Từ khi có được hai kiếm pháp đại tuyệt đỉnh , Kỷ Ninh liền cắm đầu vào khổ luyện. Chiêu số trong "Tích Thủy Kinh" và "Lôi Hỏa Kiếm Tàn Biên" có thể thi triển được thì xem như thực lực có chút tăng lên. Có điều cũng chỉ tăng lên chút da lông, chứ chưa tính là có thành tựu. Vì dù sao phụ thân Kỷ Nhất Xuyên từ trước đến nay đều đã tìm hiểu "Tích Thủy Kinh".
Điện Quang Hỏa Thạch là một trong tam đại sát chiêu của "Lôi Hỏa Kiếm Tàn Biên", miêu tả chỉ có một chữ: "Nhanh"
Như lôi điện, như tật hỏa!
"Kiếm pháp và bộ pháp của Ninh Nhi trở nên tinh diệu hơn rồi". Trên khán đài Uất Trì Tuyết mở miệng khen, "Tiếu Nguyệt Lang mặc dù rất nhanh, tốc độ hơn nhiều so với Ninh Nhi, thế nhưng Ninh Nhi dựa vào "Phong Ảnh Bộ" lần lượt chuyển hướng, hoàn toàn khống chế được cả chiến cuộc. Kiếm pháp của nó đã Nhập Vi, trong nháy mắt có thể biến hóa vô số lần, ít nhất khi đối đầu với lang yêu này cũng không bị rơi vào hoàn cảnh xấu."
Kỷ Nhất Xuyên gật đầu: "Có Thần Ma luyện thể, Kỷ Ninh chiếm ưu thế về lực lượng nhưng tốc độ hơi yếu… Bất quá dù sao đây cũng là một con thần thú, sức sống rất mạnh. Chút thương thế ấy đối với nó mà nói thì chả thấm vào đâu. Nó lại đấu rất liều mạng, Kỷ Ninh thì chưa trải qua chiến đấu sống chết kịch liệt như thế bao giờ, kết quả rất khó nói."
Dưới sân đấu, Kỷ Ninh đang có cảm giác như mọi thứ đều nằm trong tay mình, liền cầm kiếm tiếp tục đến gần Tiếu Nguyệt Lang.
"Gào ú!", Cảm giác được uy hiếp tử vong từ thiếu niên trước mặt, Tiếu Nguyệt Lang liền tru lên một tiếng, bộ lông màu bạc liền dựng lên, từng cây lông như châm đâm, đôi mắt cũng dựng thẳng lên, trong đồng tử chớp lóe bích quang. Người nào quen thuộc với Tiếu Nguyệt Lang sẽ nhận ra rằng nó đã tiến vào trạng thái liều chết.
Một cổ khí thế vô hình tràn đến, khiến cho Kỷ Ninh cứng người lại.
Sát khí?
"Gừ!" Tiếu Nguyệt Lang đột nhiên phi nhanh đến. Mặt đất chấn động.
Kỷ Ninh liền xoay người như một con gió nhẹ, chỉ vài bước đơn giản đã thay đổi phương vị, đồng thời kiếm quang lóe lên… Phốc! Máu tươi lại vẩy ra lần nữa, trên ngực Tiếu Nguyệt Lang liền xuất hiện thêm một vết thương lớn, có điều Tiếu Nguyệt Lang chẳng hề quan tâm đến, hai lợi trảo cứ thế chụp vào Kỷ Ninh. Móng vuốt giống như cây đao, xẹt qua không khí.
Kỷ Ninh bình tĩnh lùi lại đồng thời giơ kiếm lên đỡ.
"Két!" Trảo bên trái của Tiếu Nguyệt Lang đụng vào lợi kiếm, một cái vuốt giống như móc, trực tiếp bắt được thân kiếm. Có điều với lực lượng như Thần Ma của Kỷ Ninh, kiếm của hắn nào có dễ dàng bị móc đi như thế? Nếu là va chạm xong liền lựa theo lực đạo tránh ra còn tốt, muốn bỏ qua lực lượng bắt lấy thân kiếm, dùng một trảo để ngăn cản cổ lực này đánh vào. Bạn đang đọc truyện được lấy tại