý đi tìm chết, sống ngày tháng bữa đói bữa no đâu?
Huống chi đây là một lựa chọn tuyệt vời.
May mà cuối cùng Phong Hàm không dò hỏi nữa.
Hắn chỉ hơi rầu rĩ không vui dặn dò cô: “Không cho phép em thân thiết với đàn ông khác, em là của tôi.”
Cô được hắn cứu, cô nên là của hắn.
Lục Tri Ý buồn cười, cô cảm thấy thiếu niên xinh đẹp cô độc này có chút đáng yêu.
Trong lòng cô càng thích.
“Ừ, tôi là của anh.” Cô chủ động hôn trán Phong Hàm.
Tuy sắc mặt Phong Hàm không có gì thay đổi nhưng lỗ tai lại âm thầm đỏ lên, hắn dùng tốc độ ngày càng hung mãnh dưới thân để che dấu.
Nhất thời trong phòng xuân tình tràn đầy, ngâm nga bắt đầu.
Dưới lầu, trong một gian phòng cho khách, người đàn ông với khuôn mặt tuấn mĩ âm trầm nằm trên giường, rút về cảm ứng của mình.
Tận mắt nhìn thấy, chính tai nghe thấy cô chính là một người phụ nữ vô tình dối trá.
Hắn vốn nghĩ chắc rằng trong này có hiểu lầm gì đó, hắn bị tang thi cắn thì cô vứt bỏ hắn cũng không sai gì, chỉ cần cô vẫn nhớ hắn, hắn sẽ bình thường trở lại.
Không ngờ chỉ có hắn một bên tình nguyện, còn cô dùng xong thì ném, không hề áy náy lưu luyến, quay đầu đã có thể làʍ t̠ìиɦ với đàn ông khác, thậm chí khi bị hỏi cũng không muốn đề cập đến hắn.
Đã vậy, đây là lúc hắn nên thu hồi lợi ích của mình.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc