"Có công mài sắt có ngày nên kim", cố gắng của ŧıểυ Ngưu không có uổng phí. Sáng hôm nay, phép thuật của hắn liền có chuyển biến tốt. Ngón tay của hắn bắn ra, đã có thể sinh ra kình phong bắn rơi một cái lá cây.
ŧıểυ Ngưu thực sự không thể tin được hai mắt của mình, một ngón tay lại bắn ra. mấy thước xa, lá cây tách ra khỏi cành rơi xuống. Quá hưng phấn, ŧıểυ Ngưu hai tay lập tức búng ra tiếp làm cho lá cây vù vù rớt xuống. Hình ảnh này làm cho ŧıểυ Ngưu mừng rỡ hoa chân múa tay vui sướиɠ hét lên. Bên cạnh, sư nương thấy vậy cũng liên tục gật đầu, trên mặt nàng cười vui vẻ.
ŧıểυ Ngưu cười hì hì đứng gần sát vào sư nương, nói: "Sư nương, đệ tử luyện tập được không?"
Sư nương khen nói: "Rất tốt, càng ngày càng ra dáng nam nhân."
ŧıểυ Ngưu mắt híp, nhỏ giọng nói: "Vậy Sư nương có thể thưởng cho đệ tử một đêm xuân nha, đệ tử có vài ngày không âu yếm với nàng rồi."
Khuôn măt Sư nương đỏ lên ngượng ngùng, cười không nói gì. ŧıểυ Ngưu nói tiếp: "Để cho đệ tử âu yếm đi, cho nàng sung sướиɠ lên mây luôn. Năng lực của ta nàng đã nếm thử rồi mà."
Sư nương gắt giọng: "Trước luyện công phu của chàng đi sao, luyện được rất tốt thì mới nói tiếp chuyện ấy."
ŧıểυ Ngưu ừ một tiếng, tiếp tục ȶᏂασ luyện. Bất quá trong chốc lát, Nguyệt Ảnh cùng Nguyệt Lâm cùng làm bạn tiến đến. Có ba vị mỹ nữ nhìn nhìn, ŧıểυ Ngưu luyện công càng cố gắng. Mỹ nữ làm ra động lực so với bất luận cái gì cổ vũ đều có hiệu quả hơn. ŧıểυ Ngưu không chỉ muốn dùng trên giường công phu chinh phục các nàng, quan trọng hơn là dựa vào tự thân thực học làm cho các nàng yêu thương nhung nhớ.
Nguyệt Lâm thấy ŧıểυ Ngưu tiến bộ rất nhanh, vỗ tay cố lên. Nguyệt Ảnh khuôn mặt nghiêm túc lạnh lẽo không nói lời nào, ánh mắt lại chú ý ŧıểυ Ngưu từng hành động, không biết suy nghĩ tâm sự gì.
Sau đó, sư nương cùng Nguyệt Ảnh đi rồi, hình như có chuyện cần bàn bạc. Nguyệt Lâm ở lại chỉ dậy ŧıểυ Ngưu phép thuật. Luyện tập rất nhiều, ŧıểυ Ngưu hỏi: "Ngày mai nàng muốn đi, chúng ta lại vui vẻ với nhau đi."
Nguyệt Lâm cười nói: "Như thế nào cả ngày suy nghĩ việc này a, Nghiện nặng như vậy sao? Ngươi muốn làm chuyện đó thì nhanh nhanh cưới muội làm vợ đi sao. Khi đó, chúng ta mỗi ngày cùng một chỗ tha hồ mà làm."
ŧıểυ Ngưu nắm tay Nguyệt Lâm nói: "Nàng nghĩ rằng ta không muốn à, suy nghĩ muốn cũng không có cách nào làm được gì. Hiện tại ta còn nhỏ, bổn sự còn không có học giỏi. Lúc này thành thân sẽ làm người khác chê cười."
Nguyệt Lâm bỏ tay hắn ra gắt giọng: "Cho dù là chàng muốn kết hôn ta, ta bây giờ còn chưa muốn đâu."
ŧıểυ Ngưu nháy mắt hỏi: "Vì sao?"
Nguyệt Lâm cũng học sư nương lời nói nghiêm túc nói: "Không có vì cái gì, làm sao nhiều như vậy vô nghĩa, nhanh lên luyện công."
ŧıểυ Ngưu cười đáp ứng một tiếng, tựu lại tiếp theo luyện tập phép thuật. Bởi vì có tiến bộ, hắn có sức mạnh làm tin tưởng lớn hơn nữa. Tưởng tượng thấy có một ngày tay cầm Ma Đao, không hề e ngại bất luận cái gì địch nhân, thật sự là hào khí can vân, phong cách quý phái. Khi đó ŧıểυ Ngưu chính là Đại Ngưu.
