“Người tiếp theo.” Nhân viên ghi chép cầm quyển sổ trong tay, xoa nhẹ huyệt thái dương hai cái, mệt mỏi nói: “Tên họ, giới tính, tuổi tác, có dị năng không, đến từ nơi nào?”
Người trẻ tuổi trả lời: “An Dư, An trong an toàn, còn Dư trong dư thừa, giới tính nam Beta, 25 tuổi… Không có dị năng, đến từ chỗ lánh nạn.”
Không hiểu sao dù dừng lại cũng không có ảnh hưởng đến giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng đó, phát âm của thanh niên rất rõ ràng, giống như một dòng suối trong trẻo, êm tai.
Làm cho nhân viên ghi chép nhịn không được dừng bút ngẩng đầu, muốn xem mặt mũi cậu thế nào.
Cậu có một khuôn mặt rất đẹp, ngũ quan tinh xảo, trắng trẻo, ánh mắt tĩnh lặng, bất đồng với giọng nói trong trẻo, có thể thu hút người ta nếu nghe thấy.
Nhân viên ghi chép bị vẻ đẹp này làm cho đơ người một lúc, mãi mới tỉnh táo lại, trong lòng âm thầm nói: tiếc thật.
Đẹp thì đẹp đấy nhưng không có dị năng ...
Giọng điệu anh ta không còn gay gắt như vừa rồi: “Mời xuất trình thẻ căn cước.”
An Dư trả lời: “Mất rồi.”
Nhân viên ghi chép hiểu rõ, không có nghi ngờ những lời này có thật hay không, ai không biết chỗ lánh nạn STALL đã tuyên bố rơi vào tay giặc vào một tuần trước? Có thể đi tới nơi này, cũng coi như tìm được đường sống trong chỗ chết.
Anh ta máy móc ȶᏂασ tác vài phút, sau đó lấy ra một tấm thẻ, đưa cho An Dư: "Đây là thẻ căn cước tạm thời, xin cất kỹ, chỉ giới hạn cậu sử dụng trú ẩn tạm thời ở trong chỗ lánh nạn, muốn thẻ căn cước chính thức, có thể đi đến chỗ lánh nạn sát vách Ramos làm."
Sau đó lại lôi ra một tờ đơn đưa cho An Dư nói: “Xin hãy đến lều phía sau để kiểm tra sức khỏe trước, chờ sau khi thông qua kiểm tra sẽ bố trí phòng cho cậu.”
An Dư gật đầu nhận đơn, không đáp lời, trực tiếp lướt qua cửa đăng ký, còn chưa đi được hai bước, nhân viên đăng ký hiền lành kia lại kêu cậu dừng lại.
“Đợi đã, vui lòng đến cổng C để kiểm tra.”
An Dư nhìn về phía trước, có ba cửa kiểm tra, cửa A và cửa C đều xếp hàng dài, chỉ có cửa B không có ai.
Nếu như đi đến cửa B, có thể trực tiếp kiểm tra, không cần chen chúc với người khác.
Nhân viên ghi chép nhìn chằm chằm bóng lưng An Dư dừng lại, có hơi sốt ruột, anh ta há miệng, còn chưa nói thêm gì nữa, đã thấy An Dư chuyển bước, đi về phía cửa C.
Nhân viên ghi chép an tâm, khóe miệng gợi lên một nụ cười. Trong lòng anh ta ấm lên, may mắn vị Beta mới vừa gặp mặt này có thể tin tưởng mình.
An Dư vừa mới xuyên qua cửa B, rèm cửa sổ ở cửa vào bị vén lên, một người đàn ông thô kệch hung dữ, tai to mặt lớn đi ra, nhìn thấy gã, nhân viên ghi chép vốn dĩ còn mỉm cười, sắc mặt trong nháy mắt thay đổi.
An Dư còn chưa đi tới cửa C, một thân hình cường tráng đã chắn trước người cậu, cậu vừa ngước mắt lên, liếc nhìn thẻ ID trên ngực trái đối phương: Kiểm sát viên cửa B? Vương Cường.
Vừa nhìn thấy mặt An Dư, trên mặt Vương Cường lộ ra vẻ ngoài ý muốn, gã giả bộ quan tâm hỏi han: "Sao lại xếp hàng ở cửa C? Đông đấy, đến cửa B đi, không cần xếp hàng, tôi trực tiếp kiểm tra cho cậu.”
An Dư cũng không dự định quan tâm đến, không mặn không nhạt mà liếc mắt nhìn hắn ta một cái, chuẩn bị đi đường vòng.
Vương Cường kia lại ỷ vào sức trâu của mình đoạt lấy đơn trong tay An Dư, quét mắt qua loa, trong mắt lộ ra một tia khinh thường, nhưng mà vẻ tà dâm còn nhiều hơn không thể giấu được.
Hắn ta không chút kiêng kị mà liếc mắt nhìn An Dư từ đầu đến chân một lần, lộ ra tầm mắt trần trụi làm cho người ta buồn nôn.
Chính diện thật sự là quyến rũ chết người, còn là một Beta, không tệ, Beta còn chịu đựng được một chút, đến lúc đó có thể vừa đυ. cậu từ đằng sau vừa cắn nát tuyến thể của cậu, hơn nữa cho dù cắm xuyên qua khoang sinh sản Beta cũng sẽ không bị chơi hư.
Cảm nhận được tầm mắt của hắn ta, An Dư có hơi mất kiên nhẫn, quát lớn một tiếng: “Tránh ra.”
Bị quát, c.h.i.m Vương Cường còn gồ lên, ở trong lòng rên một tiếng, gã thẹn quá hóa giận: "Làm sao, không muốn để tôi tiếp nhận kiểm tra cho cậu? Chẳng lẽ không phải chột dạ sao, mới trốn khỏi từ chỗ lánh nạn của STALL, trên người có vết cào nên cố che giấu không dám nói ra đúng không!"
Giọng gã rất lớn, đề tài nhạy cảm thoáng cái hấp dẫn sự chú ý người xung quanh, trong nháy mắt vô số ánh mắt hội tụ ở trên người An Dư, bọn họ bắt đầu nghị luận sôi nổi về Beta này.
Thấy An Dư nhíu mày, Vương Cường lại nói: "Cho nên, ngoan ngoãn theo tôi vào kiểm tra, chỉ cần thân thể cậu không có vấn đề, tôi lập tức cho cậu vào, sắp xếp phòng tốt cho cậu một chút.”
Hai chữ "kiểm tra" được gã nhấn rất nặng, phối hợp với khuôn mặt bẩn bựa, trông vừa hãm vừa tởm.