Hồng Tam thấy vậy sắc mặt đại biến, lại muốn hỗ trợ xuất thủ nhưng không kịp.
Nhưng vào lúc này bỗng nhiên trên người nữ tử cung trang màu trắng có hào quang màu lam hiện ra, chỉ thấy quay tít trên hư không một vòng, vậy mà hóa thành hư ảnh lão giả, đầu của nó mang vương miệng đỏ thẫm, trên người mặc trường bào xanh biếc, hai mắt nhíu lại và tay áo run lên, lúc này một cổ khí tức mênh mông cuồn cuộn hiện ra.
Phốc một tiếng.
Hai cổ khí tức va chạm cùng một chỗ với nhau, hư không chung quanh vang lên âm thanh ông ông, đồng thời sóng địa chấn cuồn cuộn hiện ra ngoài, đem thuyền ngọc chấn lui ra phía sau.
Tuy sắc mặt ba người nữ tử cung trang màu trắng đại biến, nhưng cuối cùng vẫn không tổn thương gì.
- Trên người có mang linh phù ngăn cản công kích của cường giả Hóa Tinh Kỳ, xem ra ngươi tại Hồng Lân Tộc cũng không phải là tiểu bối bình thường rồi.
Diệp Thiên Mi vừa thấy một kích tiện tay không thành công thì thật sự không có ý lại ra tay lần nữa, ánh mắt nhìn qua thiếu nữ cung trang màu trắng này hiện ra thần sắc ngưng trọng.
- Hừ, may mắn một kích vừa rồi không có làm bị thương Thánh Cơ chất nữ, nếu không Thiên Nguyệt tông các ngươi và Xích Lân Tộc chúng ta không chết không ngớt.
Hồng Tam vừa thấy Thánh Cơ Tiên Tử vô sự thì thở dài một hơi, sau đó thân hình quỷ dị xuất hiện ở đầu thuyền, rõ ràng cho thấy đang đề phòng Diệp Thiên Mi lại ra tay với Thánh Cơ Tiên Tử.
Thiếu nữ cung trang màu trắng bước lên phía trước chắp tay chào lão già.
- Thánh Cơ? Nàng hắn chính là thánh nữ của Hồng Lân Tộc các ngươi sao?
Diệp Thiên Mi nghe xong lời này hiện ra vài phần ngoài ý muốn.
- Vãn bối xác thực chính là Thánh Cơ, không nghĩ tới tiền bối lại nghe tên của vãn bối, thật làm cho Thánh Cơ có vài phần thụ sủng nhược kinh.
Thánh Cơ Tiên Tử vốn bị Diệp Thiên Mi đột nhiên ra tay đã giật mình. Nhưng mà khi Hồng Tam xuất hiện trước thuyền ngọc thì trong lòng cũng có dũng khí nói ra.
- Hừ, nhớ kỹ! Ngươi tại Hải Nhạc Quốc lừa gạt những tán tu kia ta bỏ qua, nhưng nếu tại Đại Huyền Quốc cũng thi triển thủ đoạn như vậy thì cho dù ngươi là thánh nữ của Hồng Lân Tộc thì ta cũng một kiếm chém chết ngươi ngay.
Diệp Thiên Mi nghe vậy thì hừ lạnh nói ra.
- Diệp đạo hữu nói lời này là đang uy hiếp lão phu sao.
Hồng Tam mặc dù rất kiêng kỵ với Diệp Thiên Mi nhưng sau khi nghe xong lời này thì nội tâm rất giận dữ.
- Uy hiếp chưa nói tới, nhưng mà chỉ hy vọng Hồng Lân Tộc các ngươi không nên đem Đại Huyền và Hải Nhạc Quốc là nơi giống nhau. Mặt khác, Thánh Cơ chất nữ này của ngươi vừa nói muốn tiếp đồng tộc ở Huyền Kinh rời đi sao? Hẳn là cho rằng năm tông chúng ta là mù lòa à, loại lời lừa gạt con nít cũng dám nói ở trước mặt của ta. Nếu ta đã tự mình tới thì các ngươi thật sự cho rằng nói mấy câu thì có thể mang người rời đi chắc?
Diệp Thiên Mi nhíu mày không chút do dự nói ra.
Nghe được Diệp Thiên Mi nói không khách khí như vậy, Thánh Cơ Tiên Tử cùng Hồng Tam sắc mặt hơi đổi, nhưng sau khi nhìn nhau thì tên nam tử cao gầy nói ra:
- Nếu như Diệp đạo thật sự có ý xé rách da mặt, vậy thì lão phu trực tiếp hỏi một câu, phải làm như thế nào mới có thể mang theo trăm tộc nhân nơi này rời đi. Diệp đạo hữu cũng đừng tưởng rằng đây là địa vực nhân tộc các ngươi thì có thể đưa ra giá trên trời. Lão phu nếu liều mạng không từ thủ đoạn thì sẽ náo Đại Huyền Quốc long trời lỡ đất.
Hồng Tam âm trầm nói ra.
- Không nghĩ cường giả Hóa Tinh Kỳ hải tộc đại danh đỉnh đỉnh lại có sắc mặt như vậy. Tốt, như ngươi đã nói. Nếu không có cường giả Hóa Tinh Kỳ nào khác xuất hiện thì ta và ngươi xác thực kiêng kị lẫn nhau, ai cũng không muốn gây ra đại chiến lớn. Từ dó dẫn tới hai tộc đại chiến chính thức. Như vậy đi, cũng không phải ta không cho Hồng đạo hữu mặt mũi. Những tộc nhân trong hoàng cung của các ngươi có thể thông qua tỷ thí mà quyết định phải chăng mang theo ba người rời đi. Những người khác thì phải tự sát tại chỗ cho ta. Dù sao chuyện lần này là hải tộc các ngươi giở trò với Đại Huyền Quốc chúng ta. Năm tông của chúng ta phải giết một răn trăm mới được.
Diệp Thiên Mi trầm mặc một lát thì nhàn nhạt nói ra.
- Cái gì. Ý của đạo hữu chính là bức tộc nhân của lão phu tự sát!
Hồng Tam nghe vậy thì sắc mặt giận dữ.
- Nếu không đáp ứng thì Diệp Thiên Mi cũng chỉ có thể quyết đấu sinh tử với đạo hữu ở đây mà thôi. Đạo hữu phòng thủ không chiến, hoặc ra tay với vãn bối nơi này. Vậy thì Diệp Thiên Mi thề đạo hữu giết mỗi gã hậu bối của năm tông chúng ta, ta chắc chắn sẽ đi tới vùng biển chém giết mười tên hải tộc cùng giai.
Diệp Thiên Mi con mắt bắn ra hàn quang lạnh lẽo, biểu lộ này không chút vui đùa nào.
Cho dù là người nào cũng nghe ra được quyết tâm trong lời của nàng vừa nói.
Hồng Tam nghe xong lời này sắc mặt đại biến.
Nếu thật có một Hóa Tinh Kỳ kiếm tu đi tới vùng biển trắng trợn đại khai sát giới với hải tộc bình thường, chết và tổn thương thảm trọng không phải hắn có thể gánh nổi.
- Diệp tiền bối tức giận làm gì, Tam thúc của ta không nó nói nhất định không đồng ý. Nhưng mà ngươi nói quyết đấu mang theo người đi là như thế nào?
Thánh Cơ Tiên Tử nhướng mày sau đó khẽ cười nói một câu.
- Rất đơn giản, đám hải tộc trong hoàng cung kia các ngươi chọn ra ngoài ba người, lại cho bọn chúng quyết đấu với đệ tử tông môn của chúng ta. Người thắng thì đi, người bại vĩnh viễn lưu lại.
Diệp Thiên Mi mặt không biểu tình trả lời.
- Ba gã không đủ, phải mười tên.
Thánh Cơ Tiên Tử như có điều suy nghĩ một chút, không do dự nói ra.
- Mười tên không được, ta nhiều lắm chỉ nhường cho các ngươi một bước, năm tên. Nhiều hơn nữa là không được.
Diệp Thiên Mi nhướng mày sau đó lạnh lùng nói ra.
- Năm người thì năm người, nhưng mà không cần tỷ thí từng tràng làm gì. Cho bọn họ hỗn chiến với nhau đi.
Thánh Cơ Tiên Tử sau khi suy tính một phen thì đáp ứng.
- Hỗn chiến! Xem ra ngươi muốn năm người cùng rời đi hoặc là cùng chết rồi, tốt lắm, ta đáp ứng.
- Thánh Cơ chất nữ, tại sao ngươi lại đáp ứng việc này? Vạn nhất bọn chúng... Tốt rồi, nếu như hỗn chiến thì quyết định vậy đi.
Vốn sắc mặt Hồng Tam trầm xuống, muốn nói cái gì đó nhưng lúc này nghe Thánh Cơ đột nhiên truyền âm cho hắn thì thần sắc chấn động không nói nữa.
- Đã như vầy, các ngươi phái một người tiến vào trong hoàng cung đi, lại cho đám tiểu bối kia rút cấm chế lại, sau đó trong thời gian một ném hương phải đi ra ngoài này hỗn chiến.
Tuy Diệp Thiên Mi cảm thấy Hồng Tam chuyển biến hóa có chút quái dị, nhưng mà lúc này tự nhiên không có khả năng lật lộng làm gì, huống hồ nàng cũng vô cùng có lòng tin vào trận đấu lần này.
Vì vậy thời gian tiếp theo Thánh Cơ Tiên Tử tự mình bay vào trong hoàng cung, cũng lấy ra một đồ vật có hình dáng lệnh bài, sau đó đi tới màn sáng, trực tiếp xuyên qua đi vào trong.
Phía sau màn sáng lúc này có rất nhiều thị vệ hải tộc đang chờ, trực tiếp dẫn nàng đi vào sâu trong hoàng cung.
Cùng một thời gian, Diệp Thiên Mi cũng quay về xe bay.
Chu Thiên Hợp và ba gã Linh Sư của Thiên Nguyệt Tông vội vàng bay vào trong xe bay, đều xem trọng thái thượng trưởng lão vừa tiến vào Hóa Tinh Kỳ không lâu này.
Bên đại hán họ Lôi thở dài một hơi, cũng phân phó cho côt thuyền bay qua bên kia.
- Đệ tử bái kiến Diệp sư thúc. Lúc này đây nếu không phải Diệp sư thúc xuất thủ cứu giúp, chỉ sợ chúng ta đây đã bị tên cường giả Hóa Tinh Kỳ hải tộc làm hại rồi.
Đại hán họ Lôi nhìn qua Diệp Thiên Mi cúi người hành lễ nói ra.
Hắn có chút quan hệ với Diệp Thiên Mi này, có thể nói nàng là truyền thuyết gần ngàn năm qua của Đại Huyền Quốc. Nàng dùng thời gian không tới trăm năm tấn giai Hóa Tinh Kỳ, thậm chí tu luyện chính là kiếm tu chi đạo khó tiến giai hơn các công pháp khác.
Cho nên dù đai hán họ Lôi là thế hệ kiệt ngao bất tuần, nhưng mà ở trước mặt nữ tử nhìn như hai mươi tuổi này cũng phải kính cẩn.
Lúc này Liễu Minh cũng đi theo đại hán họ Lôi này thi lễ một cái, nhưng trong nội tâm lại hoảng sợ một phen, đã sớm nhận ra nàng chính là người chém giết yêu thử lông xanh lúc trước, cũng cho mình một hồi đại cơ duyên lớn lao, nhưng trên mặt không lộ ra chút dị sắc nào.