Cơm chiều sau, ŧıểυ Ngưu cùng Nguyệt Lâm nói chuyện trong chốc lát, trở về phòng chuẩn bị đi ngủ. Lúc này, một cái nha hoàn đến gõ cửa nói là sư nương cho mời. ŧıểυ Ngưu hỏi chuyện gì, nha hoàn nói sư nương muốn dậy ŧıểυ Ngưu một ít võ công.
ŧıểυ Ngưu nghe xong, cảm thấy có điểm kỳ quái. Hắn tâm nói: 'Chẳng lẽ sư nương hôm nay tâm tình vui vẻ, lập tức buổi tối cũng muốn truyền võ công cho ta, đối với ta săn sóc thật chu đáo. Nếu ta có thể thuận tiện chiếm chút tiện nghi, như vậy ta sẽ càng cao hứng.'
ŧıểυ Ngưu thay đổi môt bộ quần áo sạch sẽ, liền theo nha hoàn tiến đến. Đi đến gần phòng của Nguyệt Lâm thì hắn hướng bên đó nhìn một tí. Không có ánh đèn làm hắn suy nghĩ chẳng lẽ Nguyệt Lâm đã ngủ rồi à? Vì cái gì không đi chui ổ chăn của ta đâu? A, nàng là cô gái nên da mặt mỏng, chờ ta trở lại thì lúc đó đến phiên ta chui vào chăn của nàng đi.
Tiến vào thủ vệ sâm nghiêm hậu viện, mọi nơi im ắng như tờ. Trong không khí tỏa ra hương thơm trăm hoa, từ trong vườn hoa bay tới. ŧıểυ Ngưu từ trong đó có thể ngửi thấy được hương thơm của nữ nhân. Này không phải là ảo giác, hậu viện này từ trong ra nɠɵạı trừ sư phụ ra, mọi nữ nhân đều ở đây. nɠɵạı trừ sư nương ở ngoài, những người khác không phải nha hoàn chính là nữ đệ tử. Đương nhiên, nữ đệ tử cùng sư nương bên này còn có một bưc tường ngăn cách ra. Nhất là sư nương chỗ này, đều không phải nam đệ tử muốn đi vào thì tự do vào được. Sư nương bồi dưỡng đi ra nữ binh, mỗi người rất lợi hại. Ai dám xông loạn, mạng nhỏ khó bảo toàn.
Tới cửa phòng của sư nương, chỉ thấy ngoài cửa hơn vài cái bảo vệ cửa. Nha hoàn mở cánh cửa, mời ŧıểυ Ngưu đi vào. ŧıểυ Ngưu đóng lại cánh cửa, đi qua ŧıểυ thính vào phòng ngủ. Phòng ngủ trong đốt hai hàng đèn cầy đỏ làm phòng sáng như ban ngày.
Sư nương đang ngồi ở ghế trên soi gương chải đầu. Nàng mặc phấn hồng sắc áo ngủ, mái tóc thả xuống, gương mặt kiều diễm, con mắt mở to mỉm cười, đang từ trong gương nhìn ŧıểυ Ngưu.
ŧıểυ Ngưu cười ha hả đi lên, từ phía sau ôm lấy sư nương vòng eo, ngửi hương thơm, ở trên mặt của nàng hôn một cái nói: "Sư nương a muốn chết đệ tử. Ngươi nếu không bảo ta đến, ta thực sự muốn liều chết xông vào."
Sư nương dùng lược một gõ ŧıểυ Ngưu cái trán nói: "ŧıểυ hài tử, như vậy không quy củ. Ta là ngươi sư nương, không cho làm bậy. Ta gọi ngươi là tới là chỉ điểm võ công, không phải với ngươi tán tỉnh." Sư nương cố ý nghiêm trang nói.
ŧıểυ Ngưu cười hì hì nói: "Sư nương ý tứ ta hiểu được, nàng bảo ta tới là chỉ điểm trên giường công phu. Đúng không?" Nói xong, cùng sư nương mặt đối mặt, từ gương nhìn hai người. Chỉ thấy một hình ảnh mỹ mạo diễm lệ, cùng với một thân ảnh thanh tú nghịch ngợm, một nghiêm trang, một cười đùa cợt nhả.
ŧıểυ Ngưu chính mình say mê nói: "Chúng ta thực giống người một nhà, giống một đôi phu thê (vợ chồng) đằm thắm."
Sư nương cũng nhìn nhìn ha ha cười nói: "Ta thấy không giống vợ chồng."
