Hắn mạnh mẽ đâm vào, chiếc giường rung lắc, tiếng rêи ɾỉ và tiếng thở hổn hển ngày càng lớn tiếng, hắn và cô đều cùng nhau lên đỉnh.
tϊиɧ ɖϊ©h͙ đục không ngừng bắn vào trong tử ©υиɠ của cô gái mềm mại, kɧoáı ©ảʍ kết hợp chặt chẽ của hai người khiến hắn ngày càng muốn chiếm hữu cô.
“Ưm…” Lý Ngâm Thấm cảm thấy thật sướиɠ! Thật sự rất sướиɠ!
Lần này khi cô đột nhiên bị đâm vào, ban đầu còn hơi hoảng sợ nhưng ngoài cảm giác có hơi đau lúc đầu, thì cô cảm nhận được âʍ ɦộ đã bắt đầu thích ứng với cái to lớn của người đàn ông này.
Cô dường như đang dần chuyển từ sợ hãi sang hưởng thụ.
Khi Lý Ngâm Thấm cảm nhận được mình bị kẹp chặt, tiếng gầm nhẹ than nhẹ của người đàn ông trên người nhẫn nại và kiềm chế sự khó chịu, khiến cô lại càng cảm thấy khoan khoái.
Cô cảm thấy vô cùng thoải mái giữa những cú đẩy, cô yêu đến chết cảm giác kɧoáı ©ảʍ này, cũng thật sự thích cảm giác lúc người đàn ông kiểm soát không nổi mà kẹp chặt. Cô cũng không muốn kìm nén bản thân, mở miệng lớn tiếng rêи ɾỉ, hưởng thụ cảm giác người đàn ông không thể tách khỏi cô.
Có lẽ, đây chính là chỗ mê người của tìиɧ ɖu͙©, cô thật sự không biết mình có thể da^ʍ đãиɠ như này! Giống như một con điếm bẩm sinh!
“Cô thật là…”Bạch Tử Thừa không biết nói thế nào, hắn thật không ngờ chưa tới 10 phút, hắn đã bị cô làm cho bắn, hơn nữa còn bị vắt sạch không chừa lại một giọt nào.
Trừ lúc còn thiếu niên thì hắn mới thế này, sau khi nếm qua nhiều người phụ nữ, thì chưa bao giờ nhạy cảm lúng túng thế này.
Lý Ngâm Thấm đẩy người đàn ông vẫn đang đè trên người hỏi: “Còn làm sao?”
“...” Sau khi Bạch Tử Thừa cảm nhận được sự giải phóng hoàn toàn phía thân dưới, ©ôи th!t mềm nhũn ngay lập tức. Mặc dù hắn không rút ra nhưng rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đục thuận theo dâm thủy mà chảy ra, còn một ít thì dính lại ở miệng huyệt.
Sau đó Lý Ngâm Thấm cố gắng thay đổi cách nói: “Nếu như không làm, có thể nhờ quản gia tới dọn dẹp một chút được không? Thế này thì tôi không có cách nào ngủ được, với lại nếu như có thể, có thể làm ở phòng làm việc được không?”
“...” Bạch Tử Thừa đối với trạng thái nhanh chóng tan việc của cô, hắn cảm thấy có chút mất kiên nhẫn.
Điều này khiến hắn thấy tiếng rêи ɾỉ và bầu vυ" tuyết trắng nõn đung đưa vừa rồi đều là ảo tưởng.
Hắn quả thật không hiểu, tại sao cô có thể bình tĩnh nhanh vậy được, còn nhanh hơn hắn, người tự nhận là kẻ lãnh tình.
Lý Ngâm Thấm đợi không được câu trả lời của Bạch Tử Thừa, tự mình muốn đẩy rút gậy thịt trong người ra, nhưng hắn dùng sức giữ lại không cho cô rút ra.
Bạch Tử Thừa đưa tay nắm lấy đôi bàn tay đang muốn đẩy ra của cô, nằm trên thân thể mềm mại của người phụ nữ mà trầm tư.
Ham muốn chiếm lấy cô trong lòng hắn ngày càng lớn mạnh.
Nhưng phụ nữ mà, lúc đầu lạnh lùng thường đều là giả vờ, hắn cũng đã từng gặp vài người đẹp lạnh lùng như băng, mới đầu nhìn như không có hứng thú với hắn, nhưng làm lâu cũng gần giống như những người phụ nữ khác.
Khi hắn đã chán muốn vứt bỏ, thì cầu xin hắn đừng rời khỏi như nhau.
Bạch Tử Thừa cảm thấy lâu rồi không làm chuyện có tính kiên nhẫn như này, mà hắn thấy người phụ nữ này nên bị hắn làm vậy.
Hắn thuận tay kéo cô lên.
“Anh muốn làm gì?” Lý Ngâm Thấm sợ hết hồn, không kiềm được hỏi ngược lại, cô tưởng hắn đã làm xong chuyện muốn làm, cũng nên xách quần rời đi nhưng sao lại đột nhiên kéo cô lên.
Hắn ôm cô lên bước vào một căn phòng ngủ rộng rãi.
Sau đó, hắn lại ôm cô đi vào trong rồi bước đến một bồn tắm rộng lớn như câu lạc bộ suối nước nóng.
Bên trong khói mù lượn lờ thoáng như cõi mộng.
Bạch Tử Thừa nhẹ nhàng ôm cô vào bồn nước rồi vòng qua cô nói: “Đây là nước suối nóng, ngâm một chút cô sẽ dễ chịu hơn.”