"Cậu đang làm gì ở đây? Mau quay lại xe đi. Bên ngoài này rất nguy hiểm." Giản Hâm nhận ra cậu đang xuống xe nhưng cũng không quay đầu lại, chỉ lên tiếng nhắc nhở.
Dù biết nguy hiểm nhưng hắn ta vẫn phải đưa cậu đến đây. An Dư không nói gì, không nghe lời hắn ta mà nói: “Anh có phải muốn đến đây không?”
“Ừ.” Giản Hâm nhìn quanh và nghĩ: Chúng ta đã ngày càng tiến gần hơn.
Số lượng zombie trong chỗ Stall chiếm đóng ngày càng tăng nên không cần phải đi sâu hơn.
Giản Hâm biết hiện giờ An Dư đang bối rối, khó hiểu nhưng hắn ta cũng không giải thích.
Sự sụp đổ nơi trú ẩn của Stall không đơn giản như người ta tưởng.
Nơi trú ẩn được bảo vệ bởi một ít người có siêu năng lực hạng S, nhưng vài ngày trước khi thất thủ, một số lượng lớn thây ma bất ngờ xuất hiện gần nơi trú ẩn Morla bên cạnh, do đó Morla đã yêu cầu giúp đỡ, và nơi trú ẩn Stall đã phái đến, dị năng giả siêu cường cấp S và một ŧıểυ đội dị năng đến giúp đỡ. Sau đó, nơi trú ẩn của Stall bị làn sóng thây ma tấn công vào ban đêm, bởi vì năng lực chống cự không đủ nên đã bị thây ma chiếm đóng. Sau đó, vị cường giả cấp S cũng ở trong sự kiện này mà biến mất, không biết đi đâu.
Trong đó tồn tại rất nhiều điều gì đó mờ ám khiến mọi người nghi ngờ.
Giản Hâm đột nhiên quay người lại hỏi: “Cậu có thể dùng súng không?”
An Dư im lặng một lúc rồi nhẹ nhàng gật đầu.
Giản Hâm kinh ngạc mỉm cười: “Vậy giúp tôi một tay nhé.”
hắn ta giơ tay lên và nắm vào khoảng không, một khẩu súng lục di động xuất hiện trong lòng bàn tay hắn ta, giống như một phép thuật thần kỳ.
hắn ta đưa khẩu súng lục cho An Dư, cậu cầm nó trên tay rồi suy đoán sức nặng của nó. Đó là một khẩu súng lục cỡ nhỏ dành cho phụ nữ. Nó có độ giật nhỏ và rất nhẹ nhưng lại chứa đầy đạn.
"Chỉ cần giúp tôi một phát, sau đó quay lại xe và đừng xuống xe nữa."
An Dư:......
Cậu nhìn nòng súng không có lắp ống giảm thanh, nếu bắn ở đây, với độ nhạy âm thanh của thây ma, biết có bao nhiêu thây ma sẽ bị thu hút trực tiếp chạy đến đây?
Cậu liếc nhìn Giản Hâm, người này rõ ràng không hề nói đùa mà lại có kế hoạch khác.
An Dư không suy nghĩ nhiều, nhắm vào đầu một con tang thi ở phía xa, bắn thẳng vào nó.
Trong lúc tiếng súng vang lên, lũ thây ma dường như đã tìm được phương hướng di chuyển, một vài khuôn mặt xấu xí đột nhiên quay lại nhắm vào hai người ở trung tâm mà lao đến. Còn có tiếng chạy xa xa, rất to và dày đặc, có thể dễ dàng biết được có bao nhiêu thây ma đang lại đây.
Rốt cuộc có bao nhiêu thây ma đang ẩn náu ở nơi này?
Giản Hâm kinh ngạc trước tài thiện xạ chuẩn xác của An Dư, sau đó cũng thúc giục cậu nhanh quay lại xe. hắn ta giơ ngón tay lên, và nắm lấy lưỡi kiếm bạc từ trong không khí xuất hiện phía sau lưng.
Bầy zombie tràn đến hùng mạnh, tốc độ nhanh hơn nhiều so với vùng nɠɵạı ô. Chỉ trong thời gian ngắn, chúng đã bao vây hoàn toàn hai người từ mọi hướng, dần dần tiến gần đến trung tâm hơn.
“Cậu không sợ à?” Giản Tâm nhướn mày khi thấy An Dư không có ý định lên xe.
An Dư nhìn về phía sau chỗ năm lưỡi dao bạc, bình tĩnh nói: “Có anh ở đây, tôi còn sợ cái gì?”
An Du nói rất chân thành, cho nên khiến Giản Hâm vô cùng hài lòng, cười nói: “Vậy tôi phải cố gắng hơn nữa.”
hắn ta chỉ cần vẫy nhẹ ngón tay, năm lưỡi kiếm bạc đã rút ra khỏi vỏ như những thanh kiếm dài và bắn ra như những mũi tên sắc bén trong chớp mắt, chúng đã giết chết tất cả những thây ma gần nhất. Lưỡi kiếm bạc sắc bén xuyên qua thái dương của thây ma, trực tiếp đâm qua toàn bộ đầu, khiến thây ma bị tê liệt.
Tất cả những gì cậu có thể nhìn thấy trước mặt là vô số ánh sáng bạc lóe lên, trong lúc nhất thời, tiếng thây ma ngã xuống cùng tiếng hú của lũ này lần lượt vang lên.
Đây là sức mạnh của siêu năng lực hạng S.
An Dư sửng sốt nhớ lại, cậu nghe được tên tuổi của Giản Hâm là vì một trong những trận chiến nổi tiếng của hắn ta.
Năm lưỡi kiếm bạc nhảy múa rực rỡ và ngay lập tức, một làn sóng thây ma thu nhỏ đã bị tiêu diệt.
Kể từ đó, siêu năng lực loại kim loại cấp S này đã trở thành đối tượng được nhiều người sùng bái.
Quen với việc giết thây bằng một đòn, hắn ta có khả năng khống chế năng lực chính xác, cùng với năm lưỡi dao bạc đáng sợ và dòng siêu năng lực ổn định, hắn ta đã trực tiếp tạo dựng được chỗ đứng trong tổ chức siêu cường.
So với làn sóng thi triều, số lượng thây ma bây giờ thực sự không đủ. Giản Hâm đã tiêu diệt hết chúng mà không tốn nhiều công sức.
Xác chết ở khắp mọi nơi, gần như bao phủ cả con đường, mùi máu tanh đặc quánh và không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ các giác quan, bất cứ ai nhìn thấy đều sẽ run rẩy bỏ chạy.
Giản Hâm quay đầu lại, thấy An Dư vẻ mặt vẫn bình tĩnh, không khỏi kinh ngạc nhướng mày: “Cậu không hề sợ hãi chút nào sao?”
An Dư đã quen nhìn thấy cảnh tượng này nên đương nhiên sẽ không sợ hãi.
Cậu không hiểu tại sao Giản Hâm lại đặc biệt xuất hiện ở đây, chỉ để tiêu diệt một số zombie sao?
Trong lúc cậu còn đang bối rối, Giản Hâm đã đi về phía cậu: “Đi thôi.” Nói rồi nắm lấy tay cậu dắt đi.
"Đi đâu?"
"Đi tản bộ."
"?"