- Nguyên lai là mấy vị đạo hữu hoài nghi môn hạ đệ tử của ta đoạt được Xích Giao. Thật sự là chuyện buồn cười. Ta hỏi các ngươi, đầu Xích Giao kia không rơi vào trong tay bọn hắn thì không sao. Nhưng thật sự mà bị bọn hắn đoạt được thì mấy vị còn có ý kiến gì sao?
Mộ Dung Huyễn hừ một tiếng, không khí nói.
- Nếu đầu Xích Giao kia thật sự rơi vào trong tay đệ tử quý tông, mấy người chúng ta tự nhiên chúc mừng. Bất quá tinh huyết Thông Linh Xích Giao Hóa Tinh Kỳ đối với chúng ta là vật rất quan trong. Vô luận tông môn nào đoạt được mấy lão gia hỏa chúng ta đều nguyện ý dùng vật phẩm khác đổi lấy.
Xích Dương lộ ra vẻ đăm chiêu, cũng không có phát biểu ý kiến gì.
- Đây là chuyện đương nhiên. Nhưng vài tên đệ tử quý tông, bần ni phải tự mình kiểm tra.
Lãnh Nguyệt sư thái cùng bọn người Linh Ngọc thượng nhân truyền âm nói chuyện với nhau vài câu, cũng có vài phần ngưng trọng gật đầu.
- Tốt! Cứ như vậy đi.
Mộ Dung Huyễn đáp ứng.
Kể từ đó, thời gian tiếp theo, cao tầng chư tông mang theo đệ tử vừa đi ra khỏi Bí Cảnh đều đến gần chỗ mấy vị cường giả Hóa Tinh Kỳ.
- Từng tông môn kiểm kê thu hoạch trong Bí Cảnh. Tú nương, Thiên Nguyệt Tông chúng ta lên trước, tránh cho việc lề mề lãng phí thời gian.
Lãnh Nguyệt sư thái nhìn về phía sáu tên đệ tử còn lại của bản tông, thần sắc dừng lại một chút nói.
Thiên Nguyệt Tông là tông môn duy nhất có số đệ tử đi ra khỏi Bí Cảnh nhiều hơn Quỷ Tông. Không hổ là tông môn đệ nhất Đại Huyền Quốc.
Về phần những tông môn khác, đệ tử Hóa Nhất Tông đi ra giống với Quỷ Tông cũng là năm người. Cửu Khiếu Tông có bốn đệ tử đi ra, Huyết Hà Điện và Phong Hỏa Môn chỉ có ba tên đệ tử ra ngoài.
Điều này cũng khó tránh. Huyết Hà Điện và Phong Hỏa Môn đều chủ tu công pháp nặng tính công kích. Năng lực sống sót của đệ tử hai tông môn này hơi kém một chút. Hơn nữa trùng hợp là ở thời điểm bàn tay khổng lồ màu đen kia hiện thế phát uy, đệ tử hai tông môn này tổn thất nhiều nhất.
Kể từ đó, nhân số còn lại chỉ còn chừng đó.
Cao tầng hai tông môn này cũng xám mắt, hiển nhiên đối với biểu hiện của đám đệ tử hết sức bất mãn.
- Vâng! Sư tổ!
Tú Nương trong miệng Lãnh Nguyệt sư thái chính là nữ đệ tử họ Trương, một thân áo trắng, lưng đeo trường kiếm sau lưng đi lên phía trước.
Nàng đi lên khoảng đất trống trước mặt Lãnh Nguyệt sư thái, lấy khăn Tu Di ra, miệng lẩm bẩm, tay bấm niệm pháp quyết triệu hồi mọi thứ trong khăn Tu Di ra.
- Phốc!
Lúc này một đống hộp ngọc cùng một ít khoáng thạch lớn nhỏ đều xuất hiện trên một đất. Nhưng trong đó bắt mắt nhất chính là hai quả trứng rất lớn lăn xuống.
- Ồ! Đây là trứng của yêu cầm gì?
Lãnh Nguyệt sư thái vừa nhìn thấy hai quả trứng này, bất ngờ nói.
- Hồi bẩm sư tổ, đây là trứng của Thiết Vũ Điêu. Đệ tử cũng phải hao phí một phen công phu mới có thể thu tới tay.
Trương Tú Nương khom người trả lời.
- Thiết Vũ Điêu, đây chính là linh cầm có tiền lực tu luyện đến Ngưng Dịch Kỳ. Ngươi làm rất tốt, hai quả trứng này trước hết ban cho ngươi. Trở về ta sẽ phân phó trong tông hết sức hỗ trợ ngươi bồi dưỡng.
Nét mặt Lãnh Nguyệt sư thái lộ ra một tia cao hứng.
Những người khác thấy vậy, sắc mặt khác nhau.
- Lãnh Nguyệt đạo hữu, ngươi ưu ái vị đệ tử này như vậy, nàng hẳn là người có Thông Linh Kiếm Thế.
