Tranh Phù đương nhiên cũng cảm thấy sự biến hóa của anh, vốn định chống người dậy, ai ngờ lại làm bụng hóp vào nhẹ nhàng hút nam căn tráng kiện kia vào sâu hơn chút.
“A ừ…” Thân thể cô bởi vậy lại mềm nhũn, lại một lần nữa nằm liệt ở trên giường.
Khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo ửng hồng, da thịt trắng mịn sáng bóng. Cánh hoa trong u cốc ngậm lấy một dương căn to lớn, còn chủ nhân của đóa hoa đang ngâm nga yêu kiều.
Anh mở hai chân cô ra rộng hơn, thúc mông để phân thân thong thả mà dùng sức bắt đầu ra vào trong dũng đa͙σ. Ngàn vạn cái miệng nhỏ nhả phân thân khi anh rút ra, mà khi anh sáp nhập lại lập tức hút mạnh vào. Cảm giác tê dại ngứa ngáy như có dòng điện lưu chạy không ngừng dưới háng anh.
Lúc phân thân rút ra, mật dịch tinh khiết thơm ngát cũng bị mang ra bên ngoài cơ thể, còn chưa kịp tích lại thì lần nữa bị đẩy lại vào trong mật huyệt.
Thân thể va chạm mạnh hơn, mông anh tăng nhanh tốc độ, phân thân tráng kiện nóng rực cũng nhanh chóng rút ra đâm vào ở trong dũng đa͙σ. Mỗi một lần đều thật sâu nhập vào, lại bị hoàn toàn rút ra.
“A ừ… A a… Chậm một chút… Nhẹ chút… A ừ…”
Tranh Phù dù sao vẫn còn trẻ, không chịu nổi khi Triệu Hành Uy va chạm kịch liệt như thế, thân thể đã bắt đầu run nhè nhẹ. Tay nhỏ bé gần như sắp xé nát ga giường, thân thể căng thẳng cong lên.
Hai nhục cầu chứa đầy dục hỏa hơn nửa năm bốp bốp bốp đụng vào bắp đùi trắng non mềm, khiến đùi cô đỏ ửng cả lên. Hoa môi dính đầy ái dịch trong suốt, mỗi lần anh rút ra đâm vào đều khiến ái dịch chảy ra ngoài, văng khắp nơi dính ở chỗ kết hợp của hai người.
Mãnh hổ bị cấm dục đã lâu, một khi ra oai thì làm sao có thể kiềm chế.
Giống như dã thú lâu ngày chưa được ăn thịt, Triệu Hành Uy bắt đầu co rút kịch liệt. Giống như cái máy đóng cọc, một lần lại một lần đinh thật sâu vào trong mật huyệt, cứ lặp lại động tác duy nhất.
Vòng eo Tranh Phù đã bắt đầu bủn rủn, hai chân càng không có khí lực, tiếng rêи ɾỉ cũng ngày càng mỏng manh.
Thiết bổng rút ra đâm vào càng thêm mãnh liệt, rõ ràng là sắp tấu lên khúc nhạc dạo. Bàn tay to nắm chặt vòng eo mảnh khảnh, phân thân đâm sâu trong dũng đa͙σ, rồi lại rút ra hết. Đến lần thứ mười, cuối cùng anh dùng sức đâm mạnh toàn bộ phân thân vào chỗ sâu nhất.
Tranh Phù cong người lên, thân mình run run như khích lệ, dũng đa͙σ co rút kịch liệt, chất lỏng nóng bỏng làm cho hoa hồ run lên khiến mật dịch tinh khiết thơm ngát tưới lên long đầu vẫn đang chặn miệng huyệt.
“Nga… Tranh Phù…”
Triệu Hành Uy thỏa mãn ghé vào trên người Tranh Phù, hưởng thụ chút bình tĩnh sau cao trào.
Tay nhỏ bé nắm ga giường chậm rãi buông ra, thân mình cong lên cũng từ từ mềm đi. Ngực phập phồng kịch liệt, Tranh Phù khép mắt hé mở môi đỏ mọng nỗ lực hít thở không khí mới mẻ.
Người đàn ông này đã cấm dục lâu lắm rồi, tuy cô từng đã bào anh đi tìm phụ nữ khác. Nhưng nếu anh thật sự đi tìm, cô nhất định sẽ trực tiếp đạp anh ra khỏi nhà. Trước kia anh đã hận không thể hàng đêm kéo cô miệt mài, huống chi lúc này đây phải nín lâu như vậy.
