- Cướp ngươi rồi sao? Để xem ngươi có thực lực giữ pháp môn đó không!
Kim Khổng Đế Quân vốn là loại Đế Quân rất bá đạo. Trong ba người Thanh Thạch, Hoàng Quỳnh, Kim Khổng thì gã là bá đạo nhất, lúc trước từng khuấy động nhiều gió tanh mưa máu, dù cách năm tháng dài vô tận Kỷ Ninh cũng có nghe nói sự tích của gã.
Hoàng Quỳnh, hay Thanh Thạch Đạo Nhân thực lực mạnh hơn thì điệu thấp rất nhiều, Kỷ Ninh chưa từng nghe nói qua.
Thanh Thạch Đạo Nhân truyền âm cho Kỷ Ninh:
- Bắc Minh huynh?
Kỷ Ninh đáp lại:
- Đừng nhúng tay vào, ta gai mắt Kim Khổng nãy giờ, để dạy hắn bài học!
Thanh Thạch Đạo Nhân truyền âm:
- Ha ha ha! Được, ta cũng không thích Kim Khổng, ngươi dạy hắn bài học giùm ta luôn.
Tuy lúc trước Kỷ Ninh đánh bại Huyết Vân, Phi Tuyết nhưng tốc độ đánh nhau quá mau, trong khoảnh khắc hắn đã quét hết đám người phe Phi Tuyết Thành Chủ. Bởi vậy chỉ có Mang Nhai Chúa Tể, Kim Tự Đế Quân thấy tận mắt trận chiến ấy. Minh Lan Chúa Tể, Phong Vũ Chúa Tể chậm chân chút, các Đế Quân thì không thấy tận mắt cảnh Kỷ Ninh đánh bại nhóm Phi Tuyết Thành Chủ. Bọn họ chỉ thấy Kỷ Ninh nhổ Phi Tuyết ma cung.
Người Kim Khổng Đế Quân tỏa ánh sáng vàng rực rỡ, mắt lạnh lùng nói:
- Đạo Quân nhỏ bé kia, ta sẽ cho ngươi hiểu khi nào nên cuồng lúc nào nên cúi đầu. Ở trước mặt ta tốt nhất là ngươi hãy cúi đầu.
Kim Khổng Đế Quân chỉ bị ba Chúa Tể, Thanh Thạch Đạo Nhân đè trên đầu, còn những người khác thì gã không thèm để vào mắt.
Kỷ Ninh đứng dậy:
- Rất nhanh ngươi sẽ cúi đầu.
Kỷ Ninh lắc mình biến ra ba đầu sáu tay, sáu thanh Bắc Hồng kiếm cõng sau lưng đều vào tay hắn.
- Chỉ bằng vào ngươi? Không nhìn xem binh khí trong tay mình, không có cả một món bảo bối vũ trụ.
Kim Khổng Đế Quân chợt hiểu ra:
- Cũng đúng, ngươi chỉ là Đạo Quân, muốn khiến bảo bối vũ trụ nhận chủ rất khó khăn.
Kỷ Ninh lạnh lùng nói:
- Không có bảo bối vũ trụ vẫn đánh ngã ngươi được.
Kim Khổng Đế Quân biểu tình cực kỳ khó xem:
- Rất nhanh ngươi sẽ hết ngông cuồng!
Kim Khổng Đế Quân biến ra sáu cánh tay cầm sáu cây trường thoa màu vàng. Ánh sáng vàng mông lung bọc trường thoa, đặc biệt một cây trường thoa tỏa ra hơi thở bất phàm, trông hơi trong suốt, khí lạnh lan tỏa làm Kỷ Ninh hiểu ngay cây trường thao kia là bảo bối vũ trụ.
Sáu binh khí của Kim Khổng Đế Quân có một cái là bảo bối vũ trụ, năm cây khác chắc cũng là thần binh bản mệnh.
Trong các vị đại năng xung quanh, Mang Nhai Chúa Tể chơi thân với Kỷ Ninh nhất hiểu rất rõ thực lực của hắn. Mang Nhai Chúa Tể nhìn trọn vẹn trận đại chiến đó, vì vậy lão và Thanh Thạch Đạo Nhân đứng về phe Kỷ Ninh đã không ngăn cản. Các đại năng khác không có lý do can ngăn, bọn họ muốn qua chuyện này nhìn xem uy lực Chung Cực Kiếm Đạo của Kỷ Ninh.
Vèo!
Quanh Kim Khổng Đế Quân chợt tung ra vô số đóa hoa, từng đáo màu đỏ, màu đen, màu lam, màu tím. Hoa đủ màu bay bay bao phủ khu vực xung quanh, ập hướng Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh lập tức thi triển bí thuật.
Vô số kiếm quang tia chớp xuất hiện, đôi cánh vàng cực kỳ xinh đẹp hiện ra bên trên Kỷ Ninh, hoàn mỹ kết hợp ảo diệu Chung Cực Kiếm Đạo chi Âm Dương thức. Vô số tia điện vây quanh đôi cánh vàng tựa như đàn chim vây quanh phượng hoàng. Tất cả thổi quét thiên địa bao phủ Kim Khổng Đế Quân, ảo ảnh thế giới khổng lồ giáng lâm, chính giữa thế giới ảo là một Cự Kiếm sơn.
Phân Quang Đại Kiếm Khí, Thần Dực Kiếm Quang kết hợp bởi Chung Cực Kiếm Đạo chi Âm Dương thức.
ảnh chiếu Tâm chi thế giới giáng lâm.
Bí thuật và ảnh chiếu thế giới chồng lên nhau.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Vô số đóa hoa tán loạn, mới va chạm bí thuật của Kim Khổng Đế Quân đã tán loạn.
Kim Khổng Đế Quân lộ vẻ tức giận quát:
- Bách Hoa giới của ta! Giết!!!
Vèo!
Bí thuật chỉ là ngoại lực, Kim Khổng Đế Quân sở trường nhất là đánh gần thân, gã có được uy lực như vậy vì có thực lực thật sự.
Kỷ Ninh tiến lên nghênh đón:
- Giết!
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Sáu thanh kiếm quang hóa thành thủy triều kiếm giao thác với sáu luồng thoa quang. Hai phe công kích nhanh mà quỷ dị. Kỷ Ninh thi triển Chung Cực Kiếm Đạo chi Vô Ảnh thức, chi Tích Huyết thức. Kỷ Ninh rất tự tin vào đánh xáp lá cà.
Rất nhanh Kỷ Ninh biến sắc mặt:
- Mau quá!
Kim Khổng Đế Quân theo đạo quang chi, về tốc độ thì Thanh Thạch Đạo Nhân còn thau gã. Đạo quang chi không gì không biết, dày đặc vô cùng, không chừa chút khe hở. Với kiếm thuật quỷ dị khó lường của Kỷ Ninh cũng khó thể phá giải vô số thoa quang.
Hơn nữa...
Sáu cây trường thoa có một cây là bảo bối vũ trụ, nên công kích của Kim Khổng Đế Quân ngẫu nhiên đánh ra một kích uy lực rất lớn, làm Kỷ Ninh đánh nhau hơi khó chịu.
Thanh Thạch Đạo Nhân cười bình luận:
- A, loại nhanh theo đuổi cực độ này... theo đuổi cực độ tỉ mỉ thật, ta không bằng Kim Khổng, nhưng không ngờ Bắc Minh đạo hữu chặn lại được.
Hoàng Quỳnh Đế Quân gật gù:
- Kim Khổng đi đạo quang chi, về tốc độ, về tỉ mỉ thì hắn giỏi rồi.
Kỷ Ninh và Kim Khổng Đế Quân điên cuồng đánh nhau, nhưng cách đánh này làm hắn ức chế, cũng khiến hắn hiểu rằng không uổng là nhân vật về đạo đã đến gần Chúa Tể, không thể xem thường. Bị ảnh chiếu thế giới, bí thuật áp chế nhưng tốc độ của đối phương vẫn siêu mau, không tin nổi.
Kỷ Ninh hét to một tiếng:
- Phá cho ta!
Kiếm chiêu chợt thay đổi.
Kiếm chiêu nhanh quỷ dị đột nhiên đại khai đại hợp, bạo lực không gì sánh được, là Chung Cực Kiếm Đạo chi Thiên Băng thức có uy lực hung mãnh nhất của Kỷ Ninh.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Uy năng bùng nổ, không gian xung quanh sụp đổ.
Ba Chúa Tể xem cuộc chiến vội trấn áp thời không, ổn định lại thời không xung quanh. Khu vực Kỷ Ninh, Kim Khổng Đế Quân đánh nhau thì để mặc hai người phá hoại.
Kim Khổng Đế Quân biến sắc mặt:
- Cái gì?!
Kim Khổng Đế Quân nhìn thấy kiếm quang đáng sợ như cơn lũ vô tận, thủy triều kiếm vô cùng hùng dũng, uy năng làm gã hãi hùng. Áp lực đáng sợ đó trong Đạo Minh chỉ có mỗi mình Thanh Thạch Đạo Nhân từng khiến gã hoảng.
Kim Khổng Đế Quân cố gắng hết sức ngăn cản:
- Chắn!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Chung Cực Kiếm Đạo chi Thiên Băng thức, sáu thanh trường kiếm của Kỷ Ninh điên cuồng nhiều lần chặt chém, ẩn chứa ảo diệu vô tận của kiếm đạo, nháy mắt bộc phát ra uy năng lớn khủng bố. Đây là chiêu có uy năng mạnh nhất, đánh Kim Khổng Đế Quân không đỡ nổi, hầu như mới chạm mặt đã bị áp chế, rất nhanh phòng thủ bị phá.