Tô Tử Duyệt sau khi bị hắn ôm lấy thân mình liền cứng đờ, bất quá nàng rất nhanh liền trầm tĩnh lại. Đầu sói đem nàng nhẹ nhàng mà đặt lên đệm cỏ, rồi mới đè ép đi lên. Hắn ở trên thân Tô Tử Duyệt tinh tế ngửi, từ cổ 1 đường kéo đến chỗ u cốc dưới thân nàng. Đầu sói tiến đến đóa hoa của nàng, đỉnh chóp mũi của hắn ở trên đóa hoa hạch của nàng nhẹ nhàng mà cọ xát.
_ Ân…- Tô Tử Duyệt bị Đầu sói như vậy ngửi, cảm thấy thập phần quẫn bách. Nàng bất an vặn vẹo thân mình, 1 bên nói- Ngươi đừng ngửi nữa, ta ko được tự nhiên.
_ Ngươi sao nhiều chuyện như vậy? Gia thích ngửi thì ngửi bộ ko được sao?- Đầu sói có chút mất hứng lắc đầu làm đôi lỗ tai cũng lắc lư theo. Nói xong, hắn vươn đầu lưỡi, liếʍ qua Tô Tử Duyệt vậy 2 mảnh đóa hoa phấn nộn, nhất thời cấp chúng nó quét thượng 1 chút sáng tro suốt nhan sắc.
_ Ngô ân…- Thân thể Tô Tử Duyệt đi theo động tác đầu lưỡi của Đầu sói run nhè nhẹ, 2 chân kìm lòng ko nổi gia tăng sức ép đầu của hắn.
Đầu sói thấy Tô Tử Duyệt thích động tác của mình, liền càng thêm cố gắng làm cho nàng thêm thoải mái. Đầu lưỡi của hắn lướt nhanh ở trên 2 cánh hoa cánh hoa của nàng liếʍ làm, lấy 1 loại tốc độ cực nhanh hút đóa hoa của nàng. Hắn nhẹ nhàng đem 2 chân Tô Tử Duyệt khai rộng, làm cho ŧıểυ huyệt càng thêm hoàn toàn hiện ra ở trước mặt của mình. Đầu sói vươn 1 ngón tay chậm rãi cắm vào tro ŧıểυ huyệt gấp trí của Tô Tử Duyệt, chỉ cảm thấy tro vách tường mềm mại gắt gao hút ngón tay của mình. Loại cảm giác thoải mái này làm cho hắn hận ko thể lập tức đem khố hạ gậy thịt của mình đưa vào tro ŧıểυ huyệt của nàng, nhưng hắn vẫn là nhẫn nại xuống dưới, hắn muốn nhìn kỹ thân thể của nàng hơn nữa.
Ngón tay Đầu sói đút vào tro vách tường của Tô Tử Duyệt từng tấc 1 thăm dò, khi hắn đụng đến 1 chỗ mềm mại tro cơ thể nàng thời điểm, Tô Tử Duyệt nhịn ko được phát ra 1 tiếng cao vút rêи ɾỉ. Ngón tay hắn liền dừng lại ở nơi đó, ko ngừng ở trên mặt nghiền nát. Chợt nghe Tô Tử Duyệt nói- Ân… đừng đùa nơi đó a…- Nàng nói như vậy, đầu sói ngược lại càng thêm cố gắng chà đạp vậy khối mềm thịt tro ŧıểυ huyệt của nàng. Tô Tử Duyệt đi theo động tác ngón tay Đầu sói nhẹ nhàng vặn vẹo vòng eo, 1 bên nói- A… đừng… thật mỏi… ân… cắm vào đi…
Đầu sói tiếp tục động tác tro tay, nhếch miệng hắc hắc cười nói- Ngươi cầu gia a, cầu gia gia liền cho ngươi.
_ Ân… ngươi hỗn đản… a… ân…- Tô Tử Duyệt nâng lên chân 1 cước đá ở ngực Đầu sói. Đầu sói nhanh tay bắt lấy cổ chân Tô Tử Duyệt, há mồm liền đem nàng vậy mềm nhuận ngón chân ngậm vào tro miệng. Tô Tử Duyệt nhỏ hét 1 tiếng, chỉ cảm thấy 1 cỗ cảm giác ma ngứa giống như điện lưu theo mũi chân thẳng hướng đến tro lòng, nàng ko khỏi cả người rung rung 1 chút- Ngươi điên àh… bẩn muốn chết…
_ Nào có người như ngươi đi ngại chính mình bẩn, gia cũng ko ghét bỏ ngươi, ngươi sợ cái gì?- Đầu sói cười xấu xa nhéo âm hạch có chút đột khởi của Tô Tử Duyệt 1 phen.
_ Ngươi thật phiền, làm hay ko? Ko làm liền đi ngủ- Tô Tử Duyệt ý đồ đem bàn chân bị hắn bắt lấy theo tro tay hắn chửng cứu đi ra, nhưng thử vài lần đều là phí công.
Chỉ nghe Đầu sói nói- Gia hôm nay sẽ cho ngươi cầu gia dừng lại- Đầu sói nói xong, liền bắt đầu càng thêm ra sức khiêu khích Tô Tử Duyệt. Hắn ghé vào trên thân Tô Tử Duyệt, theo nàng trước ngực vậy chỗ phấn hồng bắt đầu tinh tế hôn, rồi mới 1 đường hôn kéo xuống chỗ u cốc dưới thân nàng. Hắn ngậm ở ŧıểυ hạch bởi vì hưng phấn mà có chút nhô lên của nàng, dùng răng nanh nhẹ nhàng mà cắn.
Tô Tử Duyệt bị hắn đùa nhịn ko được phát ra nức nở thanh như ŧıểυ thú, điều này làm cho Đầu sói càng thêm hưng phấn, chỉ cảm thấy gậy thịt dưới thân đã muốn cường giống như là muốn nổ tung. Hắn lấy tay ma sát chỗ lỗ nhỏ phần quy đầu của ŧıểυ huynh đệ nhằm giảm bớt áp lực. Lúc này, Tô Tử Duyệt bỗng nhiên làm ra 1 cái động tác khiến Đầu sói cảm thấy phi thường giật mình, nàng thế nhưng đem hắn phủ ở dưới, rồi mới từng chút 1 ngồi ở trên thân hắn.
Tô Tử Duyệt cầm thô to gậy thịt của Đầu sói, lấy tay ko ngừng vuốt ve ma sát- Nếu muốn liền cầu ta a- Tô Tử Duyệt nói xong, há mồm ngậm ở thô to quy đầu của Đầu sói, nàng dùng đầu lưỡi lướt nhanh liếʍ vậy đại gia hỏa.
_ Ngô… ngươi, ngươi… a…- Đầu sói thoải mái nheo lại 2 mắt, thân thủ dịu dàng vuốt ve Tô Tử Duyệt mềm mại tóc. 1 bên thở dài- Ân… thật thoải mái… nhanh chóng chút… cấp gia ngậm đi vào…
_ Cầu ta a- Tô Tử Duyệt ngậm gậy thịt Đầu sói có chút hàm hồ khó nói.
_ Con mèo hoang này, muốn gia cầu ngươi, đi chết đi- Nói xong Đầu sói liền đảo khách thành chủ, hắn dùng tay cố tĩnh đầu Tô Tử Duyệt, rồi mới động nhanh vòng eo, ở tro miệng Tô Tử Duyệt co rúm đứng lên.
_ Ngô… ngô…- Đầu sói động tác ko thương tiếc làm cho Tô Tử Duyệt cơ hồ muốn hít thở ko thông, tro mắt của nàng rất nhanh liền chứa đầy nước mắt. Ko phải nàng muốn khóc, mà là vì tro yết hầu vậy ko thoải mái cảm giác làm cho nước mắt ko tự giác tuôn ra ngoài.
Đầu sói thấy nàng khóc, vội vàng rút ra gậy thịt bản thân, cả người đều có chút co quắp. Hắn bất an hỏi- Ngươi kp sao chứ? Sao nói khóc liền khóc vậy? Đều là gia ko tốt, ngươi muốn gia chọc ngươi như thế nào? Gia cam đoan cho ngươi thư thái có được ko?
Tô Tử Duyệt được tự do, nhanh chóng thở khí từng ngụm từng ngụm, 1 bên mắng- Tên điên này, nào có người chọc như ngươi? Muốn nghẹn chết ta sao?
Đầu sói mất điều khiển vuốt vuốt lỗ tai, nói- Gia chỉ là ko kinh nghiệm thôi.
Tô Tử Duyệt xoay tròng mắt suy nghĩ 1 chút rồi mới hướng hắn ngoắc ngón tay, ý bảo hắn đem lỗ tai tới gần. Nàng ở bên tai hắn ko biết tí tách nói vài câu gì, chỉ thấy Đầu sói dùng sức lắc đầu nói- Ko thể.
_ Ta cảm thấy có thể, ngươi có cái gì ko thể? Thẹn thùng? Làm cho ta xem đi- Tô Tử Duyệt ôm cánh tay hắn, vậy đầy đặn bộ ngực ở trên cánh tay của hắn như có như ko cọ xát. Nàng tiếp tục dụ hoặc nói- Khẳng định rất thoải mái.
Đầu sói do dự 1 chút, nhưng vẫn bị Tô Tử Duyệt năn nỉ thuyết phục, hắn nói- Vậy ngươi quay qua chỗ khác, khi xong ta kêu ngươi.
Tô Tử Duyệt gật đầu, rất nhanh xoay người. 1 lát sau, liền cảm thấy 1 vật có chút ẩm ướt lạnh lạnh huých đụng thắt lưng của mình. Tô Tử Duyệt vội xoay trở lại, chỉ thấy 1 đầu uy phong lẫm lẫm sói to đứng ở trước mặt của mình. Hắn tứ chi thời điểm đã ngang bằng ngực Tô Tử Duyệt, hắn rất lớn, vừa mới đụng chính mình chính là mũi của hắn. Ẩm ướt lạnh lạnh, tỏ vẻ hắn rất khỏe mạnh. Lông sắc của hắn là xám trắng giao nhau, nhìn rất đẹp, có chút năng động tựa như 1 cái đại cẩu đáng yêu.
Tô Tử Duyệt nghĩ như vậy nhịn ko được phốc xuy 1 tiếng cười đi ra, Đầu sói ko biết nàng vì cái gì cười, hướng nàng lộ ra hàm răng nanh, có chút ý tứ hàm xúc uy hiếp ở tro đó. Tô Tử Duyệt phốc qua ôm cổ hắn, nói- Thật đáng yêu a- Nghe được bị hình dung thành đáng yêu, Đầu sói có chút buồn bực nheo lại đôi mắt. Hắn trên lưng lông có chút cường, ko nghĩ ôm lại như vậy mềm mại. Tô Tử Duyệt liền đưa tay lướt xuống dưới bụng hắn, nơi đó lông sờ lên xúc cảm nhất định rất tốt.
Tô Tử Duyệt vốn ko có ác ý gì, lại đã quên mất động vật chưa bao giờ hội dễ dàng triển lãm bụng chính mình trước mặt người khác, nơi đó là địa phương bọn hắn yếu ớt nhất. Ngay tại tay Tô Tử Duyệt vừa mới đụng tới bụng mềm mại của Đầu sói thời điểm, đã bị hắn bổ nhào vào ở trên mặt đất. Hắn dùng chi trước áp vai Tô Tử Duyệt, có chút ko ưng thuận hướng nàng lộ ra răng nanh