Ly Hôn? Đừng Suy Nghĩ!

Chương 32

Trước Sau

break

Sáng hôm sau, anh bị chuông báo thức đánh thức. Với tay tắt chuông trong lúc còn nhắm mắt, anh lại vô thức hít một hơi sâu — trong không khí vẫn là mùi hương quen thuộc.

Khó mà diễn tả rõ đó là mùi gì, có lẽ là mùi từ sữa tắm và kem dưỡng của Tô Miên, hoà lại thành hương thơm dịu nhẹ. Mỗi lần trở về đây, bước chân vào nhà là anh sẽ ngửi thấy mùi ấy. Khi ôm cô trong vòng tay, mùi hương ấy càng rõ rệt.

Mới đầu cảm thấy hơi ngọt quá, nhưng lâu dần lại thấy quen thuộc đến mức thân thuộc.

Anh vẫn còn ngái ngủ, với tay sang bên cạnh theo thói quen — trống không.

Ý thức dần tỉnh táo.

À, đúng rồi. Tô Miên đang ở Maldives đón Giáng Sinh.

Anh đưa mắt nhìn điện thoại.

Tô Miên vẫn không hề gửi bất kỳ tin nhắn nào cho anh.

Tần Minh Viễn từ từ ngồi dậy khỏi giường, đưa mắt nhìn quanh phòng ngủ của mình. Mỗi lần anh về nhà thường đều là nửa đêm, trong phòng chỉ bật đèn mờ. Sáng hôm sau lại vội đi, gần như chưa từng có dịp quan sát kỹ căn phòng này.

Sáng nay nhìn kỹ một chút, anh mới phát hiện phong cách phòng ngủ rất ấm áp, đúng với tính cách của Tô Miên.

Anh lại cầm điện thoại lên xem.

Vẫn không có tin nhắn nào từ cô.

Anh ngẫm nghĩ, bây giờ ở Maldives mới tầm 3 giờ chiều, Tô Miên chắc vẫn chưa có thời gian nhắn tin lại.

Tần Minh Viễn nhanh chóng sửa soạn rồi rời đi.

Quý Tiểu Ngạn lái xe đưa anh đến phim trường.

Bởi vì tối giao thừa anh phải tham gia một chương trình biểu diễn, nên lịch quay buổi tối mấy ngày nay đều bị dùng cho chương trình đó. Bộ phim Kim Qua Thiết Mã là phim đại nam chủ, nên thời lượng của nam chính nhiều gấp đôi nữ chính. Tần Minh Viễn mỗi ngày quay phim đều rất áp lực, tối nào cũng diễn, thời gian lại bị chèn ép đến mức không kịp thở.

Gần hết buổi sáng, anh mới tranh thủ được chút thời gian ăn trưa. Trong lúc ăn, anh lại mở điện thoại ra xem.

Quý Tiểu Ngạn lập tức nhận ra sắc mặt ông chủ nhà mình có vẻ trầm xuống vài phần.

Cậu ta dè dặt hỏi: “Hôm nay đồ ăn không hợp khẩu vị à anh?”

Tần Minh Viễn nói: “Tiểu Ngạn, lấy cho anh ly nước ấm.”

Quý Tiểu Ngạn lập tức đáp lời, nhanh chóng mang nước tới. Cậu vừa đặt nước xuống thì thấy ông chủ mình đang mở khung chat với Tề Phong, toàn bộ đều là Tề Phong gửi tin nhắn.

Lướt qua một cái, Quý Tiểu Ngạn thấy toàn bộ là ảnh chụp Tô Miên.

Từ khi nhận ra ông chủ mình quan tâm đến Tô Miên, hôm nay Tề Phong liền hóa thân thành nhiếp ảnh gia riêng của Tô Miên, gần như mỗi giờ gửi hai tấm ảnh báo cáo hoạt động của cô.

Bảy giờ sáng, Tô Miên dậy, ăn sáng nhẹ nhàng; tám giờ hai mươi đi dạo trên đảo cùng Đường tiểu thư; chín giờ hơn, lên canô ra đảo chính mua sắm; mười giờ bị nhân viên ở cửa hàng miễn thuế nhận ra, mỉm cười chụp ảnh chung; mười hai giờ vào nhà hàng Michelin ăn trưa; hai giờ chiều về lại đảo, chơi các trò chơi dưới nước; ba giờ bắt đầu đi spa.

Tô Miên trong ảnh cười tươi rạng rỡ, không hề có chút gì gọi là buồn bã hay cô đơn.

Còn điện thoại anh? Vẫn không có một tin nhắn hỏi han nào từ cô.

Tần Minh Viễn ăn trưa trong im lặng, khí áp thấp nặng nề.

Quý Tiểu Ngạn trong lòng run rẩy. Đột nhiên, cậu thấy ông chủ cúi đầu mở khung chat với Tô Miên.

Tô Miên ở Maldives sống thật sự thoải mái. Dù có Tề Phong theo dõi từ xa, cô vẫn thả lỏng, vui vẻ tận hưởng kỳ nghỉ.

Nắng vàng, cát trắng, biển xanh trong vắt. Buổi chiều cô còn tham gia lặn biển cùng huấn luyện viên, nhẹ nhàng vuốt lưng cá mập. Huấn luyện viên còn dùng máy quay dưới nước chụp hình lưu niệm cho cô.

Đường Từ Từ nằm dài trên phao bơi ở hồ bơi riêng, vừa chơi điện thoại vừa nói:
“Cuộc sống hạnh phúc như vậy trôi qua nhanh thật. Vài ngày nữa là phải về đoàn phim rồi. Đợt trước tớ làm ở đoàn kia, trời ơi, chẳng khác nào làm tạp vụ, đạo cụ không thấy cũng gọi tớ đi tìm.”

Tô Miên cười: “Vậy mới kéo cậu đi Maldives nè, nghỉ ngơi xả stress chút.”

Đường Từ Từ giơ tay làm hình trái tim: “Yêu cậu! Bảo bối! Cậu bao cả chuyến đi này làm tớ mê chết luôn!”

Tô Miên bật cười: “Không sao, toàn là tiền đại móng gà mà. Lấy tiền đại móng gà đi nuông chiều bạn thân, nghĩ sao cũng thấy lời quá rồi còn gì.”

Cô vừa vuốt ảnh chụp trong điện thoại, vừa ngắm những tấm ảnh hôm nay, trong đó cô thích nhất là bức ảnh sờ cá mập.

Đột nhiên, điện thoại rung lên, có một tin nhắn WeChat mới.

Cô liếc nhìn, suýt nữa đánh rơi điện thoại.

“…… Tuổi thọ giảm rồi, đại móng gà chủ động nhắn tin cho mình.”

Đường Từ Từ liền hưng phấn: “Mau coi, anh ta nhắn gì vậy?”

Tô Miên mở ra xem:

【Ông xã: Đang ở Maldives?】

Đường Từ Từ hỏi: “Gì đó? Anh ta nhắn gì?”

Tô Miên đáp: “Hỏi tớ có phải đang ở Maldives không. Giờ đầu mình như đang xoay chậm ra một vạn cái dấu hỏi. Anh ta mà cũng biết chủ động nhắn tin. Không lẽ cái tát bữa đó thật sự kích hoạt bản chất M trong người anh ta rồi?”

Đường Từ Từ cười: “Thế giờ cậu định trả lời sao?”

Cô bơi lại gần bờ hồ, ló đầu lên nhìn thì thấy Tô Miên nhắn lại một câu ——
【Miên Miên: Là đát!】

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc