Báo đen bắn qua xong, vậy thô to dương cụ cũng ko có mềm nhũn, mà tiếp tục tái chiến thêm 1 khúc. Kiều Mặc Nhiên bị báo đen làm cho mơ màng trầm mê cơ hồ muốn ngất, thật vất vả chịu đựng đến lúc hắn chấm dứt, nàng ngã đầu liền ngủ. Lúc này bên ngoài trời đã muốn tờ mờ gần sáng, nàng cảm thấy chắc thời điểm lúc trước báo đen làm cấp dưới cho tiên vương chịu bao nhiêu loại áp lực tựa hồ đều ở đêm qua phát tiết trên thân của mình.
Cấp Kiều Mặc Nhiên tỉnh ngủ, báo đen đã chuẩn bị sẵn ngọt ngào trái cây cấp nàng. Nhìn nàng ăn đồ ăn chính mình chuẩn bị, báo đen ko nói 2 lời lại ȶᏂασ đao tiến công. Đoạn ngày tân hôn này của Kiều Mặc Nhiên liền như thế đần độn trôi qua, mà công đa͙σ sự tình Tô Tử Duyệt cấp nàng nàng căn bản ko còn tâm lực đi quan tâm.
nɠɵạı trừ việc vất vả cấp báo đen luôn sung mãn khỏe mạnh, thì Kiều Mặc Nhiên cũng xem như an ổn sống qua. Lúc này, nàng mới bắt đầu đi làm công tác gián điệp. Thành thật mà nói, ở chuyện Tô Tử Duyệt cùng Mẫn Mặc công đa͙σ điều kiện tiên quyết là cho dù nàng có hoàn thành cũng ko được phép bại lộ, khó khăn quả thật có hơi lớn.
Tới 1 ngày, Kiều Mặc Nhiên thấy báo đen tâm tình tựa hồ cũng ko tệ, liền chủ động mở miệng cùng hắn nói chuyện phiếm. Nói- Xem ngươi tâm tình cũng ko tệ nha, có chuyện gì vui sao?
Báo đen cảnh giác giật giật lỗ tai, nhìn về phía Kiều Mặc Nhiên. Cô nàng này rất thiếu chủ động cùng chính mình nói chuyện, đa số thời gian đều là khiếp sợ xa xa nhìn mình, nội tâm ko biết ở tính toán cái gì. Hôm nay nàng xảy ra chuyện gì sao, hơn nữa nàng còn nhìn được sắc mặt liền biết tâm tình bản thân mình hôm nay ko tệ? Hắn suy nghĩ 1 chút sau đó nói- Ko có gì đặc biệt chỉ là cao hứng thôi.
Kiều Mặc Nhiên ko khỏi có chút xấu hổ, thầm mắng người này sao lại ko biết nói chuyện phiếm như thế. Nàng đành phải tìm kiểu nói khác- Thật sao? Ta đây tâm tình cũng ko tệ, ngươi cùng ta trò chuyện chút đi.
Báo đen ở tro lòng thở dài: Nguyên lai là nàng muốn nói chuyện phiếm, chả trách… bất quá nàng đồng ý chủ động cùng chính mình nói chuyện, báo đen đương nhiên có chút vui vẻ. Này thuyết minh nàng ko còn sợ hãi chính mình, hơn nữa còn bắt đầu chấp nhận chính mình. Hắn gật gật đầu, rồi mới đi đến bên người Kiều Mặc Nhiên, nằm trên đùi trắng noãn của nàng.
Ở báo đen tới gần tro nháy mắt, Kiều Mặc Nhiên cảm thấy lông tơ của mình tựa hồ đều dựng lên. Nàng cố gắng áp hạ cảm giác ko thích ứng tro lòng này, dùng giọng điệu hết sức bình thản nói- Ân, vậy ngươi trước đi, ngươi năm nay bao nhiêu rồi?- Kiều Mặc Nhiên muốn từ tuổi sáp nhập đến sự nghiệp của hắn, chỉ cần báo đen đề cập đến tiên vương, như vậy chính mình có thể bắt đầu hỏi thăm càng nhiều tin tức hữu dụng.
Báo đen nói- Ta sống lâu lắm rồi, chính mình cũng ko nhớ rõ. Ở Ma đô đa số loài vật đều ko để ý đến vấn đề tuổi tác này, nhân loại các ngươi rất coi trọng chuyện này sao? Ngươi bao nhiêu?
Kiều Mặc Nhiên trịnh trọng gật gật đầu nói- Đương nhiên, nhân loại chúng ta hàng năm đều chúc mừng chính mình lại thêm 1 tuổi. Ta năm nay 26 tuổi. Có lẽ nguyên nhân là vì nhân loại so với các ngươi thọ ngắn hơn, cho nên chúng ta rất để ý đến chuyện tuổi tác của mình. Ở từng độ tuổi đều phải làm 1 ít sự tình cố định, suy nghĩ như vậy quả thật có chút buồn cười.
Báo đen hỏi- Các ngươi mỗi khi già thêm 1 tuổi liền ý tứ hàm xúc cách tử vong gần thêm 1 bước, vì cái gì còn muốn chúc mừng, là ở nghênh đón tử vong sao?
Kiều Mặc Nhiên trừng mắt liếc báo đen 1 cái nói- Nào có người hội nghênh đón loại chuyện này? Ta sợ nhất là chết. Nhân sinh như vậy tốt đẹp, nếu có thể ko chết thật tốt.
Báo đen nhìn nàng 1 cái nói- Nếu ngươi vẫn ở lại Ma đô, tuy ko phải ko chết, nhưng việc già đi sẽ rất chậm, so với nhân loại bình thường là gấp mấy lần. Đợi cho đến ngày chết đó, ngươi cũng sẽ sống đủ.
