Chương 952: Mỗi một trang trong sinh mạng, đều là em (2)
Hứa Ôn Noãn kéo ghế tựa ra, ngồi xuống, cầm muỗng múc một chén canh trước tiên, uống hớp, mùi vị rất quen thuộc, cô nghiêng đầu suy nghĩ một chút, sau đó lại uống một hớp nữa, lúc này mới nhớ tới thì ra lúc Tưởng Tiêm Tiêm sẩy thai, có một quãng thời gian hắn đều đưa thức ăn đến cho cô, cô mấy ngày đó đều ngơ ngơ ngác ngác cũng không biết mình ăn cái gì, bây giờ nhớ lại, hình như lúc đó cô đã từng uống qua canh này.
Vì vậy lúc cô chán ăn, lúc cô khổ sở hậm hực, đều là hắn tự mình xuống bếp làm cơm rồi mang đến cho cô?
Tim Hứa Ôn Noãn như bị ai đó trêu chọc một hồi, nhảy loạn xạ.
Hứa Ôn Noãn nhìn chằm chằm chén canh, nghĩ đến Lục Bán Thành, nghĩ đến Linh Độ, nghĩ đến những gì đã qua, nghĩ đến hôm qua, nghĩ đến game. . . . . các loại tâm tình phức tạp trong nháy mắt lấp đầy não cô, làm cho cô trầm tư một lúc lâu, cũng không thể thoát khỏi mọi thứ.
-
Ngô Hạo gần đây lại muốn ăn bánh kem do Tưởng Tiêm Tiêm làm, gần giờ tan ca, hắn lại nhắn cho cô một tin. Nói cô biết tối nay hắn sẽ đến.
Tưởng Tiêm Tiêm nhận được tin nhắn liền vui vẻ trả lời: “Em chờ anh.” Sau đó còn để icon: <đến nhanh đi>
Ngô Hạo không trả lời tin nhắn của Tưởng Tiêm Tiêm mà chỉ liếc nhìn điện thoại di động một cái, sau đó lại bận bịu làm việc.
Sau khi tan ca, Ngô Hạo đi đến nhà Tưởng Tiêm Tiêm, hắn biết mật khẩu, tự mình mở cửa, lúc hắn vào, Tưởng Tiêm Tiêm đang mặc tạp dề làm bánh kem trong bếp.
“A Hạo, anh đến rồi?” Tưởng Tiêm Tiêm nghe thấy tiếng động liền quay đầu cười ngọt ngào với hắn.
Ngô Hạo chẳng nói gì, chỉ gật gật đầu, ngồi trên ghế salon mở tv.
Tưởng Tiêm Tiêm vừa làm bánh gato vừa líu ra líu ríu nói liên tục, hắn không để ý, chẳng cần nghe cô nói gì, chỉ chăm chú xem tv.
Bánh gato làm xong, Tưởng Tiêm Tiêm bưng đến trước mặt hắn, sau đó liền ôm cổ hắn, Ngô Hạo không né tránh, sắc mặt lành lạnh để mặc Tưởng Tiêm Tiêm hôn hai gò má mình, đợi đến khi cô đứng dậy đi tắm liền cầm nĩa, ăn bánh gato.
Tưởng Tiêm Tiêm đi tắm ra xong, Ngô Hạo đã để nỉa xuống, nhắm mắt dưỡng thân rồi.
Cô chỉ khoác áo tắm, bên trong mặc áo ngủ tơ tằm trong suốt, chân trần, đi đến trước mặt Ngô Hạo, chủ động nằm nhoài lên người hắn, môi hôn lên hầu kết của hắn.
Ngô Hạo bị cô trêu chọc một lúc lâu, mới mở mắt ra, nhìn chằm chằm Tưởng Tiêm Tiêm mấy lần: “Muốn?”
“Ừm….” Tưởng Tiêm Tiêm không e dè trả lời, sau đó môi lại hôn lên xương quai xanh của Ngô Hạo.
Ngô Hạo không nhúc nhích, chờ lúc tay cô mò vào trong áo sơ mi của hắn, hắn cuối cùng cũng giơ tay đè eo của cô xuống, ép người cô lên người mình, sau đó liền ôm cô đứng lên, đáp lại chủ động của cô, đi vào phòng ngủ,. . . . .
. . . . . . . .
Sau khi kết thúc, Tưởng Tiêm Tiêm nằm nhoài trên ngườiNgô Hạo,nhẹ nhàng vuốt ve lồng ngực của hắn, nhìn hắn một chút, sau đó liền cúi đầu cắn cắn vành tai hắn, do dự nửa phút, cuối cùng cũng mở miệng: “A Hạo, em có chuyện này muốn nói với anh…”