“Nghe nói đội viên của tôi ngày hôm qua trọng thương đều là do Đội 7 cậu ban tặng?” Một nam nhân mắt hẹp dài đứng trước mặt Dịch Nhiên, có một số người có con mắt hẹp dài có thể làm cho người ta vô hạn phong tình, nhưng có người lại làm cho người ta cảm thấy rất hèn mọn bỉ ổi, nam nhân trước mắt này chính là như vậy.
Còn đắm chìm trong nhiệm vụ kế tiếp, Dịch Nhiên đứng dậy, tính rời đi lại bị người ngăn lại.
“Sao? Muốn đi a? Chuyện ngày hôm qua tính sao?” Thanh âm hơi lưu manh từ phía sau truyền đến.
“Anh muốn sao?”
“Chỉ cần cậu mang theo Đội 7 ở trước chúng tôi dập đầu xin lỗi, tôi cũng sẽ chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, nếu không.” Con mắt hẹp dài của nam nhân càng thêm âm tàn.
“Hả?”
“Hừm.” Nam nhân hừ nhẹ, “Nếu như cậu cứ khăng khăng muốn thử một chút lời tôi nói, cũng không sao cả.” Sau khi nói xong, đội phó đi theo bên cạnh nở nụ cười, trong mắt mang theo khinh thị.
“Phải không?” Dịch Nhiên xoay người khiêu mi, “Tôi đây cũng muốn nói với anh, lần sau còn dám tới, tới một lần dẹp một lần.” Nói xong, chậm rãi đảo qua những người khác, “Lời này không riêng gì đối Đội 4 nói.”
Bị lời nói lạnh buốt quét qua, đội khác biến sắc, có Bùi Phong đã sớm được chứng kiến thủ đoạn Dịch Nhiên cho nên sờ sờ cái mũi, tôi đứng yên cũng dính đạn sao?
Chỉ có Ngao Vũ bởi vì quan hệ nào đó chỉ có thể cùng Dịch Nhiên đánh tốt quan hệ, thậm chí thời khắc mấu chốt còn phải giúp đối phương lau mông xoa lông mày, thiếu gia a, cậu sủng quá mức đi?
Tất nhiên cũng có người như đội trưởng Đội 4 – Đỗ Mạch, bị lời Dịch Nhiên làm nghẹn, không phát tiết chính là cùng mình gây khó dễ.
Thành công làm cho đối phương sắc mặt từ trắng sang hồng, Dịch Nhiên một cước đá văng người chặn đường trước mặt, “Không có bản lĩnh đừng chặn đường.”
Lần đầu tiên bị người không nể tình như thế, Đỗ Mạch sắc mặt tái nhợt, trong mắt âm tàn tăng thêm.
Bùi Phong sờ sờ cái mũi mang theo phụ tá tránh đi, chuyện của Dịch Nhiên hắn không cần phải nhúng tay, vạn nhất hắn vô tội gặp họa cũng không nên.
Ngao Vũ đứng ở một bên không biết nên làm sao bây giờ, giúp a? Vậy liền đem mình cùng Đỗ Mạch đối địch, Đỗ Mạch không đáng sợ nhưng thế lực sau lưng hắn đáng sợ, như vậy hắn sẽ phụ tín nhiệm của thiếu gia, làm không tốt không những làm hỏng chuyện còn bị đẩy về nhà. Không giúp a? Bị thiếu gia biết hắn còn có đường sống sao?
A a a, Dịch thiếu, cậu không thể kiềm chế chút sao, mặc dù biết bảo cậu xin lỗi rất khó, nhưng lão nhân gia cậu trước đó có thể nhẫn chút a, tôi cũng có thể đi tìm Thẩm thượng tướng đến giảng hòa a, cậu hiện nói như vậy, aiz, đánh đi đánh đi, tôi sẽ giúp, tôi nghĩ, vì lão nhân gia cậu, thiếu gia ít nhất sẽ lưu cho tôi nửa cái mạng.
“Đứng lại!” Không thấy Dịch Nhiên phản ứng như dự đoán, Đỗ Mạch lên tiếng.
Dịch Nhiên cũng không quay đầu lại, tiếp tục đi ra ngoài.
“Như thế nào, đội trưởng Đội 7 chỉ là con rùa đen sao? Chỉ biết là co lại.” Đỗ Mạch thanh âm tận lực đề cao, người bên cạnh cũng tận lực đề cao tiếng cười.
Dịch Nhiên trong mắt hiện lên một vòng sát ý, “Tôi chỉ là muốn tìm chỗ rộng rãi để cho chúng ta hảo hảo nói chuyện.”
“Tiểu tử có giỏi thì đi theo ta!” Đã sớm muốn dạy dỗ Dịch Nhiên, Đỗ Mạch cố ý bẻ tay, phát ra âm thanh răng rắc.
Nghiêng thân cho Đỗ Mạch đi ở phía trước, Dịch Nhiên xoay mặt về phía Ngao Vũ theo ở phía sau, lắc đầu, sau đó đi theo.
Dịch thiếu là bảo mình không cần phải đi theo? Ngao Vũ nhăn lại mi, lấy điện thoại di động ra muốn gọi cho Ngao Mộ Thiên, kết quả bên trong truyền đến giọng nói máy móc ‘ngoài vùng phủ sóng’, điều này làm cho hắn mày nhíu lại càng chặt hơn, nên làm cái gì bây giờ?
“Bắt đầu đi.” Dịch Nhiên thẳng tắp đứng ở đó, con mắt đều không nháy, đứng ở phía trước cậu chính là Đỗ Mạch và đội phó Đội 4, còn lại là đội trưởng đội phó Đội 1, 2, 3 mới thành lập đứng ở một bên xem, tuy bọn họ cũng rất muốn dạy dỗ tiểu tử cuồng vọng này, nhưng bối cảnh không có hùng hậu như Đỗ Mạch, bọn họ đành phải đứng xem, đội trưởng Đội 3 ghen ghét nhìn trên vai Dịch Nhiên hai hàng một sao, vì sao đều là đội ngũ vừa mới thành lập, bọn họ chỉ có thể là một hàng một sao?
Ngoại trừ đội trưởng Đội 4, 5, 6 là đội ngũ đã thành lập lâu được thăng làm Thiếu tá, quân hàm của Dịch Nhiên khiến người đố kỵ cũng khó tránh khỏi.
Nguyên bản vẫn chờ Dịch Nhiên cầu xin tha thứ, Đỗ Mạch vừa nghe lời này, biến sắc, hai tay phát lực, một vòng lửa đem Dịch Nhiên bao vây, “Cầu xin tha thứ a, ta tha cho ngươi một mạng…”
Lời còn chưa dứt, hỏa đột nhiên ngưng kết, sau đó vỡ vụn, đi vào xem xét, mới phát hiện hỏa thế nhưng kết băng.
Làm sao có thể? Từ xưa đến nay chỉ nghe nói qua nước dập tắt lửa, lửa cư nhiên còn có thể đông lại thành thực thể, là bọn hắn hoa mắt sao?
Khiếp sợ! Đều không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Dịch Nhiên, làm sao có thể!
“Ngươi, làm sao có thể?” Đỗ Mạch tiến lên nhặt một khối băng, lửa trong khối băng có thể yêu dã như thế!
Dịch Nhiên khóe miệng giương lên, băng tan, lửa trong khối băng không có tắt, mà là đốt tay Đỗ Mạch.
Đội phó Đội 4 vội vàng phát ra nước, dập lửa.
Dịch Nhiên thân hình lóe lên, kiếm lạnh như băng đặt trên cổ Đỗ Mạch, nhẹ nhàng vẽ một đường, bật ra máu, Dịch Nhiên thu hồi kiếm, “Lần sau, tôi sẽ không ra tay nhẹ như vậy.”
Đỗ Mạch sắc mặt phức tạp nhìn Dịch Nhiên, Dịch Nhiên tốc độ và dị năng quỷ dị cũng làm cho hắn hiểu được, hắn hiện tại không phải là đối thủ của cậu, bất quá, muốn trả thù cũng không phải chỉ có một loại.
Cười lạnh một tiếng, Dịch Nhiên thản nhiên rời đi phòng huấn luyện, nếu không muốn chết thì thử xem.
“Dịch thiếu?” Ngao Vũ vừa chạy tới thì thấy được Dịch Nhiên đi ra, nhanh như vậy thì xong rồi?