ŧıểυ Ngưu hỏi: "Vậy giống cái gì?"
Sư nương nháy đôi mắt đẹp cười nói: "Nhìn giống như một phu nhân quý phái ôm một con khỉ." Dứt lời, vui vẻ cười lên, thanh âm đáng yêu dễ nghe. ŧıểυ Ngưu cũng ha ha nở nụ cười, hai tay liền không thành thật bắt đầu sờ mó.
Lúc tay hắn nắm đầy đặn hai vυ", thực có tiết tấu xoa nắn, sư nương hô hấp dồn dập, nhẹ giọng nói: "ŧıểυ Ngưu nha, không cần khiêu khích ta, trêu chọc ta nóng nảy, ta sẽ ăn luôn chàng đấy."
ŧıểυ Ngưu vừa chơi đùa vừa nói: "Ta biết, nàng nhất định sẽ dùng nàng ŧıểυ Hoa động ăn luôn ta ŧıểυ bổng bổng." Nói chuyện, tại trên đầu v* đáng yêu của sư nương xoa vòng quanh.
Sư nương đôi mắt đẹp híp lại, hít thở sâu, lược đều cầm không xong. ŧıểυ Ngưu lại đem một tay chui vào áo choàng bên trong, cảm giác thì thấy trống không, thì ra sư nương không có mang yếm. ŧıểυ Ngưu lập tức nghĩ đến, nàng trên không mặc, phía dưới hay cũng không mặc luôn?
ŧıểυ Ngưu trực tiếp bắt lấy một bên vυ" đùa bỡn, ngoài miệng hỏi: "Sư nương nha, nàng bên trong cái gì đều không có mặc sao?"
Sư nương xuân tình đã động, thở hào hển nói: "Đúng rồi, ta vừa mới tắm rửa xong."
ŧıểυ Ngưu khen nói: "Khó trách cơ thể nàng tỏa ra hương thơm ngào ngạt, làm cho ta ngửi xương cốt cũng mềm." Vừa nói vừa cỡi sư nương áo tắm
Sư nương đánh tay hắn, mị nhãn nhìn hắn, nói: "Chàng chẳng lẽ không sợ sư phụ của chàng sao?".
ŧıểυ Ngưu cười nói: "Ngay cả sư nương còn không sợ, ta sợ hắn làm gì?"
Sư nương ai một tiếng nói: "Ngươi ŧıểυ tử này, càng ngày lá gan càng lớn."
ŧıểυ Ngưu vỗ ngực nói: "Kia còn nói sao? Chúng ta Lao sơn phái đệ tử mỗi người là hảo hán, không có ai là loại hèn yếu." Nói chuyện, ŧıểυ Ngưu ôm ngang lấy sư nương, hướng về phía hoa lệ giường đi đến.
Hắn ôm sư nương đặt lên trên giường, lại đem dục bào cởi bỏ, trên người hương thơm ngào ngạt mỹ phụ tựu như trái chuối lột vỏ nhìn thấy là muốn cắn ngay một miếng.
ŧıểυ Ngưu mở mắt thật lớn háo sắc ngắm nhìn sư nương. Chỉ thấy bả vai đẫy đà, đầu v* như ngon núi, bụng dưới khéo léo trơn tru, đùi phi thường mềm mại mà kia túm lông tơ giống như một cái hấp dẫn tín hiệu làm ŧıểυ Ngưu miệng khô lưỡi cũng khô luôn. Nàng thành thục, vẻ đẹp diễm lệ, tạo nên nét đặc sắc riêng biệt.
ŧıểυ Ngưu khen nói: "Thật sự là một vị mê chết người vưu vật nha, sư phụ lão nhân gia nàng thật là đẹp kinh hồn."
Nói chuyện, ŧıểυ Ngưu đem sư nương hai chân hướng bên giường kéo dạng ra, lại cúi xuống thân xoa bóp hai vυ", trong chốc lát kéo, lúc thì đè ép, giống như đang đùa món đồ chơi thật vui vẻ. Lúc sau, ŧıểυ Ngưu ngồi xổm xuống thân, tách ra sư nương đùi ngọc, đầu tiên là tại mao tùng chải vuốt vài cái, tiếp theo xóa nắm lấy hạt ŧıểυ Đậu Đậu; nắm đắc sư nương phát ra dài ngắn không đồng nhất tiếng rêи ɾỉ.
ŧıểυ Ngưu đem miệng đến gần đẩy ra sư nương mao tùng, ăn liếʍ thật điêu luyện. Đầu lưỡi giống ngọn lửa giống
nhau, tại sư nương đóa hoa phía trên làm càn, lên xuống qua lại ngẫu nhiên còn tìm cách chui vào trong động, mỗi một cái bước cũng tiến hành đắc đâu vào đấy, lão luyện cực kỳ.
