Nếu ma pháp trận địa tinh khó có thể vẽ, trong thời gian ngắn không có cách nào tạo lập một đại quân biết ma pháp giỏi cả phòng thủ và tấn công, Dương Lăng quyết định tập trung tinh lực thảo phạt dãy núi Lạp Đạt Khắc. Chuẩn bị thu được đại lượng nhân công, tinh tê để phát triển Duy Sâm Trấn, sau đõ sẽ từ từ nghiên cứu cẩn thận.
Có địa tinh quen thuộc địa hình dẫn đường, không cần phải giả trang thành thương đội ôm cây đợi thỏ, Dương Lăng chỉ huy đại quân nhằm hướng bộ lạc cạnh đó.
Trải qua huấn luyện bước đầu và loại bỏ các tên không đủ thể lực, đại quân địa tinh mặc dù còn kém Dã man nhân và tinh linh nhưng cũng tốt hơn trước nhiều, gặp phải tình huống bất ngờ sẽ không hỗn loạn mà lao hết lên.
"Đại nhân, phía trước chính là bộ lạc Thực nhân ma" Sau khi đi qua một mảnh bụi cây thấp, trưởng lão địa tinh có chút chần chờ:
"Thực nhân ma da thịt rất dày, vô cùng khỏe mạnh, thật sự là nhất định phải tấn công vào sào huyệt của chúng?"Mặc dù biết rõ Dương Lăng thực lực rất cường đại, nhưng nghĩ đến sự đáng sợ của Thực nhân ma, trưởng lão địa tinh không khỏi vô cùng lo lắng. Thực nhân ma bản tính cuống bao, tiếng xấu lan truyền khắp các bộ lạc xung quanh, nếu không phải bất đắc dĩ, hắn tuyệt đối không muốn đánh nhau với chủng tộc cường đại như vậy.
"Hắc hắc, yên tâm đi, trước mặt ma thú đại quân của ta, Thực nhân ma tuyệt đối không chịu nổi một kích" sau khi tới gần Thực nhân ma bộ lạc, thấy đám địa tinh càng ngày càng khẩn trương, Dương Lăng gọi thú một sừng ra, tăng sĩ khí của bọn họ lên.
Lực chiến đấu của địa tinh mặc dù không lớn, nhưng số lượng đông đảo, hơn nữa có vài tên ma pháp sư có thể rất nhanh phát ra ma pháp, biết cách chỉ huy thì đúng là một đội ngũ mạnh, tệ nhất cũng có thể hấp dẫn tinh lực của địch nhân.
Trả giá thấp nhất để lấy được ích lợi lớn nhất mới là vương đạo.
Mặc dù tin tưởng chỉ huy ma thú đại quân lao lên giết địch, nhưng Dương Lăng không hề hy vọng giết địch 1000 mà tổn thất 800. Lợi dụng địa tinh và thân vệ hấp dẫn tinh lực của quân địch, sau đó đột nhiên chỉ huy ma thú đại quân tập kích, chính là biện pháp tốt nhất. Đương nhiên nều có thể chỉ huy ma thú đại quân bày mai phục sau đó dẫn dụ quân địch tiến vào trong vòng vây, vậy càng tuyệt duyệt hơn.
Tốc chiến tốc thằng thì đánh lén là lựa chọn tốt nhất.
Hắn tuyệt đối không muốn cùng với địch nhân cường đại tiến hành giáp chiến, mỗi một con ma thú đều hao phí không ít tâm huyết, tuyệt đối không được có quá nhiều thương vong. Măc dù Tà nhãn và Giác phong thú các loại ma thú cấp thấp có thể tiến vào Đặc Lạp Tư rừng rậm huần hóa bổ sung, nhưng từ cấp một tiến lên cấp ba thậm chí còn cao hơn thì tuyệt đồi không phải chuyện đơn giản.
Ngoài ra, đối mặt với lực lượng vượt trội thì số lượng và âm mưu đều không hề có ý nghĩa.
Dương Lăng hy vọng sau khi Duy Sâm Trấn đi vào quỹ đạo, sẽ toàn lực thuần hóa ma thú cấp cao. Giống như Giác phong thú, Tà nhãn các loại ma thú cấp thấp, mỗi loại chỉ cần có 2000 con, tiếp theo phải có một binh chủng khô mộc chiến sĩ với 2000 tên. Đương nhiên nếu có được 2000 con ma thú cấp cao như thú một sừng thì càng thêm hoàn hảo.
Thực nhân ma là một loại sinh vật tương đối ngu muội, mạnh mẽ vô cùng nhưng mà trí lực có hạn. Bọn họ có thể đánh chết hổ báo, nhưng lại không có biện pháp đối với các con chấy rận sống ký sinh trên người. Thường thường để đối phó với các con chấy rận to như hạt gạo trên lưng liền cọ xát vào nham thạch cứng rắn khiến cho lưng chảy máu đầm đìa.
Bọn họ thích uống máu của ma thú hay loan người, thích nuốt chửng óc của con mồi, vô cùng tàn nhẫn và khát máu. Xét ở một góc độ nào đó, bọn họ là một loại ma thú hình người. Ở bên cạnh bọn họ thì cả các chủng tộc yếu ớt hay là dã thú cũng rất ít.
Khác với chỗ ở bí ẩn của địa tinh, thì chỗ ở của Thực nhân ma do một tòa sơn động khổng lồ tạo thành, địa hình trống trải. Ngoại trừ vài tên canh gác ngoài cửa, thì hầu hết các tên còn lại đều ở trong sơn động để tránh những cơn gió lạnh như băng.
Có lẽ ỷ vào lực chiến đấu cường hãn, không ai dám trêu chọc, có lẽ bởi vì trời đông lạnh giá mà cảnh giác không cao, Dã man nhân bộ lạc căn bản không có bố trí phòng ngự. Không hề phát ra có một hồi tai nạn sắp ập đến.
Phái ra một đội Giác phong thú lặng lẽ giết chết vài tên Thực nhân ma đang đi tuần tra, dựa vào các bụi cây thấp, Dương Lăng chủ huy ma thú đại quân ẩn vào sườn núi nhỏ đối diện bộ lạc Thực nhân ma. Nơi này cách huyệt động đối phương không gần không xa, vừa vặn với tầm bắn của Tà nhãn, chỉ cần đứng vững đợt tấn công của đối phương, tin tưởng không có một tên Thực nhân ma nào có thể chạy khỏi lòng bàn tay.
Nguồn: http://truyenyy.comCăn cứ theo lời địa tinh, bộ lạc Thực nhân ma này có khoảng 500 người. May mắn mà nói có thể bắt được 200 đến 300 tên Thực nhân ma làm công nhân, với thân hình cao 3 mét và thể lực dồi dào của bọn họ thì tuyệt đối là lực chọn tốt nhất đối với đào quáng và đốn củi.
Là binh chủng cận chiến mạnh mẽ nhất hiện có, khô mộc chiến sĩ hóa thành một gốc cây ngăn ở phía trước, phía sau cành lá tươi tốt là đông đảo Tà nhãn. Bên cạnh Tà nhãn là Dã man nhân và tinh linh, nhiệm vụ quan trọng nhất của bọn họ và khô mộc chiến sĩ là cùng nhau bảo vệ đại quân Tà nhãn phòng ngự bạc nhược.
Là binh chủng phục kích tốt nhất, đại quân con nhện chui xuống hai bên sườn núi, phụ trách bao vây Thực nhân ma lao lên, giảm bớt áp lực đối với khô mộc chiến sĩ, Dã man nhân và tinh linh.
Giác phong thú và Tượng đá quỷ tốc độ rất nhanh, công kích sắn bén, nhiệm vụ chủ yếu của chúng không phải là công kích Thực nhân ma đến tập kích mà là đợi đội ngũ tinh anh của đối phương lao hết lên liền đánh lén huyệt động của đối phương, ngăn ngừa đối phương rút vào bên trong tử thủ.
Còn đại quân địa tinh thì đảm đươg việc dụ mồi, phụ trách dẫn ra đám Thực nhân ma. Dương Lăng không hy vọng bọn họ có thể giết được mấy tên Thực nhân ma chỉ hy vọng bọn họ có thể hấp dẫn tinh anh của đối phương lại đây, thì cơ bản đã hoàn thành nhiệm vụ.
Sau khi chuẩn bị ổn thỏa, nhìn đám địa tinh đang khẩn trương, lại nhìn trưởng lão địa tinh cố gắng giữ bình tĩnh, sau một lát trầm tư Dương Lăng chỉ huy một đội Giác phong thú ẩn vào trên người bọn họ. cho bọn họ một chút dũng khí và tự tin, cũng như dự phòng bọn họ bị tổn thất thảm trọng. Dù sao, sau này còn phải dựa vào đám địa tinh này nghiên cứu ma pháp trận, tổn thất một hai người thì không sao, nhưng nếu tổn thất nặng nề thì không được phép xảy ra.
"Trưởng lão, đi đi, ta phái ra một đội Giác phong thú âm thầm bảo vệ các ngươi, các ngươi chỉ cần dẫn được tinh anh của đối phương ra đây là được rồi, vạn vạn lần không được ham chiến""Cảm ơn đại nhân, địa tinh bộ lạc chúng ta tuyệt đối sẽ không để cho đại nhân thất vọng"Mặc dù vô cùng khẩn trương, nhưng nhìn đám Giác phong thú lặng lẽ ẩn trong người tộc nhân, đã biết được sự lợi hại của chúng, nên địa tinh an tâm hơn. Huống chi nhiệm vụ lần này chỉ là hấp dẫn Thực nhân ma vào vòng mai phục, cũng không cần liều mạng với bọn chúng.
Hành lễ với Dương Lăng một cái, trưởng lão địa tinh cắn răng dẫn tộc nhân lao xuống dưới, vừa hô to vừa hướng về phía huyệt động Thực nhân ma cách đó không xa lao tới. Rất nhanh đã khiến cho Thực nhân ma đi tuần quanh cửa động chủ ý.
