Sau khi tiêu diệt tang thi gấu, một nam nhân nhìn như đội trưởng cẩn thận kiểm tra ba người bộ hạ bị gấu làm bị thương, một người rất rõ ràng đã không được, về phần hai người khác…
Vỗ vỗ bả vai một người trong đó, sau đó yên lặng ý bảo những người khác đặt lên xe.
“Sao?” Dịch Nhiên hỏi nhìn về lão khoa học, Cố giáo sư.
Cố lão sư đau thương vuốt râu bạc, “Động vật bởi vì tự thân đối bệnh độc miễn dịch lớn nhỏ bất đồng, cho nên chia làm hai loại, một loại như tang thi người, sau khi bị lây sẽ toàn thân hư thối, gọi là tang thi thú, một loại sau khi lây toàn thân không hư thối, gọi là biến dị thú, mà thú hạch đều sinh ra tại biến dị thú, kỳ thật chính xác mà nói, về tang thi gấu này hẳn là biến dị thú, mà quan trọng nhất là, bị biến dị thú làm bị thương, nhân loại cũng sẽ không hoàn toàn biến thành tang thi, cái đó và bị tang thi trảo thương thì sẽ biến thành tang thi có khác nhau rất lớn, về phần tại sao như vậy, chúng ta còn không có được kết quả.”
Nguyên lai động vật cũng có thể phân loại a… “Làm sao biết có biến thành tang thi hay không?”
“Xem miệng vết thương, nếu như miệng vết thương màu đen vàng mang theo mùi hôi thối thì bị lây nhiễm.”
‘Phịch’ một tiếng, một quân nhân trẻ tuổi rút súng tự vận, trên mặt an bình, hắn đã tính là hạnh phúc, chiến hữu của hắn trong lúc chiến đấu tại thành thị kia đã chết, hắn sống nhiều hai ngày, đáng giá.
Người còn lại ngả mũ cúi chào, nhặt nhánh cây khô, châm lửa hoả táng, ngọn lửa xinh đẹp soi rõ khuôn mặt tuổi trẻ phá lệ bình tĩnh.
Ở tận thế, không đáng giá nhất chính là tánh mạng…
Dịch Nhiên mắt nhìn người bị thương khác, miệng vết thương lộ ra màu hồng, cùng trước tận thế bình thường, nếu không nói, thật đúng là khó tưởng tượng là động vật sau khi bị nhiễm tạo thành.
Đời trước chỉ ở tận thế sống một tháng, Dịch Nhiên lần đầu tiên biết rõ, nguyên lai bị tang thi bắt còn có thể sống, tuy ra tay chính là động vật, mặc dù là biến dị thú, nhưng vẫn là thuộc về tang thi hóa a.
“…” Có lẽ là xem vận khí a…
“Động vật nhanh như vậy thì biến dị sao?” Dịch Nhiên nhớ tới ngày thứ ba nhìn qua con gà ở bên cạnh ruộng, rõ ràng còn rất bình thường.
“Trước mắt chỉ có một số, sau này thì khó nói.” Bọn họ cũng là ở ngày thứ ba mới phát hiện, biến dị chính là một con hổ trong vườn thú, bất quá động vật khác vẫn còn chưa có dấu hiệu.
Nếu như muỗi, ruồi, bọ, chuột, gián, kiến đều biến thành tang thi…
Sau một khắc, Dịch Nhiên khiến cho chính mình ném đi loại ý nghĩ này, nếu thật như vậy, nhân loại căn bản sống không nổi, trên thế giới không có người không có bị con muỗi cắn qua.
“Ông biết dị năng là làm sao có sao?”
Dịch Nhiên đối với vấn đề này rất chấp nhất, đời trước vô luận rất muốn cũng không cách nào lấy được dị năng còn đời này đột nhiên xuất hiện dị năng, tuy dị năng của cậu cùng nước suối trong không gian không thoát khỏi quan hệ, nhưng cũng muốn biết vì cái gì chỉ có một số ít người có mà nhiều người không có.
Cố giáo sư biến sắc, lại nghĩ tới ngày đó trong phòng thí nghiệm không ngừng vang lên tiếng kêu thảm thiết, tuy ông đã sớm đối cái này có giác ngộ, nhưng lấy thân thể người sống sờ sờ đi thí nghiệm thì không cách nào tiếp nhận, cho nên ông ở sở nghiên cứu không được đề bạt, nếu không có lần này thần xui quỷ khiến đối với thuốc miễn dịch có chút đột phá, chỉ sợ ông cũng chết ở H thị.
“Nếu như, chàng trai a, ta hỏi cậu cái vấn đề.”
Cố giáo sư kiễng chân trèo lên bả vai Dịch Nhiên, cao, đầu năm nay ăn cái gì, mỗi người đều cao như vậy?
“Nếu như muốn cậu làm một chuyện rất tàn nhẫn, nhưng sẽ có phát hiện thật vĩ đại, cậu sẽ làm sao?”
Vấn đề này ông tự hỏi từ khi còn trẻ đến giờ, hôm nay nửa chân đạp đến quan tài cũng không có đáp án, ông lại nghĩ tới lúc tuổi còn trẻ, thầy đối với ông thở dài, ‘Tiểu Cố, tính cách này của em không thích hợp làm phương diện nghiên cứu này, lĩnh vực sinh vật không đơn giản như em nghĩ đâu.’
Trước kia ông không hiểu, về sau vào mới hiểu được, mà lần này tận thế bộc phát làm cho một ít nghiên cứu càng thêm vi phạm nhân luân.
Dịch Nhiên quái dị nhìn Cố giáo sư, “Vậy phải xem phát hiện có bao nhiêu vĩ đại, bất quá hiện tại ông hỏi vấn đề này, để cho tôi đoán xem, là bởi vì…” Không đến một lát, một vòng hiểu rõ xẹt qua cặp mắt đen, “Là đem người vô tội thí nghiệm thuốc mới hay là mang dị năng giả đến nghiên cứu?”
Cố giáo sư đồng tử co rụt lại, không nghĩ đến người trẻ tuổi này sẽ đoán được chuẩn như vậy.
“Hẳn là vậy, bởi vì xem ra ông không thích hợp thí nghiệm nhân thể.” Từ phía trước nói chuyện, Dịch Nhiên đã hiểu được tại sao gặp Cố giáo sư ở đây, “Kỳ thật ông cũng rất rõ ràng, không có một số người trả giá, sao nghiên cứu ra thành quả được, các ông muốn làm ra thuốc dị năng a?” Dịch Nhiên linh quang lóe lên.
Cố giáo sư lần nữa xác định tiểu tử này so với trong tưởng tượng còn thông minh hơn, “Bọn họ là muốn làm ra thuốc dị năng, nếu như toàn bộ thế giới đều là dị năng giả, thì có tang thi sao?”
Đúng vậy, ông hiểu được, dùng một số ít người hy sinh đổi lấy lợi ích đa số mọi người, nhưng cho dù ông hiểu rõ cũng không hạ thủ được, bất quá khá tốt chính là, về sau bởi vì tang thi tăng nhiều, H thị cần phải bảo vệ, cho nên sở nghiên cứu không có bắt dị năng giả nữa.
Dịch Nhiên vỗ vỗ bả vai Cố giáo sư, cậu đại khái minh bạch những thứ này, không phải tộc của ta thì kỳ tâm cần phải khác, cậu coi như là ngoại tộc, tự nhiên hiểu rõ quốc gia sẽ lấy biện pháp gì, bất quá bên ngoài còn có cường địch, cậu là ngoại tộc coi như an toàn, “Nếu là tôi, cũng sẽ làm như vậy.”
Cố giáo sư nhìn thiếu niên lãnh tình, đạm mạc trong mắt không có điểm phập phồng, vừa rồi còn giết gấu lợi hại như vậy, thở dài, “Xem ra, ta thật sự già rồi.”
Lão nhân không có sa sút tinh thần bao lâu, sau một khắc lại tiến đến trước mặt Dịch Nhiên, mắt lóe sáng, “Cậu đã nói như vậy, không bằng cống hiến chút máu cho ta nghiên cứu đi, tuy ta không phải dị năng giả, nhưng ta biết nghiên cứu ra phương pháp.”
Dịch Nhiên chỉ là liếc mắt Cố giáo sư, “Không có hứng thú.” Lý giải là lý giải, chủ ý đánh tới đầu mình thì không được.
“Nhưng mà…”
“Không có nhưng mà, ông cũng đừng tính kế tôi, các ngươi đánh không lại tôi.” Nếu không phải càng muốn biết nhiều tình báo, cậu cũng sẽ không cùng một người nói lâu như vậy, bất quá, khá tốt, thu hoạch không sai, dù sao mới 6 ngày tận thế thôi.