Tranh Phù quả nhiên không sai, mới nghỉ ngơi được mười phút, Triệu Hành Uy phát hiện thân thể cô đã khôi phục thể lực. Phân thân chôn trong cơ thể cô nhẹ run lên một cái, thậm chí còn to hơn cả vừa rồi.
“Ừ a… Hành Uy, để cho người ta nghỉ ngơi một chút thôi.” Có lầm hay không vậy, người này rốt cuộc làm bằng cái gì thế? Mới mười phút, sao anh có thể khôi phục mau như vậy.
“ŧıểυ nha đầu, thể lực như vậy thì không được? Xem ra là huấn luyện không đủ.”
Lúc này đây, Triệu Hành Uy dứt khoát ôm cô ngồi dậy, cả người cô ngồi trên chân anh, mà hắn còn lại là ngồi ở trên giường.Tranh Phù chỉ có thể dùng hai chân ôm lấy hông anh, hai tay ôm cổ tựa vào hõm vai anh. Sức nặng toàn thân áp xuống, khiến cô ngậm toàn bộ phân thân.
Con ngươi đen của Triệu Hành Uy trầm xuống, tư thế này khiến anh chạm tới nơi vừa rồi hoàn toàn không chạm được đến. Thịt non mềm mại ngậm chặt lấy phân thân của anh, thậm chí càng chặt hơn vừa rồi.
Cảm giác được cây gậy tội ác kia chuyển động vài cái trong cơ thể, Tranh Phù há mồm cắn lên bả vai anh.
“Huấn luyện cái đầu anh, đại sắc lang, đại biến thái.”
Tuy ngoài miệng nói thế, nhưng cô biết thân thể mình rất thành thực, thân thể của cô thích ái ân cùng anh. Nhưng, tuyệt đối không phải thường xuyên như thế!
“ŧıểυ Tranh Phù, anh chỉ biến thái với một mình em thôi. Có trời mới biết ŧıểυ yêu tinh như em dùng yêu thuật gì, sớm muộn gì anh cũng sẽ chết trên người em.”
Triệu Hành Uy nói như thế, hơi hơi hoạt động thân mình, lại làm cho Tranh Phù hoảng sợ. Theo phản xạ cô hít vào một hơi, lại làm cho bụng khẽ hóp vào, nuốt cây gậy kia vào sâu hơn chút.
Xong rồi!
Đầu óc trống rỗng của Tranh Phù chỉ còn lại hai chữ, cô hiểu người đàn ông này lại muốn bắt đầu.
“ŧıểυ Tranh Phù, khẩn cấp như vậy?” Triệu Hành Uy cười tà lấy phân thân chọ vào mật huyệt, dứt khoát cúi đầu chôn vào mặt vào trong bộ ngực sữa.
Dũng đa͙σ trào ra nhiều mật dịch hơn, làm ướt đẫm phân thân, giống như muốn giúp anh có thể ra vào thông thuận hơn. Sữa của cô gần như sắp bị anh hút khô, khiến Tranh Phù sắp hôn mê luôn.
“Ừ a…” Theo từng cú va chạm của anh, cô chỉ có thể phát ra tiếng ưm duy nhất.
Triệu Hành Uy phát hiện cô đã quá mệt mỏi, lập tức buông nụ hoa trong miệng ra, ôm cả người cô vào trong ngực, để cô có thể thoải mái tựa vào người anh. Hai tay anh trượt về phía mông cô, bắt lấy hai cánh mông yêu kiều, ôm lấy thân thể cô bắt đầu va chạm kịch liệt.
Tốc độ càng lúc càng nhanh, mỗi một lần lên cao anh lại kéo thân thể của cô xuống, để cho thân thể hai người kết hợp chặt chẽ.
“Ừ a…” Tranh Phù đã mệt đến mức chỉ có thể phát ra tiếng lẩm bẩm rất nhẹ rất nhẹ.
Ý thức dần dần hỗn loạn, hiển nhiên là cô sắp ngủ mê man rồi.
Người đàn ông đang chôn sâu trong cơ thể cô vẫn nhiệt tình như lửa, đem tất cả tình yêu tận tình xả vào trong cơ thể cô.
Bên trong gian phòng an tĩnh chỉ còn lại tiếng thân thể va chạm cùng tiếng đàn ông gào thét, thỉnh thoảng xen lẫn tiếng ưm nhẹ nhàng của cô gái.
Không ai tới quấy rầy bọn họ, có lẽ lực chú ý của mấy người dưới lầu đều tập trung cả vào hôn lễ.