Hai mắt Xích Dương nhíu lại nhìn chằm chằm Trương Tú Nương, bỗng nhiên cười hỏi.
- Đúng vậy! Đứa nhỏ này có được Thông Linh Kiếm Thể, ở trên phương diện tu luyện kiếm đạo cũng là ngày đi ngàn dặm, thậm chí không dưới Thiên Mi sư muội. Đệ tử như thế, bần ni ưu ái một chút cũng là bình thường.
Lãnh Nguyệt sư thái nghe vậy, nhàn nhạt trả lời.
- Cái gì, nói như vậy nữ đệ tử này cũng có khả năng trả tiến vào Hóa Tinh Kỳ.
Vị tiền bối Hóa Tinh Kỳ của Huyết Hà Điện cũng động dung.
Hắn cũng biết chuyện Thông Linh Kiếm Thể, nhưng cũng không nghĩ tới Lãnh Nguyệt sư thái lại coi trọng người đệ tử này như vậy.
- Chúng ta chịu không biết bao nhiêu đau khổ mới có thể tiến giai vào cảnh giới Hóa Tinh Kỳ, thậm chí trong đó có không ít ngươi tăng cấp mà vẫn lạc từ nhiều năm trước. Ta chỉ có thể đặt một tia hi vọng lên người đứa nhỏ này.
Đuôi lông mày Lãnh Nguyệt sư thái nhíu lại.
- Điều đó bây giờ vẫn chưa thể đánh giá được nhưng xem ra quý tông thật là nhân tài đông đúc. Mấy tông môn chúng ta vẫn không sánh bằng.
Linh Ngọc thượng nhân tặc lưỡi nói.
- Mấy vị không nên nói ra. Không nói đâu xa, ta xem trong hàng ngũ đệ tử đứng ở đây, chỉ sợ có không ít người có tư chất không dưới Tú Nương. Ví dụ như vị đệ tử Địa Linh Mạch này của Quỷ Tông, tốc độ tu luyện của hắn cực nhanh. Chỉ sợ người này mấy năm sau có thể tấn cấp Linh Sư.
Lãnh Nguyệt sư thái nhìn về phía Cao Trùng bên phía Quỷ Tông.
Hiển nhiên Cao Trùng thân là đệ tử có Địa Linh Mạch, đồng dạng cũng được cao tầng các tông môn khác để ý rất nhiều.
- Đứa nhỏ Cao Trùng này nhiều lắm chỉ có thể tu luyện nhanh hơn những đệ tử khác một chút mà thôi. Nếu luận năng lực đấu pháp vẫn không thể so với đệ tử của quý tông được.
Ngạn sư thúc tổ nghe vậy, đứng ngồi không yên, vội vàng ứng đối.
Lãnh Nguyệt sư thái nghe vậy, chỉ cười nhạt một tiếng.
Những cường giả Hóa Tinh Kỳ khác nghe vậy, vẫn liếc mắt nhìn về phía Cao Trùng.
Lúc này, những đệ tử khác của Thiên Nguyệt Tông đều tiến lên lấy ra thu hoạch của mình, số lượng rõ ràng kém hơn Trương Tú Nương rất nhiều.
Giờ phút này, chư tông phái ra một vị Linh Sư - Ngưng Dịch Kỳ đi lên kiểm kê linh dược, linh thảo trong hộp ngọc, cũng dựa theo tiêu chuẩn đổi thành linh thạch.
Kết quả sáu tên đệ tử Thiên Nguyệt Tông thu hoạch được có giá trị lên đến một trăm tám mươi vạn linh thạch. Đơn giản hai quả trứng Thiết Vũ Điêu kia đã đổi được hơn bốn mươi vạn linh thạch rồi.
Phải biết rời mỗi một vị Linh Sư - Ngưng Dịch Kỳ đối với mỗi tông tông đều là lực lượng trung kiên.
Mà tuổi thọ của linh cầm dài hơn tu luyện giả rất nhiều. Nếu bồi dưỡng tốt, có thể thủ hộ tông môn hơn ngàn năm là chuyện bình thường.
Huống chi, một khi linh cầm trưởng thành, tốc độ phi hành cũng không phải phi thuyền so sánh được. Linh cầm có thể đảm nhiệm rất nhiều nhiệm vụ mà tu luyện giả không cách nào hoàn thành được.
Cho nên trứng linh cầm ở phường thị Đại Huyền Quốc cơ hồ chưa bao giờ xuất hiện. Đính giá hai quả trứng linh cầm hơn bốn mươi vạn linh thạch, hơn phân nửa vẫn còn thiếu.
Nếu không phải Trương Tú Nương biết rõ Thiết Vũ Điêu khó đối phó, thì nàng sẽ không cam chịu phối hợp với Huyết Tứ chém giết những yêu cầm này.
Mặt khác đệ tử những tông môn khác nghe thấy thu hoạch lần này của Thiên Nguyệt Tông khi đổi ra linh thạch, không ít người hít sâu một hơi khiếp sợ.
Số lượng linh thạch lớn như thế cho dù là Thiên Nguyệt Tông cũng đủ chi tiêu trong hai ba năm, chớ nói chi đến những linh thảo linh dược ở đây, bên ngoài có tiền cũng không mua được. Mà muốn mua cũng không mua được.
Những vị cường giả Hóa Tinh Kỳ khác nghe thông báo số lượng đều chau may.
Lần thu hoạch này so với những lần phát hiện ra Bí Cảnh trước kia không bằng, không đủ để bọn hắn cao hứng.
Lãnh Nguyệt sư thái thấy vậy, ánh mắt lóe lên nhìn về phia Trương Tú Nương hỏi một câu.
- Như thế nào! Các ngươi không nhìn thấy đầu Xích Giao kia sao?
- Hồi bẩm Lãnh Nguyệt sư tổ, đầu Xích Giao kia không biết ẩn thân ở nơi nào. Chúng đệ tử tuy dụng tâm đi tìm nhưng hắn biết được tung tích của hắn.
Vài tên đệ tử Thiên Nguyệt Tông liếc mắt nhìn nhau. Trương Tú Nương đại biểu cho những người khác cung kính trả lời.
- Được rồi! Đã không có tìm được cũng là do cơ duyên của các ngươi không đủ. Các ngươi lấy hết toàn bộ thu hoạch ra đi. Mấy vị đạo hữu có điều gì lăn tăn có thể dùng thần niệm kiểm tra trên người đệ tử Thiên Nguyệt Tông còn giấu khăn Tu Di khắc hay là trữ vật phù, các loại hay không.
Lãnh Nguyệt sư thái nghe vậy, tuy trong lòng có chút thất vọng nhưng nét mặt không biểu lộ điều gì. Ngược lại, nàng nhìn đám đệ tử trước mặt phân phó vài câu rồi nhắm lại lại.
Nghe nói vậy, Mộ Dung Huyễn cùng mấy vị cường giả Hóa Tinh Kỳ cũng không có khách khí, dùng thần niệm kiểm tra mấy người Trương Tú Nương. Sau đó mọi người đều gật đầu không nói gì.
Tiếp đó Linh Ngọc thượng nhận ra dấu cho chúng đệ tử, bốn tên đệ tử Cửu Khiếu Sơn bước lên lấy ra thu hoạch của mình.
Bốn người lấy ra linh thảo linh dược, rõ ràng số lượng thua kém đệ tử Thiên Nguyệt Tông, càng không thể so sánh với Trương Tú Nương.
Bất quá khi một vị Linh Sư - Ngưng Dịch Kỳ của Huyết Hà Điện có chút nghi hoặc cầm lấy một hồ lô màu vàng trong đám thu hoạch của vị Vân sư huynh. Hắn mở nút ra ngửi, sắc mắt biến đổi.
- Đây là Linh Tửu, hơn nữa phẩm cấp không thấp! Vân sư điệt, ngươi từ chỗ nào đoạt được.
Vị Linh Sư trung niên của Huyết Hà Điện vội vàng hỏi.
Những người khác nghe vậy cũng bạo động, những người phụ trách kiểm tra thu hoạch lập tức chạy đến, kinh ngạc kiểm tra Linh Tửu trong hồ lô.
- Hồi bẩm mấy vị sư thúc, đây là đệ tử vào trong sào huyệt của một đầu yêu vượn vơ vét được. Chắc Linh Tửu này là do bọn chúng tự nhưỡng lấy cho mình dùng.
Thanh niên mặt đen bình tĩnh, khom người trả lời.
- Khó trách! Yêu vượn là loại yêu thú ưa thích Linh Tửu, bọn chúng đều tự nhưỡng lấy Linh Tửu cho riêng mình. Linh Tửu trong hồ lô này rất thanh thuần, uống vào chẳng những có thể nahnh chóng khôi phục Pháp lực đã tiêu hao, càng có hiệu quả cải thiện thân thể không tưởng nổi, vượt xa Linh Tửu hay bán ở phường thị bên ngoài. Về phần giá cả,...
Vị Linh Sư - Ngưng Dịch Kỳ của Huyết Hà Điện khen ngợi một hồi rồi cùng mấy người khác thương lượng giá cả, trực tiếp đưa ra con số mười lăm vạn linh thạch.
Phải biết rằng Linh Tửu có thể trực tiếp khôi phục lại đại lượng Pháp lực đã mất, đối với tu luyện giả Ngưng Dịch Kỳ cũng có tác dụng.
Dù sao vô luận ai gặp phải cường địch, Pháp lực tiêu hao là chuyện bình thường. Vì Pháp lực tiêu hao hết mà vẫn lạc cũng là chuyện bình thường.
Nếu như trong người có một bình Linh Tửu, dĩ nhiên tương đương với có thêm một cái mạng, chứ chưa nói đến Linh Tửu này còn có hiệu quả khác.
Cho nên giá mười lăm vạn linh thạch rất công bình.
Nhưng cách đó không xa, Liễu Minh nghe được những lời này thì bừng tỉnh đại ngộ.