Quyển sách màu vàng đón gió sáng lên, sau đó lại hóa thành một màn sáng mờ mịt hiện ra trong không trung.
Bên trong màn sáng có rất nhiều cổ văn màu bạc nhỏ như hạt gạo thoắt ẩn thoắt hiện, phát sáng lấp lánh.
Linh Sư họ Lôi lúc này một tay bấm niệm pháp quyết, quầng sáng bao quanh người bỗng nhiên tan đi, hiện rõ ra chân dung của người này.
Rõ ràng là một đại hán mặt đầy râu quai nón, mặc một bộ áo bào màu tím, cao lớn vạm vỡ, thế đứng làm cho người ra một cảm giác uy phong lẫm lẫm.
Linh Sư họ Lôi nhìn chằm chằm vào câu chữ trên màn sáng màu vàng, pháp quyết trong tay biến đổi, ha miêng bắt đầu lẩm bẩm lời chú ngữ nào đó.
Liễu Minh kinh ngạc phát hiện, mình vậy mà lại không thể nghe được cái gì, quay sang nhìn nét mặt những con cháu thế gia bên cạnh.
Hắn phát hiện phần lớn bọn họ cũng mang vẻ mặt ngạc nhiên.
Hiển nhiên cũng không phải chỉ có mình mình không nghe thấy.
Nhưng khi hắn chuyển ánh mắt về phía trong pháp trận, lại phát hiện những đệ tử Linh Mạch Man Quỷ Tông này, ngay lập tức khi đại hán râu quai nón mở miệng, trên mặt đã nhao nhao hiện lên thần sắc thống khổ, có một vài gương mặt thậm chí còn bắt đầu vặn vẹo, đồng thời quả cầu ánh sáng bao bọc bọn họ cũng chớp tắt không ngớt.
Thủ đoạn của Linh Sư quả nhiên vô cùng huyền diệu, ‘chân ngôn’ vậy mà chỉ có tác dụng trong một phạm vi nhất định, còn những địa phương bên ngoài pháp trận lại không hề bị ảnh hưởng.
Liễu Minh không khỏi cực kỳ mong đợi với các ‘pháp thuật’ của Linh Sư.
Luyện Khí Sĩ mặc dù cũng có thể nhờ Phù Khí mà thi triển ra một vài thủ đoạn nhỏ, nhưng nếu so với Linh Sư thì rõ ràng không phải cùng một cấp bậc.
Phanh , Phanh hai tiếng trầm muộn truyền tới.
Hai thiếu niên đang ngồi xếp bằng trong pháp trận, sau khi gương mặt run rẩy một hồi, đầu đột nhiên nổ tung ra, quả cầu ánh sáng vốn đang bao bọc thân thể cũng lóe lên mà tan biến, thi thể không đầu lung lay mấy cái liền trực tiếp ngã xuống đất.
Chứng kiến tràng cảnh máu tanh như thế, một vài tên con cháu thế gia nhát gan vội vàng gập người nôn ọe, sắc mặt những người khác cũng trắng bệch ra. Đệ tử Linh Mạch Man Quỷ Tông chưa tiến vào thấy cảnh này, cũng không kìm được mà lộ ra một chút lo lắng.
Tuy nhiên những Linh Sư trên không trung và đám Linh Đồ bên ngoài pháp trận lại dường như không thấy cảnh này.
Đúng lúc ánh mắt Liễu Minh khẽ quét về phía hai cỗ thi thể không đầu, gã đệ tử Man Quỷ Tông thứ ba đứng bật dậy, sau khi hai tay múa may quay cuồng vài cái, đầu cũng đột nhiên nổ tung ra.
Hừ, thật là vô dụng. Bây giờ chỉ mới bắt đầu mà đã có đệ tử không thể thừa nhận được lực lượng cắn trả. Lần tiếp theo tuyển chọn đệ tử Linh Mạch, xem ra phải khắt khe thêm một chút mới được. Môn chủ Man Quỷ Tông trên đài cao thấy một màn như vậy dường như không quá cao hứng, hừ một tiếng nói.
Chưởng môn sư huynh, trước khi chưa trải qua nghi thức Khai Linh, chúng ta cũng chỉ có thể phán đoán đại khái tư chất đệ tử mà thôi, có phạm phải một chút sai lầm trong đó cũng là chuyện khó tránh khỏi. Tên đệ tử mất mạng vừa rồi vốn cũng là một gã đệ tử mà ta có chút coi trọng, biểu hiện của gã trong lúc tu luyện trước đây cũng rất khá. Lâm sư muội bên cạnh cười khổ nói.
“Có nói như thế nào đi nữa, bổn tông đều hao phí một lượng tài nguyên không nhỏ trên người mỗi một gã đệ tử Linh Mạch, lúc tuyển chọn đệ tử mà khắt khe hơn một chút cũng không thừa. Môn chủ Man Quỷ Tông không chút động lòng nói. Vâng, đám đệ tử Linh Mạch tiếp theo, sư muội và mấy vị sư huynh nhất định sẽ thương lượng nhiều hơn một chút, cố gắng chọn ra đệ tử xuất sắc hơn. Lâm sư muội chỉ có thể trả lời như vậy. Môn chủ Man Quỷ Tông nghe vậy, lúc này thần sắc mới hơi hòa hoãn lại, nhẹ gật đầu rồi tiếp tục quan sát đám đệ tử đang tiến hành nghi thức.
Ở bên trong pháp trận, sau khi cỗ thi thể thứ ba ngã xuống, trong một thời gian ngắn cũng không lại xảy ra chuyện đệ tử mất mạng, nhưng theo thời gian trôi qua, một số người bên trong quả cầu ánh sáng màu trắng bắt đầu ngưng tụ ra từng sợi thô trông như những tia sáng màu trắng nhè nhẹ, hơn nữa chúng còn cố gắng hết sức chui vào trong da thịt của đám đệ tử.
Mặt mũi những đệ tử này run rẩy một trận, thân hình không ít người không ngừng run lên, hai mắt đỏ lòm như đầy máu, hơn nữa còn mơ hồ hiện ra vẻ điên cuồng.
Sau vài tiếng nổ vang lên, lại có bốn năm thi thể ngã xuống trong vũng máu.
Liễu Minh thấy xảnh này, khóe mắt không kìm được mà giật giật vài cái.
Lúc này, màn mưa trong pháp trận bắt đầu nhạt dần, quả cầu ánh sáng trên người một số kẻ nhỏ hơn không ít, thậm chí có một vài người còn lộ ra các một phần tay chân.
Một gã Linh Sư thấy thế, không nói hai lời phất tay lên.
Đám Linh Đồ bên ngoài pháp trận lúc này vội vàng thúc giục bình xanh trong tay, lại là từng luồng linh dịch hóa thành đường sáng bắn ra.
Vô số điểm sáng màu trắng trong pháp trận xuất hiện lần nữa, cũng tự động bay thật nhanh về phía những đệ tử bên dưới, quả cầu ánh sáng bao bọc bọn họ trong nháy mắt đã lớn phổng lên như lúc ban đầu.
Màn mưa mịt mờ như sương mù cũng bắt đầu từ trên trời rơi xuống!
******
Vẻ thống khổ trên mặt một thiếu niên ngồi xếp bằng trong pháp trận đột nhiên biến mất, thay vào đó là một loại thần sắc vô cùng thư thái.
Bỗng nhiên hắn há miệng ra, ngẩng đầu hét lên một tiếng cao vút, đồng thời trong cơ thể phát ra từng hồi tiếng vang như pháo nổ, sau đó bên ngoài thân thể hiện lên từng đạo ánh sáng trắng noãn óng ánh, một cái, hai cái, ba cái ..., thẳng đến cái thứ sáu mới đột ngột dừng lại.
Thiếu niên Man Quỷ Tông này đầu tiên có chút ngơ ngác, sau khi cúi đầu nhìn thấy sáu đạo ánh sáng quấn quanh người mình, bỗng nhiên há miệng kêu to một cách cực kỳ sung sướng :
Ta thành công mở ra Linh Hải, ta là sáu Linh Mạch, ta đã là Linh Đồ rồi.
La hét cái gì, những người khác còn chưa thành công đâu. Ngươi đang ở trong pháp trận thì tiếp tục củng cố Linh Hải đi, sau khi ra ngoài cũng không có điều kiện tốt như thế này lần thứ hai để ngươi phung phí đâu. Một gã Linh Sư thấy vậy quát khẽ một tiếng.
Tên đệ tử Man Quỷ Tông lúc này mới tỉnh táo lại, vội vàng đồng ý lần nữa khoanh chân ngồi xuống, tiếp tục vận công thổ nạp. Không lâu sau khi tên Linh Đồ thứ nhất xuất hiện, tên Linh Đồ thứ hai, thứ ba cũng liên tiếp xuất hiện, nhưng giữa những lần đó lại có người không chịu được lực cắn trả, bị nổ tan đầu mà ngã xuống.
Sau nửa canh giờ, sau khi tên Linh Đồ thứ chín xuất hiện, đệ tử Linh Mạch cũng đã mất mạng hơn một phần tư, những người còn lại mặc dù vẫn đau khổ kiên trì, nhưng rõ ràng không còn chút hiệu quả nào nữa.
Đại hán họ Lôi một mực yên lặng thúc giục chân ngôn trên không trung thấy vậy, lập tức dừng động tác lại, lạnh lùng tuyên bố :
Thời gian đã hết, đệ tử còn lại vẫn không thành công Khai Linh sẽ trở thành đệ tử ngoại môn của bổn tông. Hiện giờ tất cả rời khỏi đại trận, nhóm đệ tử thứ hai tiến vào.
Đại hán họ Lôi vừa dứt lời, pháp trận đang vận chuyển đột ngột dừng lại, quả cầu ánh sáng trên người những đệ tử Man Quỷ Tông lập tức đồng loạt tan vỡ như bọt nước.
Đau nhức kịch liệt của những đệ tử vẫn đang gắng sức trùng kích Linh Hải bỗng nhiên biến mất.
Nhưng sau khi bọn hắn hiểu được chuyện gì xảy ra, lập tức trở nên ủ rũ chán nản.
Trong Thượng Môn, địa vị đệ tử ngoại môn và Linh Đồ cách biệt một trời một vực, mặc kệ trước đây bọn hắn biểu hiện ưu tú như thế nào, từ nay về sau cũng chỉ có thể trở thành tồn tại thấp nhất tại Man Quỷ Tông.
Địa vị chín tên đệ tử thành công khai mở Linh Hải kia vốn dĩ trước đây cũng không hơn gì bọn hắn, nhưng lúc này đã trở thành thượng nhân, chẳng những về sau có thể được tông môn tỉ mỉ bồi dưỡng, có thể tu luyện pháp thuật lên trời xuống đất không thể tưởng tượng nổi, thậm chí ngay cả thọ nguyên cũng tăng lên gấp bội so với bọn hắn.
Lúc này, vết máu và một đống thi thể trong pháp trận đã được mười mấy tên đệ tử ngoại môn không biết chạy tới từ chỗ nào dọn dẹp không còn chút dấu vết, toàn bộ mặt đất đều được dùng nước sạch cọ rửa qua một lần, ngay cả một chút vết máu cũng không lưu lại trong pháp trận.
Nhóm đệ tử Linh Mạch Man Quỷ Tông thứ hai dưới mệnh lệnh của Linh Sư họ Lôi cũng chen chúc tiến vào trong pháp trận rồi khoanh chân ngồi xuống.
Cũng là một màn như vậy diễn ra.
Chỉ có điều lần này người niệm quyết những cổ văn màu bạc trong màn sáng màu vàng kia lại đổi thành một vị Linh Sư khác.
Đại hán họ Lôi thì hạ xuống trên mặt đất một chỗ trong pháp trận, bắt đầu nhắm mắt điều tức.
Hiển nhiên gần một canh giờ liên tục vận dụng lực lượng chân ngôn vừa rồi đối với một Linh Sư cũng là một loại tiêu hao không nhỏ, bọn họ không thể không thay phiên nhau nghỉ ngơi một chút.
Mỗi một quá trình Khai Linh ước chừng gần một canh giờ.
Còn lại ba đợt đệ tử Linh Mạch Man Quỷ Tông, sau ba canh giờ cũng rất nhanh hoàn thành nghi thức.
