Không gian trong Tinh Thần Điện lúc thì nổi cuồng phong, lúc thì lửa cháy đầy trời, lúc thì mưa bay lả tả.
Còn Kỷ Ninh thì hô phong hoán vũ như thể không gì không làm được.
"Quả đúng là thiên tài." Con gấu lớn lông vàng đứng trong gian nhà tranh nhìn ra, nhịn không được cảm thán. "Trong bốn năm ngắn ngủi mà đã có thể tiến bộ tới mức này."
"Đúng là lợi hại." Đôi mắt trâu của lão ngưu màu đen trợn tròn. "Chỉ cần đứa nhỏ này không vấp phải sơ suất, không chết trên đường thì việc hắn tới được tầm cao như Thư Hoa tiên nhân cũng không phải vấn đề lớn."
Con gấu lớn lông vàng liếc mắt nhìn lão ngưu màu đen. "Đừng đem chủ nhân ngươi ra so sánh. Chủ nhân ngươi ở giai đoạn Địa Tiên còn không vượt qua được tầng thứ bảy Chiến Thần Điện Có Thủy Phủ trợ giúp hắn mà cuối cùng cũng chỉ là một Tán Tiên. Tư chất như thế sao có thể so sánh với Kỷ Ninh này? Bất kể là nhận thức, tâm tính, Kỷ Ninh đều cao hơn chủ nhân ngươi."
Lão ngưu màu đen cười thật thà. "Nhìn kìa." Lão ngưu màu đen liền nói. "Kỷ Ninh bắt đầu hiểu được Kiếm Đạo rồi."
Con gấu lớn lông vàng cũng nhìn qua
Chỉ thấy Kỷ Ninh đang đứng giữa đồng đá vụn. Mưa rền gió dữ lửa cháy bừng bừng đều biến mất, ở xung quanh bắt đầu xuất hiện từng đường kiếm khí. Từng đường kiếm khí mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy Kỷ Ninh bắt đầu chém loạn xung quanh. Mỗi nơi kiếm khí xuyên qua đều ẩn chứa ảo diệu của 'Kiếm Đạo'. Những hiểu biết của Kỷ Ninh không ngừng được thể hiện ra.
Bản thân Kỷ Ninh đang ngẩng đầu lên không trung nhìn vào một ngôi sao sáng ngọc.
Đó là ngôi sao ẩn chứa đầy đủ một Đại Đạo: 'Kiếm Đạo'.
Khi trước ngộ Đạo đều là thầy bói xem voi, từng bước từng bước đi lên Mà ngôi sao ẩn chứa đầy đủ một Đạo Đạo thì lại giống như ngọn hải đăng giữa biển đêm làm Kỷ Ninh có thể thấy được phương hướng. Phần tích lũy ở Kiếm Đạo của Kỷ Ninh bắt đầu một quá trình 'bạc phát'.
"Mức độ hiểu được Kiếm Đạo đã lên cao." Lão ngưu màu đen kinh ngạc hô lên. "Hiểu biết của Kỷ Ninh với Kiếm Đạo đã vượt qua trình độ Kiếm Tâm rồi."
"Ừ, cao hơn cả dự tính của ta." Con gấu lớn lông vàng cũng cười khen. "Xem ra cuối cùng chủ nhân cũng có được một truyền nhân thật sự."
Hai linh hồn sống không biết bao nhiêu năm là lão ngưu màu đen và con gấu lớn lông vàng đều nhàn nhã nhìn Kỷ Ninh ngộ Đạo.
Ước chừng khoảng nửa tháng sau.
"Quả thật là huyền diệu không lường được." Kỷ Ninh bỗng mở miệng than một tiếng. Kiếm khí ở xung quanh cũng hoàn toàn biến mất.
"Ngộ Đạo xong rồi à?" Lão ngưu màu đen hô lên. Kỷ Ninh quay đầu nhìn lại thấy lão ngưu và con gấu trong gian nhà tranh. Lúc này hắn mới gật đầu, than: "Bất kể Kiếm Tiên nào nằm mơ cũng muốn được nhìn trộm Kiếm Đạo hoàn chỉnh. Lần xem Đại Đạo Kiếm Đạo này ta mới phát hiện ra. Cho dù là Bắc Hành tiền bối trong Hắc Bạch Học cung thì cũng mới chỉ đi được một phần nhỏ trên con đường đó. Quả thật là khúc khuỷu xa xôi."
"Kỷ Ninh." Con gấu lớn lông vàng mỉm cười. "Kiếm thuật của ngươi bây giờ đã đạt tới cảnh giới gì rồi? Thi triển ra cho ta xem một cái."
"Xin tiền bối chỉ điểm."
Trong tay Kỷ Ninh ngưng tụ ra một thanh kiếm dài bằng nguyên lực.