- Lôi sư điệt, không cần đa lễ. Ta lần này tới cũng tiến hành câu thông với Lãnh Nguyệt sư tỷ và Ngạn đạo hữu rồi! Nhưng mà ta cũng không nghĩ tới hải tộc lại phái tới một gãi cường giả Hóa Tinh Kỳ.
Diệp Thiên Mi nhìn quét qua bọn người đại hán họ Lôi, ánh mắt dừng lại trên người Liễu Minh một chút rồi nói ra.
- Nguyên lai đây là Ngạn sư thúc cùng Lãnh Nguyệt tiền bối sách lược vẹn toàn. Nhung mà hải tộc xuất động một tên cường giả Hóa Tinh Kỳ thì trong đám hải tộc bị nhốt kia có một kẻ thân phận trọng yếu. Nhưng mà chúng đưa ra đề nghị năm người hỗn chiến không biết là chuyện gì.
Lâm Thải Vũ hết sức cẩn thận nói ra.
- Nếu như bọn chúng đưa ra đệ nghị hỗn chiến, khẳng định là có mưu đồ của mình. Nhưng mà sở dĩ ta đưa ra trận chiến này tự nhiên cũng có nắm chắc. ‘Tú Nương’ hiện thân đi.
Diệp Thiên Mi lúc này cười cười, sau đó vỗ vào hư không bên cạnh một cái, lúc này một đạo bạch quang bắn ra ngoài, lại từ đó hiện ra một nữ tử lưng mang trường kiếm hiện ra trước mặt mọi người
Nàng là Trương Tú Nương thân có thông linh kiếm thể!
Thì ra nàng lúc trước đã được Diệp Thiên Mi thi pháp ẩn nấp thân hình, cho tới bây giờ mới giải trừ pháp thuật hiện thân lần nữa.
- Tú Nương bái kiến chư vị sư thúc sư bá!
Nàng vừa hiện thân ra, nhìn qua chúng Linh Sư cúi đầu.
- Dĩ nhiên là Trương sư điệt. Tỷ thí lần này không thắng là không được rồi. Nhưng mà Trương sư điệt không phải chuẩn bị bế quan hay sao, sau đó không lâu sẽ trùng kích Linh Sư a, không ngờ lại cùng Diệp sư thúc đến đây.
Nữ tử hơn ba mươi của Thiên Nguyệt tông lúc này không thu hồi vui vẻ được, nhìn qua lại có chút vài phần nghi hoặc.
- Ta lần này mang theo Tú Nương đi ra ngoài, là nghe nói trước đó không lâu Huyền Kinh xuất hiện một phần Thiên Tinh chân sát, nhìn xem có thật là như vậy hay không, phải chăng nó có thích hợp với thể chất Tú Nương không. Nếu như có khả năng thì Tú Nương cũng có thể ngưng sát thành cương.
Diệp Thiên Mi bất động thanh sắc nói ra.
- Thì ra là thế. Có quan hệ tới Thiên Tinh chân sát thì quay đầu lại nhìn Hồ sư điệt xử lý là được. Nàng là đệ tử giám sát Huyền Kinh nơi này, tìm được chân sát khí cũng là chuyện dễ dàng.
Chu Thiên Hợp nghe vậy, cung kính trả lời.
- Thì ra ngươi là người phát hiện hải tộc ở Huyền Kinh? Ah, ngươi cùng Tú Nương lại còn là biểu tỷ muội. Rất tốt, ngươi nếu đem hạ lạc Thiên Tinh chân sát tìm hiểu cho ta thì ta có thể cho ngươi theo ta làm đệ tử nâng kiếm trong hai năm. Mặt khác lần này năm người hỗn chiến tính ngươi một người.
Diệp Thiên Mi truyền âm cho Trương Tú hai câu, ánh mắt quét qua Hồ Xuân Nương bên cạnh, lần đầu hiện ra thần sắc hòa ái.