Nhóm đầu tiên trong đám đệ tử, Linh Mạch cao nhất được mở ra cũng chỉ là sáu Linh Mạch.
Trong nhóm thứ hai lại bất ngờ xuất hiện mười hai tên Linh Đồ, trong đó hai người là Linh Đồ chín Linh Mạch.
Nhóm thứ ba có tám người thành công mở ra Linh Hải, nhưng trong đó lại có tận ba người là chín Linh Mạch.
Nhóm thứ tư là nhóm nhiều nhất, xuất hiện tới mười lăm tên Linh Đồ, tuy nhiên trong đó lại chỉ có một người có chín Linh Mạch mà thôi.
Khi chưởng môn Man Quỷ Tông trên đài cao chứng kiến thiếu nữ thanh tú tên gọi ‘Già Lam’ kia cũng thành công mở ra Linh Mạch, hơn nữa còn có sáu Linh Mạch, không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi. Tuy tư chất sáu Linh Mạch cũng chỉ có thể coi là là tư chất trung đẳng trong hàng Linh Đồ, nhưng chỉ cần tông môn toàn lực ủng hộ, việc bồi dưỡng thành Linh Sư cũng không phải là chuyện không có hy vọng.
Về phần những Linh Sư khác, giờ phút này trong lòng mỗi người lại có những cảm xúc khác nhau.
Người có đệ tử mà mình chọn chúng có thể thuận lợi trở thành Linh Đồ, đương nhiên trong lòng sẽ âm thầm cực kỳ cao hứng. Còn người có đệ tử không thành công mở ra Linh Hải, thậm chí còn bị cắn trả mà mất mạng tại chỗ, tự nhiên cảm thấy vô cùng phiền muộn.
Những danh ngạch còn trống kia chỉ có thể chọn lựa từ trong đám Linh Đồ khác mà thôi.
Về phần con cháu thế gia, tuy số lượng còn rất nhiều nhưng có thể trở thành Linh Đồ lại không có mấy người, ngoại trừ nho sinh họ Khuê, những người khác cũng không có nhiều hy vọng.
Lần này khi đại hán họ Lôi ra lệnh một tiếng, rút cuộc đã đến phiên một đám con cháu thế gia.
Sau khi nhóm con cháu thế gia đầu tiên tiến vào đại trận một lúc lâu, sắc mặt đám người Liễu Minh ở bên ngoài chứng kiến kết quả đều cực kỳ khó coi.
Một trăm con cháu thế gia, không ngờ lại không có người nào thành công khai mở Linh Hải, hơn nữa số người mất mạng tại chỗ hầu như chiếm tổng số hơn hai phần ba.
Ba mươi người còn lại giống như cái xác không hồn đi ra khỏi pháp trận, sau đó trong đám con cháu thế gia trong thời gian ngắn lại không có ai tiếp tục tiến vào trong pháp trận nữa.
Không ai muốn đi vào sao, cũng tốt! Bổn tông có thể giảm bớt một số lượng tài nguyên lớn, đám các ngươi cũng nên rời khỏi đây đi thôi. Đại hán họ Lôi thấy vậy cũng không thúc giục, chẳng qua chỉ cười lạnh một tiếng, nói.
Thế giới tu luyện vốn chính là một thế giới mạnh được yếu thua, hắn không hề có chút thương hại nào với đám con cháu thế gia này cả.
Hừ, đã đến đây rồi thì còn sợ cái mẹ gì. Ta vào! Một người trong đám con cháu thế gia hừ một tiếng, sau đó bước nhanh lên phía trước.
Đúng là Lôi Thần, con cháu Lôi gia.
Đại hán họ Lôi thấy người này, trái lại hơi nao nao, nhưng nhanh chóng cười cười không nói thêm gì nữa.
Đã có người dẫn đầu, đám thiếu nam thiếu nữ còn lại sau một trận xôn xao, cuối cùng cũng có một vài kẻ gan lớn bước ra ngoài.
Liễu Minh chớp chớp mắt mấy cái, sau đó bỗng nhiên hít nhẹ một hơi, vậy mà cũng đi ra khỏi đám người.