"Một đám địa tinh? Ta không nhìn lầm đó chứ?""Bọn này dám chắc là đói đến điên lên, dám nghĩ tập kích bộ lạc Thực nhân ma chúng ta, quả là muốn chết""Hắc hắc, vừa rồi còn không được ăn no, mấy tên không biết sống chết này đến vừa kịp lúc, không biết bao lâu rồi không được ăn óc tươi?"Nhìn đám địa tinh đang lao xuống, đám Thực nhân ma đi tuần tra vô cùng ngoài ý muốn. Ở dãy núi Lạp Đạt Khắc địa tinh chính là danh từ chỉ phế vậy, bình thường một đám địa tinh gặp phải một con phong lang cũng phải tách ra xa. Bọn họ không thể nào tưởng tượng được, mấy tên bình thường nhát gan như chuột dám ngang nhiên đến tập kích bộ lạc của mình.
Mùa đông giá rét, xem ra, đám địa tinh thật sự đói đến mức không còn lựa chọn nào khác.
Nhìn thân thể còn không to bằng bắp đùi của mình, Thực nhân ma lắc đầu khinh thường, không hề phát giác ra Giác phong thú đang ẩn trên người địa tinh. Trong suy nghĩ của bọn họ, đám người địa tinh quả thực muốn đi tìm chết, đoán rằng đối phương đã không còn lương thực dự trữ, thật sự không thể sống nổi nữa rồi.
Mặc dù hai chân rất ngắn, nhưng dựa vào sườn núi dốc, nên đám địa tinh rất nhanh chạy đến trước mặt đám Thực nhân ma đi tuần tra.
Ngay khi Thực nhân ma chuẩn bị ăn địa tinh thì có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Không có gì phòng bị, Thực nhân ma vừa giơ lên cây gậy thô to lên liền chấn động cả người, lập tức bị đám địa tinh cùng xông lên điên cuồng công kích.
"Nhanh, đạp nát gáy bọn chúng".
Nhìn thấy đối phương khinh thường nên bị trúng châm độc của Giác phong thú cả người chết lặng mất hết lực chiến đâu, trưởng lão địa tinh vô cùng mừng rỡ, chỉ huy mọi người điên cuồng công kích, sử dụng côn gỗ, hòn đá, hỏa cầu, dùng hết sức của mình.
Thực nhân ma da thịt rất dày nhưng sau gáy chính là vị trí bạc nhược nhất của họ, chỉ cần giết chết mấy tên tuần tra này, hấp dãn được tinh anh của đối phương thì tương đương với hoàn thành nhiệm vụ.
Quả nhiên, sau khi giết chết vài tên Thực nhân ma tuần tra, từ trong huyệt động nhanh chóng chui ra một đám đằng đằng sát khí. Người còn chưa tới thì đã rít gào điên cuồng, khiến cho đám địa tinh run rẩy cả người.
Trưởng lão địa tinh thấy đã hấp dẫn được chú ý của đối phương, nhanh chóng chỉ huy mọi người rút lui, được sự hỗ trợ của Giác phong thú, hướng về phía dãy núi mà chạy. Thực nhân ma thật sự quá kinh khủng, chỉ cần chần chờ một lát thì toàn quân sẽ bị tiêu diệt.
Mỗi con Giác phong thú một ngày có thể bắn ra ba mũi châm độc, dưới sự chặn hậu của bọn chúng, đám địa tinh nhanh chóng rút lui. Trong cơn tức giận, Thực nhân ma trí lực thấp kém trong khoảng thời gian ngắn không thể phát hiện được
Bị một đám địa tinh ti tiện giết đến tận cửa nhà, cái này đúng là một đại nhục.
Nhìn đám địa tinh không cao được đến thắt lưng mình, Thực nhân ma tức giận kêu to. Nhưng vừa chạy đến ngay phía sau đám địa tinh, thường thường vừa mới giơ gậy gỗ trong tay lên liền cảm thấy cả người tê rần, chạy càng ngày càng chậm.
Thực nhân ma kinh hãi thất sắc, còn tưởng rằng địa tinh có tà pháp, nhưng Dương Lăng ở trên sườn núi càng thêm khiếp sợ.
Người bình thường mà trúng phải châm độc của Giác phong thú thì không có khả năng nhúc nhích, ngay cả cường hãn như Dã man nhân cũng không ngoại lệ, không có nghĩ đến Thực nhân ma không những không có ngã xuống mà còn có thể nhanh chóng đuổi theo, không hổ là ma thú hình người da thịt dày.
Công nhân, tuyệt đối là công nhân tốt.
Sau cơn ngoài ý muốn, nhìn đại quân Thực nhân ma đến càng lúc càng gần, Dương Lăng trong lòng vừa động, chuẩn bị bắt sống tất cả Thực nhân ma. Duy Sâm Trấn cần phải có những kẻ như Thực nhân ma thể lực phi thường để đốn củi, đào quáng, sửa sang lại đường đi.
Ma Thú Lĩnh Chủ.