Mạc Nghiên Xuyên Sách

Chương 123 - Anh nhẹ chút! (Cao H)

Trước Sau

break
"Ân... Thật lớn... Thật thoải mái..." Mạc Nghiên chỉ cảm thấy cảm giác khi bị ©ôи th!t to lớn nhét đầy ŧıểυ huyệt thật trướng.

Nhìn cô khép hờ mị nhãn (đôi mắt quyến rũ), diễm môi (đôi môi yêu diễm) khẽ nhếch biểu lộ bộ dáng say mê, Cung Kỳ Diệp cười khẽ: "Muốn nhiều thêm một chút không?"

"Không... Ha... A..." Anh đỡ vòng eo của Mạc Nghiên lên rồi chậm rãi đưa đẩy ©ôи th!t. Mỗi lần cô ngồi xuống, anh liền nhân cơ hội đâm thật mạnh lên trên. "Giọng của Nghiên Nhi thật trong, kêu thêm nhiều một chút cho anh nghe." ©ôи th!t đâm chọc khiến từng đợt mật dịch chảy ra làm ướt hết toàn bộ ŧıểυ huyệt và dính đầy trên ©ôи th!t của anh, tản mát ra nồng đậm mùi hương tìиɧ ɖu͙©.

Thân mình của cô đong đưa theo tiết tấu ra vào của anh, tuyết nhũ trước ngực rung rung ra nhũ sóng (giống gợn sóng) đẹp mắt; mái tóc ở sau người cuồng loạn vũ động phụ họa cho khuôn mặt kiều diễm của cô càng thêm mê người. Tiếng rêи ɾỉ điềm mỹ da^ʍ đãиɠ không ngừng khiêu khích thú tính mãnh liệt trong cơ thể Cung Kỳ Diệp và thiêu đốt ngọn lửa tinh dục càng thêm hừng hực.

"Ha a... Quá nhanh... Diệp... Anh chậm một chút...." ©ôи th!t lần lượt xâm nhập vào chỗ sâu nhất trong ŧıểυ huyệt giống sắp xuyên thủng thân mình của cô. kɧoáı ©ảʍ khuây khỏa mãnh liệt khiến hai chân của Mạc Nghiên càng thêm vô lực, cô chỉ có thể dựa vào lực cánh tay chống ở trên vai của anh. Cô nâng thân mình lên rồi từ từ ngồi xuống nhưng sao anh có thể dễ dàng mà buông tha cho cô như vậy a?

"Nghiên Nhi, làm như vậy là không được... Eo động nhanh lên, anh thấy cái miệng nhỏ của em còn chưa ăn no đâu! Nghiên Nhi có biết là... Anh còn chưa uy no tới tận cái miệng nhỏ ở chỗ sâu trong kia không?" Trên khuôn mặt tuấn mỹ lấm tấm vài giọt mồ hôi vì nhẫn nhịn quá lâu, Cung Kỳ Diệp ngậm lấy vành tai bạch ngọc của cô rồi sau đó cuồng nhiệt đòi lấy. Mỗi một lần cắm vào đều đâm thẳng tới chỗ sâu trong. Mỗi một lần va chạm đều giống như muốn đánh bay thân thể của cô.

"Không ha... A... A Diệp, anh nhẹ chút... Em mau điên rồi...."

"Nghiên Nhi, nói cho anh biết, em thoải mái không? Có thích ©ôи th!t của anh không, hả?" Giọt mồ hôi to trượt xuống từ trên trán anh, trên khuôn mặt nghiêm túc bị bao phủ bởi một lớp tìиɧ ɖu͙© mê ly nồng đậm.



"Thích.... Ân ha... Thật đầy...." Mạc Nghiên lắc lắc đầu, mái tóc dài đẹp như thác nước đong đưa theo, khuôn mặt nhỏ tuyết trắng lúc này lại đỏ hồng mê người, đuôi mắt mang theo vô tận quyến rũ, cái miệng nhỏ không ngừng phun ra nhè nhẹ ngâm ngữ, giọng điệu kiều nhu mềm mại kia của cô gần như hòa tan cả thân thể anh.

"Ngô, Nghiên Nhi, thanh âm của em thật mất hồn, rên nhiều thêm một chút, anh ta rất thích nghe." Cung Kỳ Diệp run rẩy vài cái rồi đặt đôi tay vô lực rũ xuống của cô lên trên vai mình lần nữa rồi sau đó túm giữ eo cô và không ngừng đâm sâu vào bên trong, thỉnh thoảng còn dùng quy đầu ma xát với cái miệng nhỏ (cửa tử ©υиɠ) non mềm hé mở bên trong.

"Đừng, em sẽ hư mất... Ân, lùi ra ngoài chút, ha a..." Với kỹ xảo quen thuộc của anh, thân mình cô giống như sắp hóa thành một vũng nước, móng tay đâm sâu vào thịt mềm trên vai anh, đầu gối kẹp chặt kiện eo của anh, Mạc Nghiên chậm rãi ngồi dậy ý đồ muốn đẩy ©ôи th!t che kín gân xanh kia ra ngoài. Nhưng cô không ngờ rằng, khi chỉ còn lại quy đầu ở giữa hai cánh hoa thì Cung Kỳ Diệp lại gắt gao giữ chặt eo cô và cắm mạnh ©ôи th!t vào trong lần nữa, sau đó dựng thẳng mông đâm hướng lên trên ngay cửa tử ©υиɠ non mềm.

"Nghiên Nhi, em kẹp quá chặt làm anh sắp phải tước vũ khí, xem ra là bọn anh phải làm nhiều thêm một chút thì em mới có thể quen thuộc dần với bọn anh." Lời nói thô tục của Cung Kỳ Diệp làm ŧıểυ huyệt của Mạc Nghiên phun ra thêm nhiều mật dịch, nước bọt điềm mỹ chảy dọc theo khóe miệng của cô xuống dưới, hai mắt mê ly long lanh nước mê mang nhìn anh. "Ân ha... Diệp... A Diệp..."

"Anh rất thích nghe em kêu tên của anh. Em có biết là ngày hôm qua, khi nghe em trằn trọc triền miên ở dưới thân A Thần, trái tim anh liền ghen ghét đến phát cuồng. Nghiên Nhi... Nghiên Nhi của anh... Cho anh làm nhiều thêm một chút... Ăn ©ôи th!t của anh nhiều hơn..." Cung Kỳ Diệp dùng lưỡi dài xâm nhập vào vành tai của cô, giọng nói trầm thấp khàn khàn liên tục trêu chọc cô, trong giọng điệu ẩn chứa nồng đậm ghen tuông và lòng đố kị, ©ôи th!t tựa như trừng phạt đâm thẳng vào miệng tử ©υиɠ và ma xát vách tường mẫn cảm.

"Ha... Ân... Ăn không vô... Đã đầy... A Diệp, đừng vào sâu nữa được không? Hừ a... Ân..." Một giọt nước mắt vừa trào ra khỏi khóe mắt cô thì liền bị cánh môi anh liếʍ mυ"ŧ, bàn tay to vỗ về và xoa bóp tuyết nhũ, nhìn thịt mềm tràn ra từ giữa khe hở ngón tay, mắt đen của Cung Kỳ Diệp càng thêm sâu, một tay kia tóm chặt eo liễu của cô rồi không ngừng đâm về phía trước.

Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả >< Edit hơi nhanh nên hog đc mượt ><
break
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc