Hạt nhi bên cạnh hắc quang lóe lên liền biến thành thiếu nữ mặc lụa đen.
Có điều lúc này mặt nàng tái nhợt, ngay cả ấn kí kim quan trên trán cũng nhạt đi nhiều, thân thể run run muốn ngã, xem ra pháp lực đã gần như cạn kiệt.
“Xin lỗi, Hạt nhi! Bọt khí thần bí bạo phát quá đột ngột, ta cũng không kịp thông báo với ngươi, nhưng cơ hội tinh luyện pháp lực rất hiếm gặp, bỏ qua quả là đáng tiếc, cho nên ta liền trực tiếp gọi ngươi ra.” Liễu Minh có chút áy náy âu yếm nhìn Hạt nhi.
Liễu Minh nhìn xung quanh, gọi La Hầu mấy tiếng, nhưng đúng như hắn dự đoán, hoàn toàn không có tiếng trả lời.
Hắn thầm thở dài một hơi rồi đến bên Hỗn Thiên Bi ngồi xuống.
Hắn vốn dĩ định thương lượng với La Hầu về đường lối tu luyện về sau, nhưng tình hình này thì chỉ có thể tự mình tính toán mà thôi.
Theo hắn suy đoán, lần này chắc phải ở lại đây sáu mươi tư năm. Thời gian dài như vậy phải tận dụng cho tốt mới được.
Nguồn: bachngocsach.com/forum
Thời gian như thoi đưa, nháy mắt đã qua hơn hai mươi năm.
Trong một không gian tối như mực, Liễu Minh đang nhắm nghiền hai mắt đứng bất động.
Đột nhiên có tiếng vù vù từ bôn phương tám hướng truyền tới, hắc khí tuôn ra cuồn cuộn, sau khi xoay tròn rồi ngưng tụ, liền có hơn trăm con quỷ vật màu đen đầu có sừng dài xuất hiện.
Những quỷ vật này mặt mày hung dữ, vừa xuất hiện đã nhìn chằm chằm về phía Liễu Minh ở trung tâm rồi gầm lên xông về phía hắn.
Tiếng quỷ gào vang lên khắp nơi, thanh thế cực kỳ kinh người.
Liễu Minh giơ tay lên rung tay áo, một thanh trường kiếm màu tím liền như cá bơi từ bên trong bay ra .
Tiếp theo hắn mở to hai mắt, trong mắt tinh quang lóe lên , hai tay vung lên nhanh chóng điểm nhẹ về phía trường kiếm, đồng thời miệng niệm thần chú.
Một tiếng kiếm ngân trong trẻo vang lên, trường kiếm trong nháy mắt liền biến thành ba mươi sáu đạo kiếm quang, xoay tròn trên đầu hắn.
Nhất thời, lấy hắn làm trung tâm, trong vòng trăm trượng đều lóe lên kiếm quang màu tím.
Không ngờ hắn lại bố trí một loại kiếm trận nào đó bao phủ và khống chế cả một khu vực.
Tiếp theo, khắp nơi vang lên tiếng “ầm ầm” cùng tiếng kêu la thảm thiết.
Tất cả quỷ vật vừa chạm phải kiếm quang màu tím liền bị điện quang thiêu đốt tán loạn, lần nữa hóa thành từng sợi hắc khí. Bất quá, những sợi khí đen vừa mới phân tán đã lập tức ngưng tụ với nhau tạo thành quỷ vật giống y lúc trước, gào thét tiếp tục xông tới.
Người trước ngã xuống, kẻ sau lại tiến lên, cuồn cuộn không dứt.
Chỉ trong thời gian chừng nửa nén hương, Liễu Minh đã thi triển kiếm trận đánh tan không dưới một nghìn đầu Quỷ vật thế nhưng con số này vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
Một chiêu này chính là kiếm chiêu dành cho tu sĩ Chân Đan kỳ mà Liễu Minh ngộ ra từ Thái Cương Kiếm Quyết, vốn có nguồn gốc từ thuật Kiếm Quang Phân Hóa có thể gia tăng số lượng phân hóa ban đầu là chín đạo kiếm quang đạt đến con số ba mươi sáu đạo.