Sau khi nói xong, Dịch Nhiên cầm ba lô nhảy lên xe quân đội màu lục, về phần chiếc xe bị biến dạng phỏng chừng cũng chống đỡ không được bao lâu.
Thật nhỏ mọn, rõ ràng chỉ cần một chút máu, rõ ràng lúc trước còn nói được đại nghĩa như vậy… Cố giáo sư toái toái niệm niệm gọi cháu gái Cố Vi dìu lên xe.
Cố Vi tuy không rõ vì cái gì nói một hồi thì Dịch Nhiên lên xe trước, nhưng không ảnh hưởng hảo cảm nàng đối Dịch Nhiên.
Dịch Nhiên vốn là ngày thường vô cùng tốt, hơn nữa vật tư sung túc cho nên không có xanh xao vàng vọt như những người khác, tuy cũng là phong trần mệt mỏi nhưng mà có khí khái lẫm liệt, huống chi đối mặt cự hùng hung tàn như vậy còn có thể lưu loát diệt trừ, cho nên mối tình đầu thiếu nữ này của Cố Vi bị cậu hấp dẫn cũng rất bình thường.
Đối với tâm tư cháu gái Cố giáo sư tự nhiên hiểu rõ, tuy là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng Dịch Nhiên cho ông ấn tượng rất tốt, tuy đứa nhỏ này mặt lạnh chút, nhưng là người mặt lạnh rất có nhiệt huyết bảo hộ người khác, cho nên nếu như hai người thành đôi, ở tận thế cháu gái cũng có người bảo vệ, chỉ là, đứa nhỏ này sao đối với cháu gái đáng yêu của ông sao không liếc một cái?
Thú hạch trong đầu hùng tang thi đã bị Dịch Nhiên từ ba lô chuyển vào không gian, về phần thân gấu, tất nhiên bị mang đến N thị nghiên cứu, xem có thể ăn được không.
Người bị tang thi gấu đả thương không có bị nhiễm nằm trên băng ca giản dị, miệng vết thương dùng băng gạc cùng thuốc đỏ đơn giản xử lý qua, thấy Dịch Nhiên đang nhìn hắn, nhếch miệng cười cười, “Đa tạ trợ giúp của cậu, nếu không chúng ta hôm nay đều ở lại đây, đúng rồi, tôi gọi là Lưu Huy, cậu sao?”
“Dịch Nhiên.”
“… Ha ha ha ha, tên thật thú vị, ai, ơ, đau đau đau.” Đụng đến miệng vết thương, tiểu binh lính ôm miệng vết thương kêu to.
“Đáng đời, đã bị thương còn không thành thật, ” Đội trưởng đi tới, đối với Dịch Nhiên duỗi tay, “Vừa nãy chưa kịp giới thiệu, tôi gọi là Trình Vĩ, khoa 1874 trung đội 23 trường Liên Liên.”
Dịch Nhiên đứng dậy nắm tay, “Dịch Nhiên.”
Xe chạy về phía ngoại ô thành phố, Trình Vĩ làm xong giới thiệu lại lui về chỗ ngồi, quân nhân còn lại vẫn không nhúc nhích, sống lưng thẳng tắp, nhìn không chớp mắt.
Chỉ có hai người họ Cố, một lão ngẫu nhiên nói chuyện, bởi vì Dịch Nhiên căn bản không để ý tới bọn họ, cho nên Cố giáo sư chỉ có thể tìm cháu gái cầu an ủi.
Lung lay lung lay, cơ hồ sắp ngủ Dịch Nhiên đột nhiên toát ra cái ý nghĩ vớ vẩn, “Đúng rồi, nhân loại có dị năng giả, như vậy động vật?”
Cố giáo sư nhất thời còn không có kịp phản ứng Dịch Nhiên cùng ông nói chuyện, sửng sốt xong mới trả lời, “Trước mắt còn chưa thấy qua động vật dị năng giả, có lẽ từ nay về sau sẽ có, có lẽ vĩnh viễn không có.”
Nói vô ích nha, không được đáp án, Dịch Nhiên nhắm mắt dưỡng thần.
“Cái kia, tôi gọi là Cố Vi…” Cố Vi không phải là người thẹn thùng, nhưng đối mặt với người ngưỡng mộ trong lòng lại khó tránh khỏi bối rối.
Cố Vi hơn nửa ngày không được đáp án, xem xét, Dịch Nhiên đã ngủ, khuôn mặt đỏ bừng nắm chặt tay phải, lần sau nhất định phải giới thiệu thành công.