Mạc Nghiên Xuyên Sách
Chương 91 - Chờ bọn anh! (Cao H, 3P)
Màu nền
Màu tối
Mặc định
Xám nhạt
Xanh nhạt
Xanh đậm
Vàng nhạt
Màu sepia
Vàng đậm
Vàng ố
Font chữ:
Palatino Linotype
Bookerly
Segoe UI
Patrick Hand
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Chiều cao dòng:
100
120
140
160
180
200
Kích cỡ chữ:
Thân mình cô co rút run rẩy ở giữa hai người đàn ông, hai huyệt trước và sau không ngừng phun mật dịch, vách tường thịt nộn dùng sức xoắn chặt quấn quanh ©ôи th!t giống như hy vọng hai anh có thể bắn thêm nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙. "Ha a... Em không được... Em sắp điên rồi... Ân ân... Ha a..." "Nghiên Nhi, đợi chút... Chờ bọn anh... Cùng nhau phun ra tới... Ngô." Mộc Trạch Uyên dùng quy đầu ma xát điểm mẫn cảm kéo dài cơn cao trào của cô, thỉnh thoảng thay phiên với Tư Đồ Dịch cắm đến chỗ sâu nhất, muốn bức ra cực hạn trong thân thể cô. "Không... Dừng lại a... Ân a... Sắp hỏng rồi... Muốn phun ra ngoài... Huhu... Ha a..." Thân mình trong cơn cao trào dị thường mẫn cảm, tay của hai người đàn ông không ngừng di động lên xuống khiêu khích mỗi một chỗ mẫn cảm trên người cô. ŧıểυ huyệt bị hai anh tàn nhẫn đâm vào chỗ sâu trong, xương sống giống như có dòng điện xẹt qua, hoa kính không tự giác co chặt lại. Đột nhiên, hai người đàn ông tạm dừng động tác dưới thân, sau đó lại mau chóng dùng tốc độ nhanh hơn đâm vào chỗ sâu trong. Một người thì đặt tay ở trên đùi cô, một người đè tay trên vai cô, hai anh dùng phương hướng tương phản tăng lên kɧoáı ©ảʍ cao trào của Mạc Nghiên. "Kẹt chặt một chút... Nghiên Nhi, kẹp chặt thêm một chút... Hô... Thật giỏi.... Đúng rồi, chính là như vậy...." Tư Đồ Dịch dùng bàn tay to hung hăng vỗ ở trên mông Mạc Nghiên. Cảm giác đau đớn làm cúc huyệt càng thêm dùng sức kẹp lấy ©ôи th!t, anh bừa bãi đĩnh động vòng eo tinh tráng, đong đưa hạ thân, đâm chọc mị thịt trong cơ thể Mạc Nghiêm khiến cô phun mật dịch ra. Hỗn hợp dịch sa đọa chảy dọc theo ©ôи th!t xuống dưới làm khăn trải giường nhiễm chất lỏng dâm mi của cô và anh. "Bảo bối không được cao trào... Chờ bọn anh nữa..." Đôi mắt xanh lục càng thêm sâu thẳm, Mộc Trạch Uyên cực kỳ dùng sức xoa bóp hoa đế của Mạc Nghiên. Cô co rút ŧıểυ huyệt, gắt gao xoắn lấy ©ôи th!t của anh, mãnh liệt kɧoáı ©ảʍ xông thẳng lên đầu anh. Miệng tử ©υиɠ nhỏ xinh bị anh mạnh mẽ tách ra, ©ôи th!t hung hăng đâm thẳng vào sâu trong tử ©υиɠ. Mật dịch bên trong không ngừng chảy ra rồi lại bị ©ôи th!t cắm ở tử ©υиɠ lấp kín, chỉ có khi anh rời khỏi mới chảy ra một ít nhưng trong nháy mắt lại bị ©ôи th!t đâm vào ngăn trở. "Ân a... Hừ... Anh...." kɧoáı ©ảʍ cả trước và sau gần như nuốt chửng Mạc Nghiên. Cô không nghe được mệnh lệnh bá đa͙σ của Mộc Trạch Uyên. Cô hoàn toàn quên mình đang ở chỗ nào, chỉ biết thả lỏng thân thể của mình và phối hợp yêu cầu