Thoạt nhìn cả hai dường như là cùng một chiêu thế nhưng uy lực mỗi đạo kiếm quang hiện tại đã mạnh hơn nhiều so với trước, hơn nữa nó còn tỏ ra hữu dụng khi phải đối phó số đông kẻ thù có tu vi thấp hơn người sử dụng.
Lại nói tiếp, kiếm đạo từ xưa đã nổi tiếng với tốc độ và uy năng vượt xa bí quyết cùng giai. Thế mà, chiêu thức mà Liễu Minh đang sử dụng lại phân tán uy năng của bản thể kiếm ảnh vì vậy pháp quyết này được liệt vào loại đặc biệt trong Thái Cương Kiếm Quyết, hơn nữa nó còn yêu cầu người luyện sở hữu Tinh Thần lực vô cùng mạnh mẽ. Cho nên, mặc dù không ít đệ tử bí truyền của Thái Thanh Môn có thể đạt được kiếm pháp này thế nhưng lại không có mấy người hao phí thời gian bản thân nghiên cứu kiếm chiêu rắc rối như vậy.
Bất quá đối với Liễu Minh, thời gian dành cho hắn tại không gian thần bí là tương đối dư dả. Hơn nữa, những năm gần đây, họ Liễu đã không ít lần lâm vào cục diện đơn đả quần chiến. Khi đó, những chiêu số giống Kiếm Ảnh Phân Quang lai tỏ ra vô cùng hữu dụng, đặc biệt là khi cần phải tiêu diệt lượng lớn tu sĩ cấp thấp trong thời gian ngắn. Vì vậy, hắn liền bỏ ra không ít thời gian để tìm hiểu loại kiếm thuật này. Trải qua gần hai mươi năm, kiếm chiêu của họ Liễu rốt cuộc luyện thành.
(Nguồn: bachngocsach.com/forum)
Thời gian mấy năm lại trôi qua trong chớp mắt.
Một ngày này, trong một hang động rộng lớn, Liễu Minh quanh thân hắc khí lượn lờ, mặt không biểu tình treo mình giữa không trung. Dưới chân hắn, là từng tiếng kim loại va chạm chói tai không ngừng truyền đến!
Theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy xương trắng chồng chất tụ hợp tạo thành vô số cốt lao phân bố quanh người Liễu Minh. Bên trong cốt lao là từng gã Cương Thi mang trên mình phục sức của tứ đại quân đoàn tại Ác Quỷ, đang không ngừng vung vẩy cự quyền, công kích lồng giam.
Đám cương thi này chính là Tiêu Quỷ dùng người sống để tế luyện mà Liễu Minh gặp được tại Ác Quỷ Đạo năm đó!
Cốt lao nhìn như thập phần kiên cố thế nhưng sự công kích điên cuồng của lũ Tiêu Quỷ rất nhanh đã tạo thành một ít lỗ thủng. Bất quá những lỗ hổng này vừa xuất hiện, Liễu Minh ở giữa không đã nhấc tay phóng ra hắc khí xoay tròn, bồi tụ khiến cho cốt lao trở lại rực rỡ như lúc ban đầu.
Loại thần thông ngưng khí thành cốt này vốn là một phần của Minh Cốt Quyết, giúp Liễu Minh có thể đem Âm khí bên trong cơ thể ngưng tụ một chỗ, tạo thành bạch cốt dị thường kiên cố, vô cùng hữu dụng khi dùng để đối phó với đối thủ sở hữu năng lực phòng ngự mạnh mẽ. Sau khi nhìn quanh một vòng, thấy lũ Tiêu Quỷ bị vây khốn không có cách nào nhúc nhích, Liễu Minh không khỏi cảm thấy hài lòng.
(Nguồn: bachngocsach.com/forum)
Thời gian tiếp theo, ngoài trừ những lúc tích lũy kinh nghiệm chiến đấu trong Huyễn Ma Đồng, Liễu Minh quyết định tập luyện một ít trụ cột công pháp Ngũ Hành đồng thời ngưng tụ không ít Thuật Ấn. Kể từ đó, lúc lâm trận đối địch, hắn liền có thể đẩy nhanh tốc độ, dung nhập pháp thuật Ngũ Hành vào Ngự Kiếm thuật, thậm chí cả Kiếm Chỉ thần thông từ đó đạt được hiệu quả không thể tưởng tượng.