“Không có việc gì ít nói chuyện với tôi.” Dịch Nhiên vứt một câu, đi đi, làm một quân cờ của Mộ Thiên chôn ở trong quân đội, động một chút lại đi tới, bị phát hiện thì làm sao?
Ngao Vũ sờ sờ cái mũi, lúc này mới 2 tháng không thấy, Dịch thiếu tính tình càng nóng nảy, aiz, hắn không phải là lo lắng sao?
“Đội trưởng Đội 7…” Đội phó Đội 5 nhìn Dịch Nhiên.
Ngao Vũ nhìn hắn, “Không có việc gì chớ chọc cậu ra.”
Đội phó đẩy kính mắt, thấu kính phản quang lóe lên, có tin vịt, trong đó tất có tin vịt.
Vốn cho rằng người trong đội bị mình giáo huấn ít nhất phải nghỉ ngơi hai ngày mới có thể xuất hiện trên sân huấn luyện, nhưng khi Dịch Nhiên đi ngang qua khóe miệng co giật, đám người mặt mũi bầm dập kia sao lại không chú ý bộ mặt thành phố mà dám xuất hiện chứ?
“Dịch đội.” Liễu Hy cách lưới sắt đi tới, “Tôi sáng sớm tới đã nhìn thấy bọn họ đến đây, rèn luyện rất chăm chỉ.”
Dịch Nhiên trực tiếp cầm nhiệm vụ trên tay đưa cho Liễu Hy, “Nhìn.”
Liễu Hy nhận lấy, mở ra, lật hai tờ, “Nhiệm vụ trồng trọt?”
“Ừ, nghe nói dân cư B thị tăng nhiều, cho nên lương thực cũng cấp bách, nhưng ruộng không đủ, cho nên cần khai khẩn, cái này cũng có thể giải quyết một bộ phận vấn đề an cư.” Tin tưởng tin tức này sau khi truyền đi, người ngoại thành chen phá đầu cũng muốn vào nội thành.
“Cho nên, muốn chúng ta đi thanh lí tang thi sao?”
“Đúng, còn có.” Dịch Nhiên dừng lại, “Cậu là đội phó Đội 7, về sau huấn luyện cùng an bài, còn có chuẩn bị nhiệm vụ đều nhờ vào cậu.”
“…” Bị cắt cử toàn bộ nhiệm vụ, Liễu Hy khóe miệng co lại, “Cậu cũng chỉ làm bài trí?”
Dịch Nhiên có chút đồng ý gật đầu, “Ừ, tôi chỉ là bài trí.”
“…” Hu hu hu, hắn muốn tìm chỗ tố khổ
~~“Làm sao vậy?” Mạc Phi Liên tâm ý tinh thông đi tới, mới vừa rồi Hy còn cùng Dịch Nhiên đàm luận không tệ, như thế nào một tý liền thay đổi sắc mặt, không phải Hy bị bắt nạt? Nghĩ đến khả năng này, Mạc Phi Liên dùng ánh mắt cảnh giác nhìn Dịch Nhiên, trong lòng hắn, bất cứ chuyện gì bất luận kẻ nào đều so ra kém Hy nhà hắn.
Dịch Nhiên nhún nhún vai xoay người đi, “Đã làm phiền anh, Liễu đội phó.”
“Liễu đội phó?” Mạc Phi Liên nghi vấn nhìn về phía Liễu Hy.
Liễu Hy bởi vì bị đả kích quá mức cho nên ôm lấy Mạc Phi Liên, “Phi Liên, cậu nhất định phải giúp tôi.”
Lần đầu tiên được Liễu Hy chủ động ôm lấy, hơn nữa còn là dùng lời nói nhỏ nhẹ, Mạc Phi Liên lập tức trầm luân, “Vô luận Hy muốn tôi làm cái gì tôi đều làm.”
Rất tốt, Liễu Hy trên khóe miệng giương lên, cầm lấy hai tờ giấy nhét vào trong tay Mạc Phi Liên, “Công tác chuẩn bị làm phiền cậu.”
“Được.” Vỗ ***g ngực cam đoan, Mạc Phi Liên đợi Liễu Hy đi xa mới nhìn tờ giấy, “Kế hoạch trồng trọt? Đây là cái gì?”