Làm một cái hiểu phong tình có kinh nghiệm bình thường nữ nhân, sư nương nào chịu được hắn như thế tra tấn đâu? Sư nương rốt cuộc không nhịn được, khoái hoạt hô to gọi nhỏ lên.
ŧıểυ Ngưu nâng lên đầu miệng lóng lánh nước, nhắc nhở nói: "Sư nương à, nàng không sợ mấy người con gái bên ngoài nghe được của nàng thanh âm sao?"
Sư nương xoay thắt lưng lắc mông kiều hừ nói: "Ta mặc kệ nhiều như vậy, đều tại chàng làm chuyện tốt."
ŧıểυ Ngưu thấy nàng cao hứng, tựu tiếp tục tăng lớn lực độ, lập tức hít cùng cắn làm cho sư nương nhẫn nhịn rất vất vả xuân thủy tràn ra như nước, chảy liên miên không ngừng, lập tức xương cốt tựa hồ cũng biến thành mềm mại như bông.
"Không cần tái liếʍ, ta muốn điên rồi. Nhanh lên, nhanh lên xuyên vào đi thôi, ta muốn chàng đâm vào." Sư nương
vuốt ŧıểυ Ngưu đầu, vong tình kêu gọi.
ŧıểυ Ngưu ăn đủ ngọc thủy, liền cởi quần áo, ôm lấy đùi của sư nương, đem thiết bổng như ý lấp kín đi vào. "Tức" một tiếng, côn nhục mang theo xuân thủy trơn tru, cắm xuống đến tận cùng. Bên trong rất ấm, rất chặt, rất ướt nha, thoải mái làm cho ŧıểυ Ngưu ngừng trong chốc lát mới có thể tiếp tục động tác.
Sư nương ngọt ngào hừ nói: "Hảo, hảo, thật là sướиɠ nha, không hổ là người trẻ tuổi vừa cứng lại mạnh."
ŧıểυ Ngưu đem sư nương đùi đặt ở trên vai, đắc ý nói: "Càng mạnh mẽ còn ở phía sau đâu. Đêm nay đệ tử nhất định phải chăm sóc sư nương làm cho nàng sung sướиɠ lên mây luôn, làm sư nương cả đời chỉ muốn ŧıểυ Ngưu. "Nói xong, đại bổng tử uy vũ có tiếng đâm đi vào, mỗi một hạ đều có khai sơn phá thạch khí thế, làm được sư nương thần hồn điên đảo, không nhịn được xoay thắt lưng phối hợp. ŧıểυ Ngưu đi phía trái xuyên, nàng hướng phía trái dùng sức. ŧıểυ Ngưu hướng bên phải, nàng cũng hướng phía bên phải. Kia trương kiều diễm trên gương mặt, tràn ngập vui thích Đào Hồng, so với bất luận hoa tươi nào đều đẹp hơn, ŧıểυ Ngưu nhìn vui vẻ cực kỳ.
Côn nhục chọc làm cho đóa hoa chít chít có tiếng, bụng dưới cùng với mông đụng chạm ra ba ba tiếng động. Sư nương rêи ɾỉ lưỡng lự uyển chuyển, ŧıểυ Ngưu hởi thở càng lúc càng lớn. Trong phòng Sư nương tràn ngập âm nhạc tình cảm mãnh liệt.
ŧıểυ Ngưu một bên làm một bên hỏi: "Sư nương a, mấy ngày này nàng có hay không thèm muốn nha?"
Sư nương ô ô kêu còn hồi đáp: "Có, nhớ chàng nhớ đến muốn điên lên."
ŧıểυ Ngưu nghe xong vừa lòng hỏi: "Vậy nàng như thế nào giải quyết ?"
Sư nương phóng túng cười nói: "Chịu đựng thôi, cũng không thể lại cho chàng mang cái nón xanh".
ŧıểυ Ngưu ha ha cười nói: "Nói như vậy sư nương rất da^ʍ đãиɠ."
Sư nương a a địa hừ nói: "Nữ nhân nào không da^ʍ đãиɠ, không dâm không gọi nữ nhân."
ŧıểυ Ngưu đem cây gậy xuyên vào huyệt khẩu, mang ra một chút xuân thủy, lại lập tức xuyên đến cùng, ngoài miệng nói: "Vậy mời đệ tử làm chết nàng, chết dâm nữ nhân này đi sao."
Sư nương cũng khổng để ý tới cảm thấy thẹn, nói: "Dâm đi, dâm chết nữ nhân này, ta nguyện ý chết ở chàng đại bổng tử dưới." Này một phen dâm tiếng gầm ngữ, nghe được ŧıểυ Ngưu xuân phong đắc ý, nghĩ muốn cạn kiệt đem hết toàn lực làm đi.
Một thiếu niên đem một cái thành thục mỹ nữ biến thành mất hồn thực cốt, cảm thấy mỹ mãn. Bởi vậy, nàng nam nhân nón xanh đời này là khó lấy xuống được.
Hiệp thứ nhất đánh cái khó phân thắng bại, cuối cùng tạo thành thế hoà. Trong lúc nghỉ ngơi, sư nương nằm tại ŧıểυ Ngưu trong lòng, vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc. ŧıểυ Ngưu cười xấu xa hỏi: "Cái này rất vui vẻ đi ? Vừa lòng không?
Nàng nếu sớm tìm ta, nàng không phải đã sớm thích sao?"
Sư nương hừ hừ hai tiếng, ôn nhu nói: "ŧıểυ tử ngươi đã cho ta thật sự là muốn làm gì thì làm à? Ta là Lao sơn phái chưởng môn phu nhân làm cho ta có rất nhiều băn khoăn. Nếu chuyện chúng ta để cho người khác biết thì tai ương ngập đầu. Chàng hiểu chưa?"
ŧıểυ Ngưu gật đầu nói: "Đệ tử hiểu được, nhưng mà nói lại vì cái gì nàng lại có gan làm chuyện này?"
Sư nương cười nhỏ giọng nói: "Chàng lúc này không nghĩ ra đi sao! Ta nói cho chàng, ta sở dĩ có điều băn khoăn, chủ yếu là sợ sư phụ của chàng. Đừng nhìn hắn đang bế quan luyện công, hắn cảm giác linh lắm. Ta sợ nhất hắn nghe được cái gì gió thổi cỏ lay. Bất quá hắn cũng có nhược điểm của hắn. Hắn đang luyện công trong lúc, một tháng luôn luôn vài ngày công lực yếu nhất thì cảm giác của hắn mất linh."
ŧıểυ Ngưu lại hỏi: "Các cô nàng bên ngoài có thể tin được không? Không sợ trong các nàng có kẻ bán đứng nàng sao?"
Sư nương tin tưởng mười phần trả lời: "Ta một khi đã bảo mấy cô nương đứng ở ta ngoài cửa, họ đáng tin là đương nhiên. Nếu không đáng tin cậy thì ta cũng đã không hội dùng bọn chúng. Ta dùng là nhân nếu bán đứng ta, các nàng cũng đừng muốn sống." Nói đến ở đây, sư nương chính là trên mặt hơn chút lãnh khốc.
ŧıểυ Ngưu ừ nói: "Này còn không sai biệt lắm." Nói chuyện, ŧıểυ Ngưu duỗi tay đi bắt sư nương kia túm lông tơ, biến thành sư nương khanh khách cười không ngừng, ngoài miệng sẵng giọng: "ŧıểυ hài tử, tổng như vậy bướng bỉnh, chẳng lẽ chàng cùng Nguyệt Lâm cùng nhau thời điểm, cũng nhiều như vậy động tác kích tình khiêu khích sao?"
ŧıểυ Ngưu ngón tay đặt ở trên lông tơ trêu chọc, ngoài miệng cười nói: "Cũng như nhau thôi, có thể nghĩ đến biện pháp chúng ta đều đã chơi. Ông trời sáng tạo nam nữ, làm cho bọn họ cùng một chỗ, chính là tận tình hưởng lạc."
Nói chuyện, ŧıểυ Ngưu ánh mắt dừng ở bên giường trên bàn một chi chổi lông gà, trong lòng liền có một cái ý kiến
hay.
Sư nương nói: "Một khi đã như vậy, chúng ta gọi thêm Nguyệt Lâm cùng nhau âu yếm đi ?"
ŧıểυ Ngưu lắc đầu nói: "Hay không được. Chúng ta có loại quan hệ này, sợ nàng ấy không thể nhận. Kêu nàng ấy đến, chẳng những không đạt được đùa mục đích, chỉ sợ còn có thể tạo thêm chuyện xấu."
Sư nương a một tiếng nói: "Tư tưởng của nàng ta có như vậy bảo thủ sao? Vậy chàng thực nên khai đa͙σ nàng ta một lần."
ŧıểυ Ngưu đáp ứng một tiếng nói: "Sư nương à, chúng ta ngoạn điểm mới mẻ đi sao." Nói chuyện, ôm sư nương ngồi dậy.