Thấm thoắt, họ Liễu đã tiến vào không gian thần bí được bốn mươi năm.
Một ngày này, Liễu Minh đang khoanh chân tập trung thiền định như đang tìm hiểu thông tin gì đó. Bỗng nhiên, không gian cách đó không ngừng truyền đến từng hồi chấn động. Ngay sau đó, một bóng người màu xanh cũng dần hiện ra.
Liễu Minh thấy vậy lập tức mở bừng hai mắt, tiếp đó vội vàng cung kính chắp tay:
“La Hầu tiền bối!”
Vừa dứt lời, bóng người màu xanh đã dần ngưng thực, hóa thành một gã thiếu niên mười ba mười bốn tuổi. Chính là La Hầu.
“Xem ra lần này ngươi đã chuẩn bị kỹ càng. Ta vốn lo lắng lần hấp thụ này của lồng gian sẽ khiến cho tuổi thọ của ngươi đột nhiên giảm mạnh.” Sau khi quan sát Liễu Minh một hồi, thiếu niên mới thản nhiên nói ra.
“Tiền bối, lượng Pháp lực lồng giam hấp thu lần này đột nhiên tăng mạnh liệu có liên quan đến việc Khí Linh chuẩn bị thức tỉnh?” Liễu Minh nghe vậy không khỏi cười khổ một tiếng.
“Đúng vậy, thời gian của ngươi đã không còn nhiều. Trong thời gian vừa qua, ta đã tốn không ít tâm tư tận lực ngăn cản gia hỏa kia thức tỉnh, đến hôm nay mới có thể thành công khiến nó tiếp tục ngủ say. Tiếp theo, ngươi cần chuẩn bị kỹ càng. Trước mắt, việc ngươi có thể làm là thử khống chế quá trình Ma hóa. Đến lúc có thể điều khiển tự do như ý cũng là khi ngươi miễn cưỡng đạt được tư cách luyện hóa Khí Linh của lồng giam.” La Hầu gật đầu sau đó từ tốn đáp lời.
“Cái gì, khống chế Ma hóa? Kính xin tiền bối chỉ điểm một chút.” Sau một thoáng giật mình, Liễu Minh lập tức trở nên vui mừng.
“Dùng Tinh Thần lực của ngươi hiện tại, tuy rằng chưa thể chính thức khống chế quá trình Ma hóa thế nhưng trước tiên có thể thử dùng Tinh thần lực tập trung vào một bộ phận trên cơ thể từ đó ảnh hưởng từng chút một đến quá trình Ma hóa. Thời gian tiếp theo, ta sẽ cho ngươi tiến vào Huyễn Ma Đồng mỗi ngày để tập khống chế quá trình hung hiểm này” La Hầu chậm rãi trình bày.
“Vãn bối nguyện thử một phen, đa tạ tiền bối chỉ điểm.” Liễu Minh lập tức đáp ứng.
Phải biết rằng, Ma niệm trong cơ thể vẫn luôn là mối lo trong lòng của hắn. Nếu thật có ngày có thể khống chế được nó, mối họa này cũng liền theo đó biến mất. Điều này khiến hắn không khỏi vừa mừng vừa sợ.
“Tốt, đi theo ta.” La Hầu nói xong liền khẽ nhoáng thân hình. Sau một khắc, y đã tiến đến bên cạnh Hồn Thiên Bia hai màu đen trắng, ngón tay khẽ điểm lên con mắt đặt trên mặt bia.
Theo Huyễn Ma Đồng quay tít một vòng, Liễu Minh cảm giác được thần thức của mình khẽ “Ô…ô…n…g” một tiếng. Chỉ thấy cảnh sắc xung quanh đột nhiên trở nên mơ hồ, rất nhanh sau đó hắn đã xuất hiện bên trên một mảnh đất hoang.