Dịch Nhiên tin tưởng có Liễu Hy so với mình huấn luyện còn tốt hơn, cho nên uỷ quyền xong cũng chạy nhanh, lại nói tiếp, mấy cuốn sách ngày hôm qua đã quên cho Mộ Thiên nhìn =.=
“Là cậu?” Không có chú ý, Dịch Nhiên đụng một người, ách, nhìn rất quen mắt, không phải là người đi theo Thẩm thượng tướng sao? Có thể cùng đi vào họp khẳng định không phải người thường.
Dạ Lê nhìn thiếu niên còn đang mơ hồ, nở nụ cười, “Ngày hôm qua chúng ta gặp qua, bị cậu đụng.” Đương nhiên, vừa mới nãy cũng thấy, không có nghĩ đến thiếu niên mới 19 tuổi liền trở thành đội trưởng Dị năng đội, xem ra Thẩm bá bá không có nói sai, thật là người không tệ.
“A, a, vậy xin lỗi.” Ngày hôm qua mình giống như thật sự đụng vào người ta, đối với chuyện không quan trọng, Dịch Nhiên đều sẽ chọn quên.
Người này thật đúng là mơ hồ, Dạ Lê tươi cười càng sâu, “Cậu rất thích nấu ăn sao?” Đã tận thế cư nhiên còn nhìn loại sách đó, người này có bao nhiêu thích trù nghệ a.
Dịch Nhiên nháy mắt mấy cái, là nói quyển sách hôm qua sao? “A, đúng vậy.” Thích nấu cơm cho Mộ Thiên.
“Hảo hảo cố gắng, sở thích không tệ.” Dị năng giả thích nấu ăn, về sau càng ngày càng ít a.
Dạ Lê nói xong cũng rời đi, Dịch Nhiên vẫn không hiểu được, người này không có vấn đề gì sao?
“Linh linh linh.” Chuông điện thoại di động vang lên, Dịch Nhiên xem là Thẩm thượng tướng gọi, vì vậy tìm địa phương hẻo lánh, “Có việc?”
“Dịch tiểu tử, có phải lại tính toán chuồn đi?”
“Tôi sẽ không huấn luyện người khác.”
“Tốt xấu cũng phải cùng các đồng đội đánh tốt quan hệ a ~~”
“Không cần.”
“… Vậy, nếu hôm nay cậu đứng đến xế chiều 5 giờ mới đi ta có thể trả lời cậu một vấn đề.”
“Tôi không cho rằng tôi có vấn đề gì muốn hỏi.”
“Về Ngao thiếu tướng kia.”
“… Được.”
Không thể phủ nhận, Thẩm thượng tướng bắt được nhược điểm Dịch Nhiên, quả nhiên không hổ là người ăn muối mấy chục năm.
Cúp điện thoại, Thẩm thượng tướng nhìn ngoài cửa sổ đang huấn luyện náo nhiệt, Dịch tiểu tử a, không tiếp xúc, làm sao cậu biết bọn họ không phù hợp yêu cầu của mình? Nếu không biết ưu khuyết điểm của nhau, lúc đối mặt tang thi phối hợp ra sao?
“Dịch đội, tại sao trở lại?” Liễu Hy tò mò nhìn Dịch Nhiên.
“Trở về làm bài trí.”
“…”
Kỳ thật Dịch Nhiên làm bài trí rất tốt, ít nhất chứng kiến cậu đến đây, mọi người sẽ cố gắng rèn luyện, mà đội khác cũng không chịu thua kém, xem ra tất cả Đội 4 cũng biết chuyện sáng nay.
“Dịch ca, giữa trưa cùng đi căn tin a, đồ ăn chỗ đó không tệ.” Vu Đồng huấn luyện xong đi tới, nghe nói hôm nay Hỏa Diễm đoàn làm nhiệm vụ, cho nên Dịch ca hẳn là không cần về nhà a, đương nhiên Vu Đồng nghĩ rằng, nấu cơm nhất định là Ngao Mộ Thiên.
Dịch Nhiên nhìn Vu Đồng, “Cũng tốt.” Một mình trở về cũng chỉ là ăn bánh bích quy hoặc mì tôm, trải qua một đời, yêu cầu thức ăn của cậu rất thấp, chỉ cần có thể đầy bụng là tốt rồi.