không ngừng nghỉ của hai anh. Hai anh mạnh mẽ rút ©ôи th!t ra, sau đó lại hung hăng cắm vào chỗ sâu trong, mỗi một lần càng thêm dùng sức. Có thể nhìn đến khuôn mặt lạnh lùng của hai người đàn ông rất dữ tợn. "Sắp tới... Ha a a a..." Đột nhiên, trước mắt cô hiện lên một tia ánh sáng, hai huyệt không chịu khống chế gắt gao xoắn lấy hai cây ©ôи th!t vào bên trong rồi kéo dài liếʍ mυ"ŧ. "Bảo bối, đón nhận..." Mộc Trạch Uyên và Tư Đồ Dịch đâm mạnh ©ôи th!t vào sâu trong, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt liên tục phun đánh lâu dài ở vách trong sưng đỏ. Mật dịch bên trong trào ra tiếp, chỗ sâu trong hai huyệt đều có hỗn hợp mật dịch và tϊиɧ ɖϊ©h͙, bụng nhỏ bình thản lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được chậm rãi phình lên. Trên gương mặt tuấn mỹ của hai anh toàn là biểu tình thỏa mãn, Tư Đồ Dịch chậm rãi rút ©ôи th!t ra, từng luồng chất lỏng phun trào ra ngoài làm ướt khăn trải giường. Mộc Trạch Uyên bước chân vững vàng ôm cô gái đã hôn mê đi vào phòng tắm, trong quá trình vẫn không chịu rút ©ôи th!t ra. Mỗi bước đi về phía trước, ©ôи th!t liền đâm vào sâu hơn. "Ân a... Hừ a..." Cái miệng nhỏ vô ý thức rêи ɾỉ, giọng điệu điềm mỹ nghẹn ngào khiến đàn ông lại muốn tiếp tục đóng cọc ở trong cái miệng nhỏ. "Thật chặt... Hừ, ân..." Mộc Trạch Uyên ngồi ở bên cạnh bể tắm, anh đè mạnh Mạc Nghiên ở trên ©ôи th!t, kiện eo không ngừng đâm về phía trước, bàn tay to dùng sức ấn bụng nhỏ và véo nhẹ hoa đế. "A a a... Không cần..." Mạc Nghiên đang hôn mê dưới kỹ thuật cao siêu của người đàn ông lại lần nữa cao trào, mật dịch cuồn cuộn không dứt bị ©ôи th!t ngăn chặn không cho trào ra, bụng nhỏ nhô lên giống như phụ nữ có thai 3 tháng. "Thật là ŧıểυ yêu tinh đáng chết... Đều cho em... A hừ..." Hoa kính cao trào quấn quanh ©ôи th!t khiến anh khó có thể di chuyển. Anh nâng cô lên rồi thả thật xuống, nhiều lần đâm sâu vào tử ©υиɠ ma xát vách tường mẫn cảm. ŧıểυ huyệt liếʍ mυ"ŧ làm Mộc Trạch Uyên dựng thẳng thân mình, đẩy ra hai mảnh cánh hoa nhỏ hẹp, cả cây ©ôи th!t hoàn toàn đi vào chỗ sâu trong, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt nóng bỏng bắn ở trên vách tường thịt kiều nộn. "Ha a... Ân ân... Anh..." Thân mình mẫn cảm lúc người đàn ông phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ lại lần nữa nghênh đón cao trào. Thân thể mềm mại không chịu khống chế run rẩy và khóc nức nở ở trong lòng ngực anh. "Thật ngoan... Nghiên Nhi, nghỉ ngơi thật tốt đi......" Mộc Trạch Uyên yêu thương cúi đầu hôn môi đỏ của cô rồi từ từ rút ©ôи th!t ra. Anh mở vòi sen, sau đó cẩn thận rửa sạch thân mình của Mạc Nghiên cùng với hai huyệt tràn ngập mật dịch và tϊиɧ ɖϊ©h͙. Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả >< Seen chùa nhju qass, lười vl ~~
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại