Mạc Nghiên Xuyên Sách
Chương 13 - Tên Của Cô?
Màu nền
Màu tối
Mặc định
Xám nhạt
Xanh nhạt
Xanh đậm
Vàng nhạt
Màu sepia
Vàng đậm
Vàng ố
Font chữ:
Palatino Linotype
Bookerly
Segoe UI
Patrick Hand
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Chiều cao dòng:
100
120
140
160
180
200
Kích cỡ chữ:
"A a a a..." "Buông... Buông tôi ra...a...a..." Cảm giác xé rách như chia thành hai nửa làm Mạc Nghiên lấy lại tinh thần trong nháy mắt, vì người đàn ông trước mặt không lưu tình chút nào xỏ xuyên qua cô, còn thân mình cô thì chưa trải nghiệm qua tìиɧ ɖu͙© bao giờ nên mật huyệt nhỏ hẹp khẩn trương, đau đớn không ngừng nhưng lại bởi vì bị tác dụng của thuốc ảnh hưởng khiến thân thể vô lực, chỉ có thể tùy ý người đàn ông phập phồng ở trên người. "Vẫn còn là xử nữ..." Cung Kỳ Diệp nhíu mày, mới vừa nãy anh cảm nhận được trong cơ thể cô gái này có một tấm màng cản trở, anh chậm rãi rời khỏi, chỉ để lại quy đầu tại cửa huyệt, thân gậy là hỗn hợp tia máu xử nữ và mật dịch trộn lẫn với nhau, mắt đen sâu thẳm kinh ngạc nhìn chằm chằm cô gái ôn nhu trong ngực. Ở cái nơi giao lưu hỗn loạn này, số phụ nữ chưa quan hệ nam nữ chỉ còn ít, không phải là phụ nữ khôn khéo biết bảo vệ bản thân thì là từ nhỏ đến lớn được người nhà bảo hộ chặt chẽ, chưa bao giờ đến những nơi đen tối này, phỏng chừng cô gái đang nằm trong ngực anh thuộc về vế sau. Mấy người đàn ông ngồi hoặc đứng còn lại hai trong mắt mang theo ngọn lửa tìиɧ ɖu͙© nóng hừng hực gắt gao nhìn chằm chằm hai người giao hoan, có thể thấy được hạ thân dưới tẩy trang đang cực kỳ sưng to. "Đừng kẹp.... thả lỏng cơ thể." ŧıểυ huyệt của Mạc Nghiên vì khẩn trương mà kẹp chặt giống như có hàng ngàn cái miệng nhỏ không ngừng liếʍ mυ"ŧ cự long (©ôи th!t), Cung Kỳ Diệp phải cật lực duy trì lý trí khắc phục kɧoáı ©ảʍ cự long muốn phun trào, đôi tay từ eo non mềm hướng dần lên khối no tròn trước ngực, anh kịch liệt nắn bóp chúng nó. Sau đó, anh cởi bỏ áo ngoài màu hồng của cô thì lộ ra nịt ngực ren cùng cơ thể vì tìиɧ ɖu͙© mà nhiễm màu phấn hồng, phụ trợ cho hai khỏa anh đào đầy đặn càng trở nên tuyết trắng. Bây giờ anh lại cởi nịt ngực của cô, bàn tay có vết chai mỏng không ngừng xoa bóp hai núm vυ" của cô đổi lấy tiếng rêи ɾỉ yêu kiều dưới thân, anh dùng một tay vặn bung cái đùi khép chặt lại của cô ra, hạ thân không ngừng ma sát đâm chọc thẳng tiến về phía trước. "A... hừ... Thật đầy...thật thoải mái..." Môi đó kiều diễm ướt át không ngừng rêи ɾỉ, đôi tay vô lực để trên hai vai người đàn ông, mày liễu hơi chau lại, kɧoáı ©ảʍ vì thuốc mà sa vào sung sướиɠ, ŧıểυ huyệt gắt gao mυ"ŧ chặt ©ôи th!t to lớn giống như không muốn anh rời đi, mật dịch không ngừng chảy ra số pha từ chỗ hai người hoan ái, da thịt trắng mịn vì không ngừng kịch liệt hoan ái mà trở nên phiếm hồng. Thanh âm thở dốc của Cung Kỳ Diệp dần trở nên thô nặng, anh gần như bị nhấn chìm trong kɧoáı ©ảʍ mà thân thể mềm mại của Mạc Nghiên mang lại. Theo mỗi lần anh thẳng tiến về phía trước là tiếng rêи ɾỉ yêu kiều vô ý thức phát ra như oán như khóc của cô. Hai mắt đen sâu thẳm nhìn chằm chằm khuôn mặt ửng hồng của cô, đôi môi mỏng tiến tới liếʍ mυ"ŧ mật ngon trong miệng cô, bàn tay to không ngừng xoa bóp bộ ngực cô, ngón giữa và ngón trỏ tích cực lôi kéo ŧıểυ hạch trong u huyệt, ©ôи th!t thô to chậm rãi rút ra rồi lại chậm rãi cắm vào hưởng thụ cảm giác vì khẩn trương mà mυ"ŧ chặt của cô. "Hừ... a.. Nóng quá... Anh.. Anh... Mau một chút... Tôi muốn... Cho tôi... Ân... Hừ.." Ý thức của Mạc Nghiên đã sớm mơ hồ, giọng mũi hừ nhẹ, cái miệng nhỏ không ngừng phát ra thanh âm nũng nịu, thân mình nhu mỹ vặn vẹo liên tục ở trên người anh. "Thật da^ʍ đãиɠ..." Tiêu Mục Thần híp lại hai tròng mắt ngăm đem, hai chân thon dài chồng chéo lên nhau, ngồi ở bên cạnh hai người (MN+CKD), anh nhẹ nhấp ly rượu vang đỏ trong tay, hạ thân sưng to cảm thấy đau đớn. ©ôи th!t thô dài dựng đứng như sắt cảm giác mật huyệt kẹp chặt nên càng trở nên thô hơn căng ra hoa kính nho nhỏ, Cung Kỳ Diệp không ngừng đâm chọt ở chỗ sâu trong tử ©υиɠ, lòng bàn tay thô sáp nhẹ nhàng vuốt ve dấu tay đỏ sẫm do tên đàn ông công bố là bạn trai của cô khi nãy gây ra, hai tròng mắt ngắm đen hiện lên một đa͙σ hung ác, môi mỏng nhẹ nhàng liếʍ mυ"ŧ bộ ngực tuyết trắng mềm mịn tạo thành những đóa hồng mai động lòng người, bàn tay nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa cơ thể cô ý đồ khiến Mạc Nghiên thả lỏng ŧıểυ huyệt vì khẩn trương mà kẹp chặt. "Ân...Ân...A..a... Không cần...a...a.a." Mắt đen nhìn chằm chằm biểu cảm của nữ nhân trong lòng ngực, ©ôи th!t chậm rãi đưa đẩy cảm nhận được nụ hoa chỗ sâu trong một huyệt hơi hơi nở rộ, mông hẹp không ngừng mãnh liệt va chạm đem ©ôи th!t đưa đẩy trên diện rộng, một lần lại một lần va chạm tại cửa tử ©υиɠ của cô, đồng thời nhân cơ hội đem nó đâm thẳng vào cửa tử ©υиɠ, ©ôи th!t trong nháy mắt bị ŧıểυ huyệt gắt gao kẹp chặt. Cung Kỳ Diệp nhíu mày nhắm chặt hai mắt, cố gắng nhịn xuống du͙© vọиɠ muốn phun trào mãnh liệt. Anh không hề lưu tình chút nào mà đâm thẳng ©ôи th!t đến chỗ sâu nhất trong hoa huyệt của cô, bàn tay to gắt gao chế trụ thân thể mềm mại muốn thoát đi, ngón cái hung hăng dày vò hoa đế, cảm nhận hoa huyệt sau cao trào không ngừng bắn mật dịch lên ©ôи th!t và kẹp mυ"ŧ nó. "Nói cho bọn tôi biết tên của cô... Ân..." Cung Kỳ Diệp không đợi thân thể cô kịp phản ứng sau cơn cao trào, ©ôи th!t rút ra từ mật huyệt rồi lại lập tức lại mạnh mẽ cắm vào tử ©υиɠ, đôi tay nắm chặt lấy eo thon, động tác theo hoạt động dưới thân nâng lên rồi lại hạ xuống thật mạnh thân thể mềm mại của cô, hưởng thụ cảm giác ŧıểυ huyệt của cô liếʍ mυ"ŧ tầng tầng lớp lớp. "A...a.... Chậm một chút... Tôi sắp không được.. Cầu... Anh chậm một chút... Sẽ hỏng mất... Hừ..." Mạc Nghiên không tránh thoát được sự kiềm chế của anh nên chỉ có thể để mặc anh không ngừng đưa đẩy ra vào. Mười ngón tay gắt gao cắm vào cánh tay anh nhưng vẫn không có cách nào khiến hạ thân người đàn ông dừng lại động tác của mình. "Nói." Cung Kỳ Diệp khi thì cắm vào hoa kính của cô, khi thì rút ra nam căn dính đầy mật dịch rồi ma sát ở trên hoa môi, bàn tay to không ngừng dao động trên thân thể cô, khơi mào tìиɧ ɖu͙© của cô. "Mạc... Ngô... Ha a... Tên của tôi là... A... Mạc... Nghiên.... Cho tôi... Cầu xin anh..." Một dòng cảm giác ngứa ngáy khó chịu từ tử ©υиɠ truyền ra hoa kính rồi lan tràn đến toàn thân, thân thể mềm mại không thắng nối sự khống chế của thuốc cùng với phản ứng ham muốn của thân thể nên cô chỉ có thể nói ra tên của mình để mong anh có thể giảm bớt sự khó chịu, nóng bức và ngứa ngáy ở hoa huyệt của cô. "Ngoan... Cung Kỳ Diệp... Nhớ kỹ tên của tôi." Khi cô nói ra tên từ cái miệng nhỏ, anh đâm về phía trước một cái thật mạnh, ©ôи th!t thô to đều hoàn toàn đi vào chỗ sâu trong hoa huyệt.
Ngôn tình Sắc, Sủng
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường