Môi Mẫn Mặc thuận ngực tuyết trắng của Tô Tử Duyệt 1 đường trượt, ở rốn thượng của nàng lưu luyến liếʍ vậy da dẻ phá lệ non mịn. Môi của hắn 1 đường đi vào chỗ u cốc dưới thân Tô Tử Duyệt, hắn nhẹ nhàng tách 2 chân của nàng, chỉ thấy vậy 2 đóa hoa phấn nộn dính mấy giọt sương tro suốt.
Ngón tay Mẫn Mặc nhẹ nhàng bát làm vậy 2 cánh hoa, chỉ chốc lát công phu liền có nhiều mật nước trào ra hơn. Hắn cúi đầu giữa 2 chân Tô Tử Duyệt, há mồm ngậm ở phấn nộn ŧıểυ huyệt. Chỉ nghe Tô Tử Duyệt yêu kiều 1 tiếng, theo bản năng liền muốn khép 2 chân lại, chỉ là bị đầu Mẫn Mặc ngăn cách, nàng ko có biện pháp khép lại chân.
Đầu lưỡi Mẫn Mặc ở trên 2 cánh hoa của Tô Tử Duyệt liếʍ mυ"ŧ 2 hạ, liền vội vã xâm nhập vào tro ŧıểυ huyệt gấp trí của nàng. Tuy rằng sinh qua nhiều đứa nhỏ như vậy, nhưng ŧıểυ huyệt của Tô Tử Duyệt vẫn như cũ phấn nộn gấp trí tựa như thời điểm lần đầu tiên Mẫn Mặc gặp nàng. Đầu lưỡi Mẫn Mặc ở tro ŧıểυ huyệt của nàng co rúm, miệng ngậm ở giữa khe hở nhỏ hẹp thâm trầm mυ"ŧ lấy. Mật nước cuồn cuộn ko ngừng dũng mãnh vào tro miệng của hắn, hắn đều nuốt vào.
_ Ân…- Tô Tử Duyệt khó nhịn vặn vẹo vòng eo, đón ý nói hùa động tác Mẫn Mặc. Bị hắn như vậy khiêu khích, làm cho nàng nhịn ko được khát cầu càng nhiều, vậy hư ko ŧıểυ huyệt đã ko còn muốn thỏa mãn với đầu lưỡi của hắn. Nàng lay động vòng eo, yêu kiều rêи ɾỉ- Ta muốn… cho ta…
_ Ngô… ko phải cho ngươi rồi sao? Ân? Còn muốn… muốn gì nữa?- Mẫn Mặc chậc chậc thanh hấp ŧıểυ huyệt Tô Tử Duyệt, rồi mới cố ý hỏi ra những lời làm người ta khó xử đến như vậy.
_ Ân… muốn gậy thịt… ngô….. của ngươi. Cho ta… ân… Mẫn Mặc… cho ta…- Tô Tử Duyệt rêи ɾỉ.
Mẫn Mặc thích nghe Tô Tử Duyệt 1 bên rêи ɾỉ 1 bên gọi tên của hắn, như vậy làm hắn phá lệ động tình. Hắn thân thủ ở sớm đứng thẳng gậy thịt của mình xoa bóp 2 vòng, rồi mới đỡ nó chậm rãi tham vào tro ŧıểυ huyệt của Tô Tử Duyệt. Hắn cực đại quy đầu chậm rãi đột phá vậy hẹp hòi dũng đa͙σ của Tô Tử Duyệt, nhưng chỉ đi vào phần quy đầu. Mẫn Mặc dùng quy đầu đụng mạnh khối mềm thịt ở chỗ sâu tro ŧıểυ huyệt của Tô Tử Duyệt, ở phần đó quay vòng nghiền nát.
Tô Tử Duyệt khó nhịn nói- Ân… thật mỏi… a… đừng, đừng ma sát … ngô… ngứa… cho ta đi… cầu ngươi… ngô…
_ Ngô… như thế gấp… ŧıểυ huyệt này quả thực sinh ra chính là để cấp ma quỷ chơi đùa… ân… gọi tên của ta… liền cho ngươi- Mẫn Mặc khàn khàn tiếng nói.
_ Ân… Mẫn Mặc… cho ta… cầu ngươi cho ta… a…- Tô Tử Duyệt còn chưa nói xong, Mẫn Mặc liền khẩn cấp co rúm đứng lên. Gậy thịt của hắn ở tro cơ thể Tô Tử Duyệt mãnh liệt va chạm, ko chút nào thương tiếc đánh vào khối mềm thịt đó của nàng vậy, cơ hồ muốn xỏ xuyên qua nàng- A… thật lớn… muốn hỏng mất… a… tuyệt quá… Mẫn Mặc… a…
Đi theo động tác Mẫn Mặc ngày càng nhanh hơn, chỉ thấy 1 cỗ hắc khí thuận dưới thân Tô Tử Duyệt ko ngừng mà ngưng tụ lại trước ngực của nàng. Mẫn Mặc hoảng sợ, ko biết vì cái gì hội như vậy. Hắn rõ ràng là dựa theo từng bước làm, đã trải qua nhiều ma quỷ cao đẳng như vậy, ko nên có chuyện nha?
_ Ân… Mẫn Mặc?- Tô Tử Duyệt ko biết Mẫn Mặc vì cái gì hội đột nhiên dừng lại, đem nàng từ trên đám mây cứ như vậy rớt xuống dưới. Nàng ko an phận vặn vẹo khởi vòng eo, chủ động blowjob gậy thịt Mẫn Mặc- Xảy ra chuyện gì? Động đi động đi… ân… thật là khó chịu…
Mẫn Mặc do dự tro giây lát, cuối cùng vẫn là quyết định mạo hiểm thử 1 lần. Hắn thấp hôn ở cánh môi non mềm của Tô Tử Duyệt, 1 bên cùng đầu lưỡi của nàng dây dưa ở 1 chỗ, 1 bên lại triển khai thế công dưới thân. Đi theo động tác của hắn, là đó hắc khí ko ngừng mà tụ lại trước ngực Tô Tử Duyệt. Cuối cùng vậy đoàn hắc khí thế nhưng chi chít hình dạng thành 1 đóa hoa, giống như là 1 bức tranh thuỷ mặc. Hắc sắc đóa hoa chiếm cứ ở trên da dẻ trắng nõn của Tô Tử Duyệt, có vẻ phá lệ yêu dị.
Mẫn Mặc là lần đầu tiên nhìn thấy như vậy dị cảnh, rất nhiều năm trước hắn cũng cùng 1 nữ tử phát sinh quá quan thắt, vậy nữ tử qua sau đó liền chết đi. Lúc ấy cũng có hắc khí xuất hiện ở trên thân của nàng, nhưng cũng ko có hình thành cái đồ án gì.
_A… a… tuyệt quá… muốn ra … ân… nơi đó… ko được…- Tô Tử Duyệt gắt gao ôm Mẫn Mặc, run run đến cao trào. ŧıểυ huyệt nàng kịch liệt co rút lại mυ"ŧ chặt gậy thịt cường cứng tựa sắt của Mẫn Mặc, 1 cỗ nóng bỏng dâm dịch từ tro ŧıểυ huyệt phun ra, phun ở trên cực đại quy đầu của Mẫn Mặc.
_ Sao ko bắn ở bên tro?- Tô Tử Duyệt ko hiểu hỏi, này 1 cúi đầu thời điểm, nàng cũng thấy đóa hoa trước ngực của mình. Nàng kinh ngạc nói- Đây là cái gì? Ta xảy ra chuyện gì? Ko phải… sẽ chết chứ?
_ Ko phải, là do ta… có chút sợ hãi…- Mẫn Mặc thấp giọng nói- Ngươi đã trải qua rất nhiều ma quỷ cao đẳng, theo lý thuyết là hoàn toàn có thể nhận lấy ta. Nhưng mà ta sợ hãi vạn nhất… ta quả thực ko dám làm tới cùng- Mẫn Mặc xoa xoa mi tâm, bộ dáng có vẻ rất thống khổ.
Tô Tử Duyệt thở dài, rồi nhẹ nhàng ngồi dậy, kéo hắn ôm nhập vào ngực của mình an ủi nói- Ko có việc gì, ngươi đừng tiêu cực, ta ko sợ thì ngươi sợ cái gì? Chúng ta đều đã đi đến bước này, sao ngươi lại chưa đánh đã lui như thế?
Mẫn Mặc gắt gao ôm vòng eo mảnh khảnh của Tô Tử Duyệt, giờ phút này hắn tựa như đứa nhỏ yếu ớt. Hắn nhìn đôi mắt Tô Tử Duyệt, nói- Ngươi hãy thề ngươi sẽ ko bao giờ rời khỏi ta…
Tô Tử Duyệt nhìn Mẫn Mặc yếu ớt như vậy, tro lòng đau xót. Hắn từ nhỏ vốn ko có thân nhân, 1 người ngồi ở vị trí vậy cao cao tại thượng. Liền người thân cận nhất của hắn, dưỡng dục hắn trưởng thành vậy 2 tên ma quỷ kia cuối cùng cũng lựa chọn phản bội hắn. Có lẽ ở trước khi gặp được chính mình, hắn hội cũng cho rằng Bùi Diệp cuối cùng có thể trở thành Vương hậu của hắn, nhưng Bùi Diệp cuối cùng cũng phản bội hắn. Hắn, có lẽ đã biết sợ rồi sao. Tô Tử Duyệt cúi đầu hôn tóc hắn, từng chữ 1 nói- Mẫn Mặc, ta vĩnh viễn sẽ ko rời khỏi ngươi, trừ phi là ngươi trước ko cần ta.
Mẫn Mặc nghe vậy, đem Tô Tử Duyệt ôm sát tro lòng. Hắn gắt gao ôm nàng, giống như là muốn nàng nhu tiến thân thể của chính mình. 2 người cứ như vậy ôm nhau tro giây lát, Mẫn Mặc nói- Ngươi muốn nghi thức theo kiểu gì? Ta hiện tại phải đi phân phó bọn hắn chuẩn bị, nhất định phải là long trọng, ta muốn để cho những người có mặt đều biết ngươi chính là Vương hậu Ma đô. Cái này là hôn lễ của chúng ta, ta muốn cho ngươi 1 cái hôn lễ long trọng nhất.