Kiều Mặc Nhiên kinh ngạc nói- Thật sự? Ta thật sự ko biết. Bất quá sống lâu như vậy có ý nghĩa gì sao?
Báo đen sau khi trầm ngâm tro giây lát, rồi mới nói- Trước kia ko có, bất quá hiện tại có- Nói xong, hắn nhìn Kiều Mặc Nhiên.
Kiều Mặc Nhiên tự nhiên biết hắn đang nói cái gì, ko khỏi đỏ 2 gò má, cúi đầu, ko dám nhìn lại hắn. Lần nói chuyện phiếm này liền như thế kết thúc, nàng ko thu hoạch được gì. Sự thật chứng minh, có lẽ nàng thật sự ko có số làm gián điệp.
Ngày liền như thế trôi đi, Kiều Mặc Nhiên nghe được tin tức rất ít. Thẳng đến nàng phát hiện chính mình mang thai, thế này mới gấp gáp coi trọng. Nàng ko thể kéo lâu nữa, cấp đứa nhỏ sinh ra, báo đen sẽ chết đi, chính mình liền lãng phí cơ hội lần này. Sau khi hạ quyết tâm, nàng lần này quyết định đi thẳng vào vấn đề, nắm giữ quyền chủ động. Mấy ngày ở chung này, bởi vì phải giúp Tô Tử Duyệt hỏi thăm sự tình, cho nên Kiều Mặc Nhiên thường xuyên tìm báo đen nói chuyện phiếm. Cứ như vậy tiếp xuống, nàng đã ko còn giống như trước sợ hãi hắn.
Kiều Mặc Nhiên thừa dịp buổi tối báo đen vừa mới ở trên thân của mình phát tiết qua, thỏa mãn nhắm mắt dưỡng thần thời điểm, ôm cổ của hắn dịu dàng nói- ŧıểυ Hắc.
Ân?- Báo đen mặt dày nói- Sao vậy, ngươi còn chưa thỏa mãn?
Kiều Mặc Nhiên gắt giọng- Nói bậy gì đó, chúng ta nói chuyện phiếm đi, ngươi nói trước đi, phía trước tổng toàn là ta mở miệng trước.
_ Ta có chuyện gì để nói sao?- Báo đen mở kim sắc con ngươi nhìn Kiều Mặc Nhiên.
Kiều Mặc Nhiên bị hắn nhìn có chút chột dạ, nàng tránh đi ánh mắt của hắn nói- Nói chuyện trước khi ngươi nhận thức ta, ta 1 chút cũng ko biết về ngươi.
Báo đen thấy Kiều Mặc Nhiên nguyện ý muốn biết về mình, tro lòng có chút cảm động. Hắn vươn đầu lưỡi, vô cùng thân thiết liếʍ 2 má Kiều Mặc Nhiên, khó được buông ra nhiều năm dưỡng thành đề phòng tâm tính, nói- Vậy ngươi muốn biết cái gì?
Kiều Mặc Nhiên tâm đầu nhất khiêu, rồi mới cưỡng chế tâm tình hưng phấn của mình mà nói- Kể về cuộc sống trước kia ngươi ở Ma đô ra sao đi.
Báo đen nói: “Ở lúc ta còn rất nhỏ đã bị trưởng bối chọn lựa để tham gia huấn luyện đặc biệt, học tập nguyện trung thành tiên vương. Ở ta chính thức trở thành thành viên đội cận vệ của tiên vương, chúng ta những người có mặt đều phải thề sống chết nguyện trung thành Ma vương, thẳng đến Ma vương thoái vị chúng ta mới có thể khôi phục thân thể tự do. Ta tro đàn báo là con biểu hiện xuất chúng nhất, ko lâu sau liền được Ma vương phong làm đầu lĩnh. Sau đó đến khi Ma vương hiện tại kế vị, ta cũng liền xuất ngũ. Ngày đó ngươi gặp là đó người, lúc trước đều là đội viên dưới trướng ta. Kỳ thật lúc đầu quần thể rất khổng lồ, chỉ là nhiều người đều đã chết trận…- Báo đen nói tới đây, tro ánh mắt toát ra loại tình cảm đau thương.
Kiều Mặc Nhiên đau lòng hôn trán của hắn nói- Công tác của các ngươi rất nguy hiểm sao?
Báo đen nói- Ban đầu ko phải, nhưng là do… tiên vương trước rất tàn bạo, yêu thích giết chóc, chỉ cần ko hợp nhãn người tro chủng tộc nào đó liền diệt tộc. Vì nguyên nhân đó, công tác của chúng ta tự nhiên cũng ko dễ làm.
Kiều Mặc Nhiên oán giận nói- Vậy hắn thật sự là chết chưa hết tội, hẳn đáng ra nên chết sớm 1 chút mới tốt.
Báo đen lắc lắc đầu nói- Không cần mắng hắn như vậy, hắn vốn ko phải loại người như vậy. Ta có thể nói là cùng hắn cùng nhau trưởng thành, hắn lúc còn nhỏ rất tốt. Kỳ thật Ma vương hiện tại tính cách cùng hắn rất giống, chỉ là hắn sau khi theo đuổi sức mạnh, khiến hắn đánh mất nhân tâm mà thôi. Rơi vào kết cục như vậy, cũng chỉ là người đáng thương.
Kiều Mặc Nhiên nghe đến đó, ko khỏi gương mặt sáng ngời, nàng cảm thấy chính mình cách mục tiêu càng ngày càng gần. Nàng lại hỏi- Cái gì gọi là đánh mất nhân tâm? Hắn tẩu hỏa nhập ma phát điên sao?